Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3903. .



Chương 3903. .




Diệp Huyền nhìn Thanh Nhi, hắn do dự rồi nói: “Thanh Nhi…”
Thanh Nhi khẽ nói: “Hiện giờ kiến thức của ngươi vẫn còn hơi yếu, nhiều thứ ngươi không hiểu là chuyện thường.”
Nói đến đây, nàng nghĩ ngợi một lát rồi xòe tay ra, trong lòng bàn tay nàng có một cuốn cổ tịch xuất hiện.
Diệp Huyền thấy hơi tò mò: “Đây là?”
Thanh Nhi nói: “Ta sắp xếp riêng cho ngươi đấy, trong này có một vài kiến thức cơ bản, ngươi sẽ tìm được đáp án về những thắc mắc trong kiếm đạo cũng như võ đạo hiện giờ của ngươi.”
Nói đoạn, cuốn cổ tịch bèn bay ra. Ngay sau đó, nó đến trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền vội nhận lấy cướn cổ tịch, hắn mở ra xem, trang đầu tiên là: Phần ngưng thần.
Ngưng thần?
Diệp Huyền sững sờ, lúc này một đường bạch quang nhập vào trán hắn.
Uỳnh!
Cơ thể hắn run lên, rất nhanh sau đó vô số thông tin chảy vào trong đầu hắn!
Ngưng thần!
Trong những thông tin này, Thanh Nhi đã giới thiệu chi tiết phải tu luyện như thế nào, nàng cũng giải thích về một vài kiến thức thời không, chi tiết đến mức như sợ hắn không hiểu vậy!
Lúc này, Thanh Nhi đột nhiên nói: “Ngươi cứ từ từ tu luyện, nếu như thấy mệt thì đừng luyện nữa!”
Nghe vậy, Diệp Huyền sững sờ, hắn nhìn Thanh Nhi: “Không luyện nữa?”
Thanh Nhi gật đầu: “Ta bảo vệ ngươi cả đời!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Thanh Nhi đột nhiên quay đầu, nàng nhìn về phía chân trời xa xa. Nơi đó đột nhiên xuất hiện hàng chục vật thể bay!
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Tu võ giả, ngươi đã bị bao vây, giơ hai tay lên đầu, ngay lập tức!”
Ngay lập tức!
Trong lúc nói chuyện, hàng chục tia sáng đỏ nhắm chuẩn vào nữ tử váy trắng!
Lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên biến mất.
Tiểu tháp bên cạnh Diệp Huyền run rẩy nói: “Thôi xong! Thôi xong thật rồi! Ngân Hà Hệ xong đời rồi!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Nam Ti đang định chuồn.
Diệp Huyền nhìn Nam Ti, hắn mỉm cười: “Ngươi định đi đâu thế?”
Vẻ mặt Nam Ti sượng lại, hắn ta do dự một lát rồi nói: “Diệp… Diệp thiếu có gì dặn dò?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nam Ti tộc trưởng, ngươi không thấy ngươi nên thể hiện một chút sao?”
Nam Ti nhìn Diệp Huyền, hắn ta do dự một lát rồi nói: “Diệp thiếu muốn bồi thường gì?”
Diệp Huyền xòe tay ra, trong tay hắn có hai cái nạp giới, chính là nạp giới của hai người Cổ Minh. Hắn nhìn Nam Ti, không nói gì cả.
Sao Nam Ti không hiểu cho được? Hắn ta lập tức giao nạp giới cho Diệp Huyền: “Diệp… Diệp thiếu, đây là chút thành ý của ta, mong ngươi đừng chê cười!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Ta không phải loại người đó!”
Vẻ mặt Nam Ti khựng lại, Diệp Huyền thấy hơi không vui: “Ngươi tưởng ta là người thích cậy thế bắt nạt người khác sao? Ta cho ngươi hay, ta không phải người như vậy!”
Vẻ mặt Nam Ti khó coi vô cùng, mẹ kiếp, chẳng lẽ ngươi lại không phải?
Đương nhiên hắn ta không dám nói sự thật, hắn ta lập tức cười trừ: “Diệp thiếu, trước đó chúng ta đã gây nhiều phiền phức cho ngươi, đây chỉ là chút thành ý, coi như đền tội! Mong Diệp thiếu nhận lấy!”
Diệp Huyền nhận lấy nạp giới, sau đó nói: “Nam Ti tộc trưởng, nếu đã là thành ý của ngươi thì ta đành nhận vậy!”
Nam Ti vội gật đầu: “Đa tạ Diệp thiếu!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Nam Ti tộc trưởng, ta còn có một việc cần nhờ… ngươi không để bụng chứ?”
Nam Ti do dự: “Mời Diệp thiếu nói!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Giờ vẫn chưa, nhưng sau này nếu ta cần giúp gì… Ngươi cũng biết đấy, ở đây ta không biết phải dựa dẫm vào ai, chẳng có ai giúp đỡ cả, ngươi thấy…”
Nam Ti lập tức nói: “Sau này nếu Diệp thiếu cần gì thì cứ dăn dò, chúng ta sẽ lên núi đao xuống biển lửa vì Diệp thiếu, không bao giờ chối từ!”
Diệp Huyền sững sờ, sao đột nhiên cái tên này tích cực vậy?
Thực ra ban đầu Nam Ti cũng không muốn đâu, nhưng về sau hắn ta lại thay đổi suy nghĩ. Nếu như Minh tộc có thể dựa dẫm vào Diệp Huyền thì đúng là một chuyện tốt còn gì?
Đây là một cơ hội trời cho của Minh tộc!
Bởi lẽ nữ tử váy trắng thực sự quá kinh khủng!
Diệp Huyền mỉm cười: “Vậy thì đa tạ Nam Ti tộc trưởng nhé!”
Nam Ti vội nói: “Không không, có thể góp sức vì Diệp thiếu là vinh hạnh của Minh Tộc chúng ta! Là vinh hạnh vô cùng lớn ấy chứ!”
Diệp Huyền: “…”
Nam Ti do dự một lát rồi nói: “Diệp thiếu, có thể hỏi ngươi một điều không?”
Diệp Huyền nhìn Nam Ti, hắn mỉm cười: “Ngươi hỏi đi xem nào!”
Nam Ti trầm mặc một hồi rồi nói: “Vị tiền bối vừa rồi là?”
Diệp Huyền cười ha ha: “Là muội muội của ta!”
Muội muội!
Nam Ti trầm giọng nói: “Thực sự là muội muội của Diệp thiếu?”
Diệp Huyền gật đầu: “Hình như ngươi không tin cho lắm!”
Nam Ti cười và không đáp lời.
Diệp Huyền cười nói: “Có phải ngươi thấy tại sao muội muội mạnh vậy mà ca ca lại… không mạnh như thế đúng không?”
Nam Ti cười, hắn ta không lên tiếng.
Diệp Huyền thở dài một hơi: “Thực không dám giấu, thực ra ta cũng mạnh lắm! Chỉ là lúc tu luyện ta gặp chút vấn đề…”
Nam Ti nhíu mày: “Diệp thiếu đang trùng tu hả?”
Hết chương 3903.



Bạn cần đăng nhập để bình luận