Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3548. Ta rất đau khổ! (2)



Chương 3548. Ta rất đau khổ! (2)




Diệp Huyền dừng bước, hắn đưa Huyết Đồng đi vào Thần Vương Cốc.
Lúc đi qua Mâu Hi, Mâu Hi đột nhiên nói: “Ngươi không cứu được Thần Tông đâu!”
Diệp Huyền nhìn nàng ta: “Ta đang cứu Thần Vương Cốc các ngươi đấy!”
Nói đoạn, hắn bèn đưa Huyết Đồng biến mất.
Mâu Hi trầm mặc một hồi rồi quay người rời đi.
Thần Vương Cốc, trong một thụ điện, Diệp Huyền trông thấy một nữ tử. Nữ tử này mặc y phục màu xanh ngọc bích, trong tay cầm một quang cầu, trong quang cầu là một dãy núi.
Người này là Mộ Cốc, cốc chủ hiện tại của Thần Vương Cốc!
Cũng chính là vị cường giả Mệnh Cách cảnh thực sự kia!
Mộ Cốc liếc nhìn Huyết Đồng, sau đó nhìn Diệp Huyền: “Cho ta một lí do để không giết ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối muốn giết thì giết đi!”
Mộ Cốc đứng dậy đi đến trước mặt hắn, nàng ta nhếch khóe miệng: “Huyết mạch đặc biệt, Mệnh Cách Cửu đoạn trời sinh… Đây là những gì mà ngươi dựa vào sao?”
Mệnh Cách Cửu đoạn trời sinh!
Nghe nàng nói vậy, vẻ mặt Mâu Hi bèn thay đổi!
Phải biết rằng nàng ta cũng có Mệnh Cách trời sinh, nhưng mới chỉ là Tam đoạn thôi, còn nhân loại lại là Cửu đoạn!
Diệp Huyền mỉm cười, hắn đang định lên tiếng thì Mộ Cốc đột nhiên bảo: “Nhân loại, ngươi muốn nói với ta lai lịch của ngươi bất phàm, rồi bảo ta đầu hàng rút lui, đúng chứ?”
Nghe vật, Diệp Huyền bèn thấy hơi bất an.
Mộ Cốc lại bảo: “Ban đầu ta tưởng ngươi là sơn thượng nhân, thế nên ta đã điều tra cặn kẽ. Nhưng ta phát hiện ngươi không phải sơn thượng nhân, ngươi tới từ một nền văn minh cấp thấp! Ta không biết tại sao ở nền văn minh cấp thấp ấy lại xuất hiện một người Mệnh Cách Cửu đoạn như ngươi, nhưng với ta, ngươi không phải là sơn thượng nhân là được.”
Nói đoạn, nàng ta khẽ mỉm cười: “Có thể ngươi không biết, hiện giờ ngươi đã trở thành mục tiêu của sơn thượng nhân rồi đấy. Mệnh Cách Cửu đoạn trời sinh, lại còn có huyết mạch đặc biệt như vậy, ngươi đúng là bảo bối đó!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi đừng dọa ta!”
Mộ Cốc chớp mắt: “Ngươi thấy ta giống đang dọa ngươi lắm à?”
Nói đến đây, nàng ta lại gần Diệp Huyền, đoạn bảo: “Ta không dám động vào ngươi, thế nhưng người dám động vào ngươi đã lên đường rồi đấy!”
Diệp Huyền không nói chuyện, lúc này tiểu tháp đột nhiên lên tiếng: “Hay lắm, tiểu chủ, kẻ địch của ngươi thăng cấp rồi!”
Diệp Huyền: “…”
Mộ Cốc đột nhiên cười nói: “Diệp tông chủ, Thần Vương Cốc chúng ta phong cảnh cũng đẹp lắm, ngươi có thể tham quan thỏa thích! Chúc ngươi chơi vui vẻ!”
Nói đoạn, nàng ta bèn quay người rời đi.
Bên trong thụ điện chỉ còn lại Diệp Huyền và Huyết Đồng.
Diệp Huyền ngồi xuống rồi nói: “Sơn thượng nhân thấp nhất đều là Mệnh Cách cảnh Cửu đoạn! Huyết Đồng, ngươi thấy sao?”
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô: “Trốn, cách kém sang nhất!”
Trốn!
Diệp Huyền hỏi: “Thế Thần Tông phải làm thế nào?”
Huyết Đồng liếc nhìn hắn: “Mục tiêu ban đầu của bọn họ là Thần Tông, nhưng giờ thì thành ngươi rồi! Ngươi trốn thì Thần Tông sẽ an toàn hơn! Bởi vì ngươi không chết, nữ nhân kia sẽ không dám động vào Thần Tông. Nàng ta sẽ quan sát, xem ngươi và sơn thượng nhân ai cười đến cùng, thế nên trốn đi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Cứ trốn vậy liệu có mất mặt quá không?”
Huyết Đồng mỉm cười, đoạn bảo: “Chúng ta không trốn, đây là rút lui mang tính chiến thuật!”
Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức gật đầu: “Được! Chúng ta rút lui mang tính chiến thuật!”
Nói đoạn, hai người bèn rời khỏi thụ điện.
Dưới một cổ thụ, Mộ Cốc liếc nhìn Diệp Huyền và Huyết Đồng phía xa xa, nàng ta cười mà không nói.
Mâu Hi bên cạnh nàng ta nói: “Sư phụ, tại sao lại thả bọn họ đi?”
Mộ Cốc khẽ nói: “Hắn không phải là sơn thượng nhân, thế nhưng chắc chắn không phải là người chúng ta có thể chọc vào. Chúng ta cứ ngồi xem hổ đấu thôi là được!”
Nói đến đây, nàng ta đột nhiên ngẩng đầu: “Người của Thập Tuyệt Thần Điện tới rồi!”
Trên bầu trời phía xa xa, Diệp Huyền và Huyết Đồng dừng lại, bởi lẽ một nam tử trung niên đã chắn trước mặt họ. Đây chính là Mộ Khâu, điện chủ của Thập Tuyệt Thần Điện!
Bên cạnh hắn ta còn có năm cường giả Thần Linh cảnh, cùng mười hai cường giả Vô Gian chi đạo!
Mộ Khâu nhìn Diệp Huyền: “Muốn đi hả?”
Diệp Huyền chỉ vào Thần Vương Cốc phía dưới: “Biết vì sao bọn họ lại không giết ta không?”
Mộ Khâu híp mắt lại: “Ý ngươi là sao?”
Diệp Huyền phẫn nộ: “Cái đồ ngu xuẩn nhà ngươi! Ngươi động não tí đi có được không? Tại sao lão tử có thể trở thành tông chủ Thần Tông? Tại sao cốc chủ Thần Vương Cốc không dám giết ta?”
Mộ Khâu nhìn chằm chằm vào hắn, Diệp Huyền tiếp tục mắng: “Ngươi nhìn cái gì mà nhìn! Làm việc mà không chịu động não là sao? Lão tử có huyết mạch lợi hại như vậy mà ngươi không cảm nhận được sao? Dùng cái não heo của ngươi suy nghĩ xem, lão tử có huyết mạch lợi hại như thế thì cha của ta có thể là người bình thường sao? Có thể sao? Hả? Với cả lão tử có Mệnh Cách Cửu đoạn trời sinh đấy, ngươi nghĩ cho kĩ đi, người thường có thể có Mệnh Cách Cửu đoạn trời sinh sao? Có thể sao?”
Huyết Đồng đứng bên cạnh Diệp Huyền kéo tay áo hắn: “Ngươi hơi quá rồi đó!”
Diệp Huyền phẫn nộ: “Ta tức quá mà!”
Nói đoạn, hắn phẫn nộ chỉ vào Mộ Khâu: “Cái thứ trí não như pháo hoa này lão tử không nhìn nổi nữa rồi!”
Mộ Khâu gào lên: “Diệp Huyền, ngươi cũng chỉ là một tên nhị đại mà thôi, có gì hay mà hống hách? Hả? Ngươi có tư cách gì mà hống hách?”
Diệp Huyền điên tiết: “Lão tử cũng muốn cố gắng đấy chứ! Nhưng sinh ra ta đã có huyết mạch vô địch, cha ta vô địch, muội muội ta vô địch, ta còn cách nào khác sao? Ta cũng muốn tự mình nỗ lực, ta cũng muốn khiêm tốn đấy chứ! Nhưng thực lực không cho phép! Ngươi có biết ta đau khổ nhường nào không?”
Mộ Khâu tức suýt chết!
Huyết Đồng cũng đờ người, một lát sau nàng nuốt nước bọt, thốt một câu: “Đậu má!”
Hết chương 3548.



Bạn cần đăng nhập để bình luận