Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 930: Chủ Nhân Ban Đầu Của Tháp!

A Việt đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền đột nhiên hỏi:

- Chủ nhân ban đầu của tháp này là ai a? Lợi hại không?

Nghe vậy, A Việt trầm mặc.

Diệp Huyền nhẹ giọng hỏi:

- Không thể nói sao?

A Việt lắc đầu, sau đó nói:

- Là một người rất lợi hại rất lợi hại rất lợi hại rất lợi hại, hiểu rất nhiều rất nhiều rất nhiều chuyện, ngược lại chính là rất lợi hại rất lợi hại...

Diệp Huyền hỏi:

Vậy nên hắn thật thắc mắc.

- Ngươi hỏi nhiều như vậy để làm gì?

Mặc dù hắn không quá hiểu rõ Giới Ngục Tháp này, nhưng theo những gì nó biểu hiện, cũng đủ để chứng minh nó khủng bố đến mức nào!

Lúc này, A Việt đột nhiên nói:

Chủ nhân của Giới Ngục Tháp!

A Việt lãnh đạm nói:

- So với chủ nhân của chuôi kiếm trên đỉnh tháp, ai lợi hại hơn?

Diệp Huyền cười nói:

Đối với người này, Diệp Huyền cũng phi thường tò mò!

A Việt trầm mặc.

Là chủ nhân của Giới Ngục Tháp lợi hại, hay chủ nhân của chuôi kiếm trên đỉnh tháp lợi hại?

Diệp Huyền vội hỏi:

Mà người sáng tạo ra Giới Ngục Tháp này, khẳng định là càng kinh khủng!

- Là gì?

- Tò mò!

- Ngươi chỉ cần hiểu rõ một điểm là đủ rồi.

Diệp Huyền vội vàng gật đầu:

A Việt lãnh đạm nói:

- Kỳ thật, thế giới Bốn Chiều này rất không tệ, tại sao những tên đần độn này lại liều mạng muốn đi Năm Chiều chứ?

- Đừng quản người ta có mạnh hay không, ngược lại là ngươi rất yếu.

- Không thể nói không tốt, chỉ có thể nói, bản thân Bốn Chiều này cũng rất tốt, vì sao phải đi Năm Chiều chứ? Là mặt trăng ở Năm Chiều không tròn như nơi này, hay là nhân loại các ngươi đây luôn cho rằng địa phương khác tốt hơn quê hương của mình?

A Việt nói:

A Việt ngẩng đầu nhìn về phía chân trời nơi xa, nói khẽ:

- Chuyện này thật không có, ngược lại ta cảm thấy Bốn Chiều rất tốt!

Diệp Huyền cười nói:

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Năm Chiều không tốt sao?

A Việt lãnh đạm nói:

- Đi ra bên ngoài, dạy ngươi dùng Không Gian đạo tắc.

A Việt nhìn phía dưới, nói khẽ:

A Việt dẫn theo Diệp Huyền đi đến hậu sơn Võ viện, đứng trên đỉnh núi nhìn xuống phong cảnh phía dưới, nhìn một lượt không sót gì.

- Được!

- Thế giới này vốn là như vậy, rất nhiều người liều mạng muốn chạy ra, mà cũng rất nhiều người liều mạng muốn đi vào! Một kẻ phàm nhân làm sao biết được thứ hắn có thật ra lại là thứ người khác tha thiết ước mơ đây?

Nghe A Việt nói, Diệp Huyền yên lặng.

Có khả năng vũ trụ Năm Chiều cũng không phải địa phương tốt đẹp gì!

Cũng phải, nếu đó là một địa phương tốt, làm sao phá tháp này lại chạy đến đaya? Thấy thế nào cũng không giống như nó chạy ra ngoài chơi đùa a!

Lúc này, A Việt đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền, nàng nhẹ nhàng vẫy tay phải một cái, trong cơ thể Diệp Huyền, Không Gian đạo tắc đột nhiên bay ra, sau đó vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay nàng.

Nhìn thấy Không Gian đạo tắc kia, A Việt lập tức giận không chỗ phát tiết:

- Đều là do phá tháp này, đồ đần độn này a!

Diệp Huyền: "..."

A Việt nhìn về phía Diệp Huyền:

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:

- Không gian là một loại hình thức tồn tại khách quan của vật chất, đối lập với thời gian, nhưng cả hai chặt chẽ không thể tách rời. Dựa theo lý luận về vĩ độ vũ trụ, sau khi vũ trụ nổ tung, trạng thái của vũ trụ ban đầu do "Một" phân liệt ra, cũng chính là cái gọi là nhất sinh vạn vật, cũng chính vì vậy, từ đó có những hình thức tồn tại khác biệt. Đo lường sự khác biệt vị trí giữa vật và vật người ta gọi là "Không gian", vị trí biến hóa thì do "Thời gian" xác định. Không gian được biểu hiện bằng chiều dài, độ rộng, độ cao, lớn nhỏ. Bình thường ý chỉ bốn phương và trên dưới.

A Việt xoay tay phải lại, trong tay nàng có thêm một bản cổ tịch, nàng mở ra cổ thư, đọc chỉ trong chốc lát, sau đó nói:

Diệp Huyền: "..."

- Không học thức, thật đáng sợ!

A Việt lắc đầu:

Nghe vậy, A Việt khẽ gật đầu:

- Tiểu tử ngươi, mặc dù rất yếu, nhưng cũng không phải không còn gì khác, không sao cả, ta sẽ dạy ngươi.

Thanh âm vừa dứt, nàng vung lên tay phải, trong chốc lát, không gian xung quanh Diệp Huyền trực tiếp rung động lên.

Diệp Huyền có chút không hiểu:

- Đây là gì?

A Việt nói:

- Có biết không gian là gì không?

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Còn có thể là gì a?

- Hiểu được một chút, nhưng so với A Việt cô nương, khẳng định là kém rất nhiều!

Diệp Huyền gật đầu:

- Chính là có hiểu biết về không gian.

A Việt nói:

Vẻ mặt Diệp Huyền có chút cổ quái, chơi không gian?

- Biết chơi không gian sao?

- Ngươi hiểu chưa?

Diệp Huyền một mặt mộng bức...

A Việt lắc đầu thở dài:

- Không đi học cho giỏi, thật đáng sợ!

Nói xong, nàng nhìn về phía sách cổ ở trong tay, tiếp tục nói:

- Ta giới thiệu đơn giản một chút cho ngươi hiểu, có rất nhiều loại không gian, đã biết có không gian vũ trụ, không gian vĩ độ, không gian tư tưởng, ba cái này, đều thuộc phạm trù không gian. Mà bây giờ, vị trí không gian của ngươi là không gian vĩ độ, mà không gian vĩ độ này, phân biệt có không gian tuyệt đối và không gian tương đối. Không gian do các đường khác biệt tạo thành, đường tạo thành hình dạng khác biệt, bên trong đường chính là không gian. Không gian là một khái niệm độc lập, tạo thành khái niệm trừu tượng của sự vật, khái niệm trừu tượng của sự vật được tham chiếu trên sự tồn tại của không gian. Mà trình độ nắm giữ không gian của ngươi bây giờ, cũng chỉ có phá hư đơn giản, ví dụ như ngươi dùng lực lượng của ngươi cưỡng ép phá hư mảnh không gian này, đây là man lực, hơn nữa, cũng không tính là nắm giữ không gian.

Nói xong, nàng khép lại cổ thư, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ngươi hiểu rõ chưa?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Ngươi nói, không gian do các đường khác biệt tạo thành, nói cách khác, kỳ thật ta có khả năng cải biến những đường tuyến này, một lần nữa đại loạn không gian, hoặc là gây dựng lại?

A Việt trừng mắt nhìn, sau đó nói:

- Ngươi chờ một chút, ta xem lại một chút!

Nói xong, nàng mở ra sách cổ ở trong tay.

Diệp Huyền: "..."

Một lát sau, A Việt nhìn về phía Diệp Huyền:

- Trên lý luận mà nói, ngươi nói không sai, nhưng mà, đó cũng không phải một chuyện đơn giản, bởi vì đường cong không gian có pháp tắc cùng với đạo tắc giữ gìn trấn thủ, đây chính là vì sao sau khi các ngươi phá hư không gian, đạo tắc và pháp tắc của mảnh thế giới này có thể lập tức chữa trị không gian. Dưới tình huống bình thường, ngươi sẽ không cách nào phá hư những pháp tắc và đạo tắc này, bởi vì thực lực của ngươi không lợi hại bằng Thiên Đạo của mảnh thế giới này! Thế nhưng, bây giờ ngươi có Không Gian đạo tắc, Không Gian đạo tắc này không phải Không Gian đạo tắc của Bốn Chiều, nó là Không Gian đạo tắc của Năm Chiều!

Diệp Huyền hỏi:

- Không Gian đạo tắc của Năm Chiều có thể quản không gian của Bốn Chiều sao? Có thể vượt quyền hay không a?

A Việt nhìn Diệp Huyền, nàng trừng mắt nhìn, giống như đang nghĩ đến vấn đề này, một lát sau, nàng lại lật mở cổ thư trong tay.

Diệp Huyền: "..."

Một lát sau, A Việt khép lại cổ thư, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền:

- Sẽ không vượt quyền!

Diệp Huyền hỏi:

- Vì sao?

A Việt nói:

- Mặc kệ là Bốn Chiều hay là Năm Chiều, đều nằm trong phạm vi vũ trụ, mà Không Gian đạo tắc của Năm Chiều, là cao cấp hơn Không Gian đạo tắc của Bốn Chiều, bởi vậy, Không Gian đạo tắc của Năm Chiều có thể tác động đến không gian Bốn Chiều, dĩ nhiên, ngươi cần phải cẩn thận một chút, bởi vì Bốn Chiều có Thiên Đạo, mà ngươi đánh không lại Thiên Đạo, cho nên, nếu ngươi sửa đổi không gian Bốn Chiều, sẽ có nguy hiểm, bởi vì có thể Thiên Đạo sẽ tới đánh ngươi! Như vậy cũng giống như ngươi đột nhiên đi thông đồng với vợ của người ta, người ta khẳng định sẽ đánh chết ngươi!

Khóe miệng Diệp Huyền khẽ co rút, ví dụ này của ngươi... Có thể đổi một cái dễ nghe hơn hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận