Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 396: Quần Tình Kích Động

Mỗi người đều tự tư, Diệp Huyền hắn cũng hết sức tự tư. Thế nhưng, hắn vô cùng hiểu rõ một điều, một vài thời điểm không thể tự tư.

Trung Thổ Thần Châu tiến vào Thanh Châu, cũng chẳng khác gì quốc gia của bản thân bị ngoại địch xâm lấn, loại thời điểm này, nếu có người vẫn ôm trong lòng ý nghĩ "việc không liên quan đến mình, treo lên thật cao", vậy người này là vô cùng ngu xuẩn không thể nghi ngờ.

Bây giờ không hợp sức chống cự, ngày sau sẽ không ai có lực chống cự, bây giờ nhìn người khác chết, về sau người khác sẽ nhìn bản thân chết!

Nếu là quốc nạn, tự nhiên người người đều có trách nhiệm!

Lục Cửu Ca nói khẽ:

- Những người này còn đang ôm may mắn, cảm thấy tu sĩ Trung Thổ Thần Châu tiến vào Thanh Châu, chỉ là vì ngươi, chỉ cần Diệp Huyền ngươi vừa chết, hết thảy sẽ thái bình. Đáng tiếc, bọn hắn cũng không rõ, ngươi vừa chết, bọn hắn sẽ chết nhanh hơn, thảm hại hơn!

Diệp Huyền đột nhiên cười nói:

- Tùy bọn hắn thôi!

- Diệp Huyền ta phải bảo vệ mảnh đại địa Thanh Châu này, nhưng ta sẽ không cầu xin mọi người đều tới thủ hộ. Ta có thể làm, chính là liên hợp những người nguyện ý cùng thủ hộ mảnh đại địa này, về phần những kẻ không nguyện ý, cũng không có chuyện gì, đây là lựa chọn của bọn hắn, tùy bọn hắn đi.

Lục Cửu Ca khẽ gật đầu:

Lục Cửu Ca nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

- Có điều... Nhớ kỹ toàn bộ những thế gia và tông môn không muốn tới kia, ngày sau, chỉ cần là địa bàn của Diệp Huyền ta, tuyệt không cho phép có mặt bọn hắn. Ngoài ra, những thế gia và tông môn này, không phải đối tượng đạo binh Thương Lan bảo vệ.

Diệp Huyền hỏi lại:

Lục Cửu Ca nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

Lục Cửu Ca nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Hiểu rõ. Ma tông và Quỷ Tông đã tiến vào Thanh Châu, tiến thẳng đến Khương quốc chúng ta, ngươi chuẩn bị ứng đối thế nào?

- Vì sao phải tức giận?

- Không tức giận?

Nói đến đây, nụ cười của hắn dần dần biến nhạt:

Diệp Huyền chỉ chỉ mặt mình, cười nói:

Diệp Huyền cười nói:

- Ngốc a, không thấy ta cười sao? Ý ta là cười đối mặt!

Diệp Huyền cười không nói.

- Ý gì?

Tư Đồ Minh nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Diệp Huyền đi tới hậu sơn, hắn đi đến một chỗ bên vách đá, đứng cạnh, gió núi kéo tới, mát mẻ biết bao.

Tư Đồ Minh trầm giọng nói:

Lục Cửu Ca: "..."

Tư Đồ Minh lắc đầu:

Nói xong, hắn cười ha ha một tiếng, quay người rời đi.

- Ngươi chuẩn bị ứng đối thế nào?

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Loại tông môn như Ma tông và Quỷ tông, tự nhiên đều có lá bài tẩy của bản thân, về phần là bài tẩy gì, không biết được.

...

- Đoán sơ qua có sáu Chân Ngự Pháp cảnh, Ngự Pháp cảnh, ít nhất hơn hai mươi, Ngoài ra, Vạn Pháp cảnh, cũng có chừng bốn mươi tên, Thần Hợp cảnh, chí ít cũng có gần 200. Còn có, hai tông đều có một nhánh đạo binh của bản thân, hai nhánh đạo binh này, không rõ nhân số, nhưng phương diện chiến lực, không thể yếu hơn đạo binh Thương Lan của ngươi.

Diệp Huyền hỏi:

- Chỉ như vậy?

Một lão giả đột nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Huyền, người tới, chính là Tư Đồ Minh.

- Nói một chút đội hình của bọn hắn.

Diệp Huyền nói:

- Lần này Ma tông và Quỷ tông kéo cả tông đến đây, ngươi chuẩn bị đối mặt thế nào?

Diệp Huyền trầm mặc một lát, nói:

- Chân Ngự Pháp cảnh, giao cho các ngươi, còn lại, giao cho ta.

Tư Đồ Minh trầm giọng nói:

- Chân Ngự Pháp cảnh, chúng ta sẽ giải quyết. Thế nhưng, từ trước mắt mà xem, cho dù chúng ta giải quyết cường giả chân Ngự Pháp cảnh của Ma tông và Quỷ tông, ngươi cũng không ngăn nổi hai tông này.

Diệp Huyền cười nói:

- Ta có thể đầu hàng sao?

Vẻ mặt Tư Đồ Minh âm lãnh đi, lúc này, Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Đừng nóng giận, chỉ đùa một chút. Ta tự nhiên biết, cục diện hiện tại, cho dù ta đầu hàng, bọn hắn cũng sẽ không tha cho ta.

Tư Đồ Minh lạnh lùng nói:

Mặc Nguyên vỗ vai Diệp Huyền:

- Dĩ nhiên là có tác dụng, chỉ là thứ này thực sự quá hao tổn linh thạch.

Diệp Huyền cười khổ:

- Thời khắc mấu chốt, hẳn là có chút tác dụng.

Mặc Nguyên nói:

Một lần thôi động Thập Nhị Kim Nhân, phải tốn ít nhất một ức hai ngàn vạn...

Không lâu sau khi Tư Đồ Minh đi, Mặc Nguyên đi tới sau lưng Diệp Huyền, hắn lấy ra một chiếc hộp đưa cho Diệp Huyền, trong hộp, là Thập Nhị Kim Nhân.

Diệp Huyền nhận lấy hộp, Mặc Nguyên nói:

- Ta đã dùng tài hoa của Nho đạo ta gia trì Thập Nhị Kim Nhân này một lần nữa, bây giờ bọn chúng hoàn toàn khác biệt với lúc trước, nếu thôi động, ngay cả cường giả chân Ngự Pháp cảnh cũng có thể chống đỡ! Có điều, một lần thôi động, cần ít nhất ngàn vạn cực phẩm linh thạch.

Ngàn vạn!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Không quý!

Mặc Nguyên nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Là một ngàn vạn một tôn!

Diệp Huyền run tay một cái, kém chút trực tiếp ném hộp ra ngoài!

Nói xong, hắn quay người biến mất không thấy gì nữa.

- Vậy hãy để chúng ta rửa mắt mà xem!

Tư Đồ Minh nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Vẫn là câu nói kia, các ngươi ngăn cản cường giả chân Ngự Pháp cảnh của Ma tông và Quỷ tông, còn lại giao cho ta là được.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói khẽ:

- Ngươi phải biết rõ!

- Không có chuyện gì, ngược lại ngươi nhiều linh thạch...

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Diệp Huyền: "..."

Sau khi Mặc Nguyên đi, Diệp Huyền lại đứng một mình một hồi, không biết qua bao lâu, Diệp Huyền lấy ra một viên truyền âm phù...

Thanh Châu.

Ma tông và Quỷ Tông dẫn theo mấy vạn người tiến thẳng đến Khương quốc, mà toàn bộ Thanh Châu đều đang đồn, cũng bởi vì Diệp Huyền, Ma tông và Quỷ Tông mới đến Thanh Châu.

Nếu không có Diệp Huyền, Ma tông và Quỷ Tông cùng với những tu sĩ Trung Thổ Thần Châu đó sẽ không tới Thanh Châu... Truyền truyền, khắp Thanh Châu lại có mấy người muốn cầu Diệp Huyền chết đi, bảo toàn Thanh Châu!

Thanh âm này càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng, ngay cả bên trong Khương quốc cũng có thanh âm này.

Trong hoàng cung Khương quốc.

Khương Càng Thiên ngồi ở cửa đại điện, dưới chân hắn là một con chó con màu đen nằm sấp, mà trước mặt hắn, một nam tử trung niên đứng đấy, người này, chính là Quốc chủ Khương quốc.

Quốc chủ Khương quốc trầm giọng nói:

- Bên trong Khương quốc ta cũng đã xuất hiện rất nhiều thanh âm bất lợi với Diệp Huyền tiểu hữu...

Khương Càng Thiên lãnh đạm nói:

- Đều trục xuất Khương quốc! Còn có, phàm là thành viên hoàng thất Khương quốc ta, nếu có người như thế, đều hạ thành thứ dân, trục xuất Khương quốc.

Quốc chủ Khương quốc do dự một chút, sau đó nói:

- Có thể quá kích hay không?

Khương Càng Thiên nhìn thoáng qua Quốc chủ Khương quốc:

- Quá kích gì? Chẳng lẽ, ngươi cũng cảm thấy bởi vì Diệp Huyền, Thanh Châu mới biến thành như bây giờ?

Quốc chủ Khương quốc lắc đầu:

- Tự nhiên không phải. Sở dĩ Thanh Châu xuất hiện những tin đồn rối loạn này, hẳn là do Ma tông và Quỷ Tông gây nên, mục đích của bọn hắn, rõ ràng chính là muốn Diệp Huyền tiểu hữu và tu sĩ Thanh Châu sinh ra khúc mắc trong lòng, khiến Diệp Huyền tiểu hữu bị tu sĩ Thanh Châu cô lập!

Khương Càng Thiên lãnh đạm nói:

- Đáng tiếc đạo lý đơn giản như vậy, rất nhiều người lại không rõ, hoặc nói, rất nhiều người căn bản cũng không nghĩ rõ ràng.

Nói xong, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn cuối chân trời:

- Bọn hắn cũng chưa từng nghĩ tới, Thương Lan Châu đã biến thành tử châu... Diệp Huyền vừa chết, Thanh Châu sẽ trở thành Thương Lan Châu tiếp theo ngay lập tức, mà những người Thanh Châu này, sẽ sống không bằng chó. Truyền lệnh xuống, Khương quốc ta, toàn lực ủng hộ Diệp Huyền tiểu hữu, nguyện cùng tồn vong với hắn.

Quốc chủ Khương quốc khẽ thi lễ, sau đó quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận