Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 360: Sợ Ta Hủy Diệt Thế Giới?!

Nữ tử váy trắng đứng trên không trung, tóc dài tới eo, một bộ váy trắng không nhuốm bụi trần. Nàng chắp tay sau lưng, giữa ngón tay còn có vật nhẹ đen trắng quấn quanh.

Nàng cứ đứng như vậy trên không trung, hoàn toàn không có chút khí tức gợn sóng.

Lúc này, trong lòng Diệp Huyền tràn đầy nghi hoặc, bởi vì nữ tử thần bí này cũng đã có nói, con đường tương lai cần hắn tự mình đi, nàng sẽ không lại ra tay giúp đỡ.

Thế nhưng hiện tại, nàng đi ra.

Việc này không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là, nàng có thể tiếp tục hủy diệt thế giới hay không...

Sắc mặt Liên Vạn Lý biến thành ngưng trọng, nàng đã từng nhìn thấy sự khủng bố của nữ tử này tại Thương Mộc học viện!

Đây không phải là người!

Nàng còn thần hơn cả thần!

Đây là ý nghĩ trong đầu của lão giả, mà hắn, cũng triệt để thu hồi lòng khinh thị.

Phía dưới, vô số người dồn dập lùi lại!

Bởi vì hắn không có phát hiện nữ tử váy trắng xuất hiện như thế nào!

Lão giả nhìn chằm chằm vào nữ tử váy trắng, trong cơ thể hắn, huyền khí liên tục tuôn ra, huyền khí điên cuồng tràn vào xích sắt trong tay hắn, trong chốc lát, một cỗ lực lượng áp bách vô hình sinh ra chấn động rất mạnh.

Đương nhiên, nếu như bọn họ biết vị nữ tử váy trắng trước mắt kém chút một kiếm đánh sập thế giới này, bọn họ sẽ không hưng phấn như vậy.

Lúc này, đối diện nữ tử váy trắng, một cỗ khí tức cường đại đột nhiên bao phủ cơ thể lão giả, cái neo lớn trong tay lão giả rung động mạnh, từng đạo lực lượng hủy thiên diệt địa không ngừng tuôn ra, ngay sau đó tiếng nổ vang vọng không gian.

Trong mắt Liên Vạn Lý ngoại trừ ngưng trọng và tôn kính và hướng tới, nữ tử phải tự cường, giống như người trước mắt, ý niệm không thuận, có thể diệt thế...

Ngự Pháp cảnh, loại cường giả này, có thể đã có thể hủy thiên diệt địa chân chính!

Trên không, thời điểm nữ tử váy trắng xuất hiện, sắc mặt lão giả trước mặt nàng biến thành nghiêm trọng.

Đám người Mặc Vân Khởi hiện tại rất hưng phấn, bởi vì bọn họ cũng đã gặp nữ tử váy trắng xuất thủ qua, tuyệt đối là mạnh đến mức không có thiên lý!

Lão giả lui về phía sau trăm trượng, sau khi dừng lại, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện cây xích đen, điểm cuối xích sắt là một cái neo lớn màu đen.

Lão giả nhìn chằm chằm vào nữ tử váy trắng, vẻ mặt dữ tợn, nói:

Không đơn giản!

- Kiếm tu, còn không lấy kiếm của ngươi ra!

Cách đó không xa, nữ tử váy trắng nhìn cũng chưa từng nhìn lão giả, nàng ngẩng đầu nhìn lên, tầm mắt đã xuyên thấu qua tầng tầng không gian, đi tới sâu trong tinh không... Không biết nhìn thấy cái gì, nàng hơi cau mày, cùng lúc đó, tay phải của nàng chậm rãi nắm chặt.

Phía dưới, vô số người hoảng hốt, dồn dập lùi lại lần nữa.

Nữ tử váy trắng hờ hững, nàng lẳng lặng nhìn lão giả.

Nghe thấy lão giả nói, nữ tử váy trắng đột nhiên thu hồi tầm mắt, nàng nhìn về phía lão giả trước mặt, tay phải lão giả nắm thật chặt xích sắt màu đen trong tay, gào thét:

- Nữ nhân, ngươi sẽ trả giá bằng máu vì xem thường ta!

Hắn tự nhiên không sợ Kiếm Tiên, bởi vì trong cung phụng của Tư Đồ gia cũng có Kiếm Tiên, mà hắn thường xuyên luận bàn với Kiếm Tiên, hơn nữa lại là thắng nhiều thua ít.

Cái neo màu đen nứt ra, ngay sau đó…

Kiếm Tiên?

Giữa sân, tất cả mọi người ngây ra như phỗng.

Một sợi kiếm quang bắn xuyên qua mi tâm lão giả, thân thể lão giả cương cứng!

Xùy!

Phải biết, hắn cũng không phải Ngự Pháp cảnh bình thường, mà là nửa bước chân Ngự Pháp cảnh!

Vừa dứt lời, tay hắn nắm xích sắt đập mạnh về phía nữ tử váy trắng, xích sắt rung động bay lên, cái neo bay tới, bên trong ẩn chứa uy áp mạnh mẽ như bài sơn đảo hải, những nơi đi qua, không khí nát bấy trong nháy mắt, cho dù là không gian cũng run rẩy vài lần...

Uy thế như vậy, lực lượng như vậy, đã có Thiên Địa chi uy!

Nữ tử váy trắng vẫn không hành động, lão giả phát ra cỗ lực lượng kia đi tới trước mặt nữ tử váy trắng liền biến mất vô tung vô ảnh, khi cái neo màu đen bay tới trước mặt nàng, đôi mắt nàng híp lại, trong hai mắt có kiếm quang lóe lên...

- Còn không xuất kiếm? Ngươi xem thường lão phu sao?

Lão giả hung ác, nói:

Đây là xem thường, không đúng, đây là ánh mắt không nhìn!

Nhìn thấy ánh mắt nữ tử váy trắng, lão giả lập tức nổi giận!

Máu tươi không ngừng chảy ra từ mi tâm của lão giả... Hắn đờ đẫn nhìn nữ tử thần bí mà xa lạ trước mặt, nói:

- Ngươi... Ngươi không phải là Kiếm Tiên... Ngươi là Đại Kiếm Tiên...

Đại Kiếm Tiên!

Tuy chỉ hơn Kiếm tiên một chữ, thế nhưng, lại có khác biệt một trời một vực, Đại Kiếm Tiên, tương đương với là chân Ngự Pháp cảnh!

Loại cường giả này, có thể nói là đứng đầu nhất trong toàn bộ Thanh Thương giới!

Sau khi nghe thấy lão giả nói, vô số người phía dưới ngây dại.

Đại Kiếm Tiên?

Phải biết, toàn bộ Thanh Thương giới, Đại Kiếm Tiên không vượt qua năm người! Ít nhất theo như công bố thì không vượt qua năm người!

Mà bây giờ, nơi này có một người!

Nữ tử váy trắng nhìn rất lâu, cuối cùng, nàng khẽ gật đầu, vẻ mặt hơi nhu hòa, nói:

- Đầu tiên, tiền bối đối có ân với ta, ta không phải người lấy oán trả ơn, thứ hai, nếu không có tiền bối ngài, ta đã sớm chết không biết bao nhiêu lần, ngăn ngài? Ta không có tư cách, cũng không có thực lực này. Thế nhưng, nếu như ta có thực lực, là khẳng định sẽ ngăn cản tiền bối.

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

- Nếu như ta nhất định xuất một kiếm hủy thế giới này thì sao? Làm sao, ngươi muốn ngăn cản ta?

Nữ tử váy trắng lãm đạm nói:

- Tiền bối thiện lương như thế, hẳn là sẽ không làm như vậy...

Diệp Huyền ngây người, sau đó vội vàng nói:

- Tiền, tiền bối, đừng a! Ta cảm thấy! Cái thế giới này mặc dù có không ít người xấu, thế nhưng, thế giới này cũng có thật nhiều người tốt! Còn có ngàn tỉ sinh linh, chúng nó hết sức vô tội! Ngươi, ngươi tuyệt đối đừng làm loạn!

Hắn hiện tại đã hoảng hốt!

Cái thế giới này, có bằng hữu và huynh đệ của hắn, còn có gia tộc của các huynh đệ, nếu nữ tử thần bí trước mắt xuất một kiếm đánh sập thế giới này...

Tất cả mọi người sẽ xong đời!

Mặc dù Diệp Huyền hắn có đôi khi cũng muốn giết rất nhiều người, ví dụ như vài trăm người trước mặt, hắn đều muốn đánh chết, thế nhưng, muốn hắn đi đồ sát người của một thế giới, hắn thật không làm được!

Nữ tử váy trắng quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Huyền, nói:

- Làm loạn? Ngươi là sợ ta xuất một kiếm hủy diệt thế giới này?

Diệp Huyền ngượng ngùng, nói:

- Cái thế giới của các ngươi, sợ là sắp xong rồi!

Lúc này, Diệp Huyền đi tới sau lưng nữ tử váy trắng, hắn đang muốn nói chuyện, nữ tử váy trắng đột nhiên lắc đầu, nói:

Mà loại cường giả cấp bậc này, cho dù là Tư Đồ gia là gia tộc quyền thế đương thời, tuyệt đối không dám khinh thường chút nào!

Tư Đồ gia, có Kiếm Tiên cung phụng, thế nhưng, không có Đại Kiếm Tiên cung phụng!

Ở bên khác, lão giả mặc áo đen và một lão giả Ngự Pháp cảnh khác rất e ngại.

Nữ tử váy trắng nhìn thoáng qua lão giả, ánh mắt không thần thái, rất hờ hững!

- Kiếm tu, nên có sống lưng thẳng tắp, cho dù đối mặt với người mạnh hơn ngươi vạn lần, cũng không thể mất đi tín niệm trong lòng và nguyên tắc làm người.

Nghe vậy, Diệp Huyền thả lỏng, xem ra, thế giới này tạm thời không bị hủy diệt!

Nữ tử váy trắng đột nhiên lại nói:

- Ngươi cảm thấy ta đã từng xuất một kiếm tại Thương Mộc học viện là vì hủy diệt thế giới này hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận