Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3665. Ngươi đã toi đời rồi!



Chương 3665. Ngươi đã toi đời rồi!




Chúng ta vô địch, ngươi cứ thoải mái!
Tự tin!
Trong câu nói của lão giả tràn ngập vẻ tự tin của vô địch!
Đương nhiên, bọn họ tự tin là phải, bởi lẽ trong mắt bọn họ, Táng Vực là một vũ trụ với nền văn minh thấp kém. Đừng nói Diệp Huyền, dến cả Tuyết Sơn Vương đẳng cấp nhất trong vũ trụ cũng chẳng là gì trong mắt bọn họ!
Sở dĩ bọn họ muốn hủy diệt vũ trụ không phải bởi bọn họ sợ mấy người Tuyết Sơn Vương mà là muốn giảm thiểu phiền phức.
Tất cả mọi người nhìn Diệp Huyền.
Trong mắt mọi người, Diệp Huyền cực kì thần bí, mọi người đều biết phía sau hắn có người, thế nhưng không một ai biết người phía sau hắn mạnh đến mức nào!
Liệu có mạnh hơn lão giả kia không?
Không một ai biết, thế nhưng tất cả mọi người đều thấy điều đó không có khả năng lắm!
Thực lực của lão giả này đã vượt ngoài phạm trù vũ trụ này rồi!
Lúc này, Cổ Sầu đột nhiên khẽ cười: “Các hạ, ngươi không thấy mình quá ngông cuồng rồi hay sao?”
Lão giả nhìn hắn ta: “Không phải ta ngông cuồng mà là mắt nhìn của các ngươi quá thấp. Các ngươi hoàn toàn không biết thế nào là cường giả chân chính! Hiện giờ các ngươi còn đang nghiên cứu thời không chi đạo, tới giờ cũng chỉ có một mình Tuyết Sơn Vương đã vượt ngoài phạm trù thời không, nhưng ngươi có biết ở đây, người của chúng ta từ lúc sinh ra đã bắt đầu học tập thời không chi đạo đẳng cấp nhất không? Cả đời này các ngươi theo đuổi thời không chi đạo, mà thứ này từ lúc sinh ra chúng ta đã có!”
Nói đoạn, hắn ta lắc đầu cười: “Các ngươi và chúng ta không thuộc cùng một tầng lớp!”
Đả kích hoàn toàn!
Mọi người trầm mặc!
Ngông cuồng sao?
Đúng là rất ngông cuồng!
Thế nhưng người ta có thực lực!
Lúc này, lão giả nhìn Diệp Huyền: “Ngươi còn đang đợi cái gì?”
Diệp Huyền thấy hơi bất lực.
Hắn phát hiện như lời Cổ Sầu nói, hắn thực sự trời sinh đã tự mang thù hận. Lão giả này vốn là nhắm vào mấy người Tuyết Sơn Vương và Cổ Sầu, thế nhưng hiện giờ cái tên này lại nhắm vào hắn, còn muốn hắn gọi người nữa chứ!
Ngươi không gọi người hắn ta còn tưởng ngươi xem thường hắn ta không bằng!
Làm sao giờ?
Lúc này, Cổ Sầu đi đến bên cạnh Diệp Huyền. Hắn ta nhìn lão giả trên bầu trời, đoạn khẽ bảo: “Diệp huynh, ngươi có đang lo lắng người phía sau ngươi không đánh lại được lão giả này không? Nếu như ngươi lo lắng thì ta có thể nói với ngươi, vừa rồi ta đã bói cho lão đầu kia rồi, chỉ cần ngươi bảo hắn ta đi cảm nhận muội muội của ngươi thì chắc chắn hắn ta sẽ chết.”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: “Ta bói chuẩn lắm đấy!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, lão giả đột nhiên chỉ vào Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền: “Người tạo ra thanh kiếm này là người phía sau ngươi hả?”
Cổ Sầu vội vàng gật đầu: “Đúng vậy! Nếu như các hạ thấy mình vô địch thì có thể cảm nhận nàng ta!”
Nói đoạn, hắn ta bèn đoạt lấy Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền, sau đó đưa đến trước mặt lão giả.
Diệp Huyền: “…”
Cổ Sầu nhìn lão giả, hắn ta chỉ vào Thanh Huyền Kiếm: “Tới đi!”
Lão giả khẽ mỉm cười: “Như ngươi mong muốn!”
Nói đoạn, hắn ta bèn cầm lấy Thanh Huyền Kiếm, còn Cổ Sầu thì vội vàng lùi sang bên cạnh.
Lão giả chầm chậm nhắm mắt lại, Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn ta rung lên.
Tất cả mọi người đều đang nhìn hắn ta.
Lúc này, lão giả khẽ nhíu mày, hắn ta còn chưa cảm nhận được nữ tử váy trắng nhưng lại cảm nhận được nguy hiểm!
Đúng lúc ấy, trong lòng hắn ta bỗng thấy bất an!
Lúc này, Cổ Sầu ở phía dưới đột nhiên mỉm cười: “Sao lại dừng lại thế? Ngươi sợ hả?”
Xung quanh, vẻ mặt mọi người bèn trở nên kì quái!
Lão giả liếc nhìn Cổ Sầu, hắn ta cười lạnh lùng: “Sợ hả? Nực cười!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhắm mắt lại.
Thanh Huyền Kiếm càng lúc càng rung mạnh hơn!
Chẳng lẽ đối phương thực sự là một cường giả siêu cấp?
Nghĩ đến đây, lão giả bèn từ bỏ!
Mặc dù hắn ta tự tin, thế nhưng lại không cho rằng mình là vô địch hoàn toàn. Mà lúc này, sự bất an trong lòng hắn ta đã khiến hắn ta hiểu rằng, đối phương chắc chắn không đơn giản!
Từ bỏ!
Lão giả đang định từ bỏ thì đúng lúc ấy, hắn ta bỗng ngẩng đầu, đôi đồng tử co lại: “Cảm nhận được…”
Vụt!
Lúc này, một đường kiếm quang không biết từ đâu bay đến!
Trông thấy đường kiếm ấy, đôi đồng tử của lão giả co lại. Hắn ta đang định ra tay, tuy nhiên, khi trong đầu hắn xuất hiện ý nghĩ ấy thì đường kiếm quang kia đã xuyên qua trán hắn ta.
Uỳnh!
Nhục thân của lão giả lập tức biến mất, chỉ còn lại linh hồn. Không chỉ có vậy, linh hồn của hắn ta còn đang dần biến mất với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
Tất cả mọi người đều hóa đá!
Bầu không khí tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi!
Miểu sát rồi!
Tất cả mọi người đều như sét đánh ngang tai, đầu óc trắng xóa!
Lão giả này có thực lực như thế nào? Hắn ta còn hơn cả Tuyết Sơn Vương đấy! Mà hắn ta lại bị cường giả siêu cấp này miểu sát ư?
Không chỉ mọi người, đến cả Tuyết Sơn Vương và Cổ Sầu cũng dậy sóng.
Nhất là Tuyết Sơn Vương, hắn ta cực kì rõ thực lực của lão giả này. Mà hắn ta không ngờ, lão giả này lại bị miểu sát đột ngột như vậy! Hơn nữa, lại còn miểu sát cách cả vô số tinh vực nữa chứ!
Đối phương phải mạnh đến mức độ nào chứ?
Sắc mặt Cổ Sầu và Tuyết Sơn Vương nghiêm trọng vô cùng.
Hết chương 3665.



Bạn cần đăng nhập để bình luận