Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3254: Rốt cuộc ngươi là ai

Lâm Hải cười ha ha sau đó liếc mắt nhìn Diệp Huyền ở bên cạnh: "Dữ Mục cô nương nói chúng ta có thể có được Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền này hay không còn phải xem người này."

Di Khổ nhìn Diệp Huyền: "Thí chủ không biết tự lượng sức mình sao?"

Diệp Huyền đang định lên tiếng thì đúng lúc này, Dữ Mục ở bên cạnh lại lên tiếng trước: "Không biết hai vị đã nghe nói về Dương gia chưa?"

Dương gia?

Lâm Hải hơi nhíu mày: "Chưa từng nghe bao giờ!"

Di Khổ cũng lắc đầu: "Cũng chưa từng nghe!"

Dữ Mục nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói: "Diệp công tử, xem ra chắc hẳn không chỉ có một mình ta kiến thức nông cạn đâu!"

Diệp Huyền đang định nói thì Di Khổ lại cướp lời: "Nếu vị thí chủ này đã dám ngăn cản chúng ta vậy chắc hẳn hắn ta có vốn để tự tin đấy nhỉ!"

Đúng lúc này, trong mắt Diệp Huyền lóe lên vẻ dữ tợn, hắn rút kiếm ra chém!

Trông thấy một màn này, Di Khổ hơi híp mắt lại: "Kiếm tu!"

Ầm!

Luồng khí tức kia trực tiếp bị đánh nát!

Di Khổ nhìn hắn: "Thí chủ, nếu ngươi đã không gọi vậy để lão nạp trực tiếp siêu độ cho ngươi đi!"

Nói rồi, hắn ta định ra tay.

Nói rồi, hắn ta nhìn Diệp Huyền: "Nếu thí chủ đã có người đứng sau lưng vậy bây giờ có thể gọi người, bằng không, lão nạp sẽ siêu độ cho thí chủ ngay!"

Lâm Hải ở bên cạnh chợt cười bảo: "Người này tuổi còn nhỏ mà đã đạt đến loại cấp bậc này rồi, vậy người sau lưng hắn chắc hẳn không yếu đâu! Di Khổ, ngươi muốn siêu độ hắn sợ là sẽ hơi khó đấy!"

Vừa dứt lời, hắn ta vung tay áo một cái!

Diệp Huyền cười hỏi: "Thần Miếu làm việc ngang ngược như vậy sao?"

Ầm!

Di Khổ liếc mắt nhìn Kiếm Chủ Lệnh kia rồi lắc đầu: "Không biết!"

Một luồng sức mạnh to lớn càn quét ra, đánh thẳng về phía Diệp Huyền!

Không biết!

Di Khổ liếc mắt nhìn Diệp Huyền: "Đúng là có hơi không đơn giản nhưng thế thì đã sao? Kẻ đối nghịch với Thần Miếu ta đều phải chết!"

Diệp Huyền xòe tay ra, Kiếm Chủ Lệnh xuất hiện trong tay hắn: "Đại hòa thượng, ngươi có nhận ra vật này không?"

Hủy rồi!

Di Khổ quan sát một lúc rồi vẫn lắc đầu: "Không biết!"

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên phía sau, cách Diệp Huyền không xa: "Ca!"

Hắn giơ Kiếm Chủ Lệnh trong tay: "Ngươi chắc chắn mình không biết sao?"

Thanh Nhi!

Diệp Huyền sững sờ.

Nàng đến có hơi bất ngờ đấy!

Sao nàng đến đây vậy?

Diệp Huyền sững sờ!

Di Khổ nhìn hắn rồi xòe lòng bàn tay ra, Diệp Huyền buông tay, Kiếm Chủ Lệnh kia rơi vào tay Di Khổ.

Nghe thế, cả người Diệp Huyền lập tức run lên.

Hắn từ từ quay người lại, trước mặt hắn có một nữ tử mặc váy trắng đang chậm rãi đi tới!

Trong Giới Ngục tháp, tiểu tháp rớt bịch xuống đất: "Xong rồi..."

Nói rồi, tay phải của hắn ta hơi dùng lực, Kiếm Chủ Lệnh kia trực tiếp vỡ nát rồi tan biến.

Dữ Mục cũng mỉm cười: "Diệp công tử, ta cũng muốn được gặp phụ thân của ngươi, mau gọi đi!"

Lâm Hải ở bên cạnh cũng cười nói: "Mau gọi người đi! Lão phu đã hơi mất kiên nhẫn rồi đấy! Hy vọng phụ thân của ngươi đủ mạnh, bằng không, lão phu sẽ thất vọng lắm đấy!"

Di Khổ nhìn Diệp Huyền: "Tuy rằng Thần Miếu ta không dám nói mình vô địch nhưng trên trần thế này cũng chưa từng sợ ai bao giờ! Nào, mau gọi người tới đi!"

Nữ tử váy trắng bước đến trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền cười khổ: "Thanh Nhi, sao ngươi lại tới đây?"

Thanh Nhi khẽ vuốt má hắn, nàng bảo: "Nhớ ngươi rồi!"

Nhớ ngươi rồi!

Diệp Huyền thấy lòng mình ấm áp, hắn bắt lấy tay Thanh Nhi: "Thực ra ta cũng rất nhớ ngươi! Nhưng mà ta không tìm thấy ngươi!"

Nữ tử váy trắng nắm ngược lại tay Diệp Huyền. Nàng quan sát hắn, đoạn khẽ mỉm cười: "Ngươi tiến bộ rất nhanh đấy!"

Diệp Huyền vội vàng nói: "Hiện giờ ta đã có thể giết cường giả Tuyệt Trần cảnh rồi!"

Nữ tử váy trắng chớp mắt: "Tuyệt Trần cảnh?"

Diệp Huyền hỏi: "Ngươi biết là cảnh giới gì không?"

Nữ tử váy trắng gật đầu: "Biết chứ!"

Nữ tử váy trắng nhìn đối phương: "Sao nào?"

Lúc này, Dữ Mục ở bên cạnh trầm giọng nói: "Ngươi chính là người sáng tạo ra Nhất Kiếm Định Sinh Tử!"

Di Khổ: "..."

Nữ tử váy trắng chỉ vào Diệp Huyền: "Ta là muội muội của hắn, ngươi có vấn đề gì sao?"

Di Khổ nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng: "Rốt cuộc ngươi là ai?"

Đến yêu cầu không được ngó lơ cũng không có tư cách!

Nhưng cũng bởi thế nên hắn ta mới thấy nghiêm trọng.

Nữ tử váy trắng còn chẳng thèm nhìn Di Khổ, nàng kéo chặt lấy tay Diệp Huyền, khẽ nói: "Ca, ta..."

Di Khổ ở bên cạnh đột nhiên gằn giọng nói: "Ngươi dám ngó lơ lão nạp, ngươi..."

Nữ tử váy trắng đột nhiên giơ kiếm lên.

Vụt!

Di Khổ còn chưa kịp phản ứng thì đầu hắn ta đã bị một thanh kiếm xuyên thủng!

Tất cả mọi người đều sững sờ!

Còn sắc mặt Lâm Hải và Dữ Mục thì trở nên vô cùng nghiêm trọng!

Nữ tử váy trắng nhìn Di Khổ, ánh mắt nàng bình tĩnh: "Yếu như ngươi thì có tư cách gì mà đòi ta không được ngó lơ?"

À không, hắn ta không cảm nhận được nữ tử váy trắng mới phải!

Hắn ta là cường giả siêu cấp, đương nhiên có thể cảm nhận được sự bất phàm của nữ tử váy trắng!

Lúc này, Di Khổ đột nhiên nhìn nữ tử váy trắng, trong mắt hắn ta loé lên vẻ phòng bị: "Ngươi là ai?"

Diệp Huyền: "..."

Nữ tử váy trắng không đáp lời.

Diệp Huyền vội vàng hỏi: "Ngươi thấy cường giả Tuyệt Trần cảnh mạnh không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận