Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 779: Kiếm!

Diệp Huyền lại hỏi:

- Cái gì là khí tức tổ sư?

Người gỗ nói:

- Khí tức tổ sư!

Diệp Huyền im lặng, hắn xem như nhìn rõ.

Người gỗ này thật sự chỉ là người gỗ mà thôi, không phải một sinh mạng thể.

Lúc này, Đế Khuyển nói:

- Người gỗ này là tồn tại giống như Truyền Công giả!

Người gỗ nói:

Vào lần này, người gỗ không ra tay.

Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyền nhìn về phía người gỗ, nói:

Diệp Huyền đi đến trước mặt người gỗ, lần này, người gỗ không có xuất kiếm, nhưng mà, hắn vẫn không dám khinh thường, bởi vì đối phương đột nhiên xuất kiếm, hắn không có khả năng ngăn cản hoàn toàn!

- Thần tộc ta từng có tồn tại giống như vậy, chúng nó không phải là sinh mệnh thể, nhưng lại có được ý thức chiến đấu và bản lĩnh chiến đấu rất mạnh. Tác dụng của bọn chúng là truyền thừa và truyền dạy, người gỗ trước mặt ngươi chính là như thế. Nhưng mà, gia hỏa này còn mạnh hơn Truyền Công giả của Thần tộc ta quá nhiều. Có lẽ người thiết kế ra nó chính là kiếm tu cực mạnh!

- Đi theo ta!

- Truyền Công giả?

Diệp Huyền đi đến trước người gỗ, tay phải sờ lên người gỗ, chỉ là mảnh gỗ bình thường, cũng không phải chất liệu đặc thù!

Diệp Huyền gật đầu, hắn vô cùng bội phục người gỗ này, bởi vì kiếm của đối phương vô cùng mạnh!

Diệp Huyền nhìn về phía Đế Khuyển, Đế Khuyển gật đầu, nói:

- Khí tức tổ sư!

- Khí tức tổ sư!

- Ta, khí tức tổ sư?

Diệp Huyền cười hắc hắc, trực tiếp thu người gỗ vào trong Giới Ngục tháp, vừa tới Giới Ngục tháp, người gỗ đang muốn phản kháng, đúng lúc này, nó đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, sau một khắc, nó chậm rãi đi tới đỉnh tháp.

Diệp Huyền cười nói:

Người gỗ nói:

Đế Khuyển nói khẽ:

Lúc không có việc gì, có thể cầm người gỗ để bồi luyện, nếu như gặp phải địch nhân cường đại, người gỗ cũng là trợ thủ siêu cấp!

Đế Khuyển: . . .

Bên ngoài Giới Ngục tháp, Diệp Huyền nhíu mày, người gỗ có quan hệ với chủ nhân thanh kiếm trên đỉnh tháp?

Diệp Huyền ngây người, sau đó vội vàng nói:

Đỉnh tháp, người gỗ đi đến trước một thanh kiếm, nó cứ đứng ở nơi đó, cũng không nhúc nhích.

Sắc mặt Đế Khuyển không dễ nhìn, thật phải dẫn gia hỏa này đi Thần tộc?

Nói xong, hắn trực tiếp biến mất tại vị trí cách đó không xa.

- Đi, có bảo bối!

Một lát sau, Diệp Huyền không suy nghĩ về vấn đề này nữa, ngược lại hắn thấy, người gỗ đã là vật của hắn!

Diệp Huyền đi dạo khắp bốn phía, hắn không có phát hiện bảo vật gì. Trừ việc này ra, hắn cũng không phát hiện người nào khác.

Cho dù là linh hồn thể cũng không có!

Cuối cùng, Diệp Huyền quyết định rời đi, nhưng mà, thời điểm hắn sắp rời đi, bên trong một tòa sơn mạch phía sau đại điện có tiếng kiếm ngân vang!

Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn đại điện, đại điện đã có phần rách nát, bốn phía có một lớp bụi màu xám rất dày.

- Chúng ta đi tìm một chút, xem có bảo vật gì hay không!

Diệp Huyền gật đầu, sau đó nói:

- Nơi này đã trải qua tai họa gì đó.

Hiện tại, nó đã do dự!

Nếu gia hỏa này đi Thần tộc. . . . Nó không dám tưởng tượng.

Đế Khuyển thấp giọng thở dài, sau đó cũng tiến lên.

Diệp Huyền đi vào hậu sơn, hắn dựa theo nơi phát ra tiếng kiếm ngân đi tới trước một rừng trúc, trong rừng trúc có một gian phòng trúc, bên cạnh phòng trúc là một đầm nước.

Diệp Huyền đi đến trước phòng trúc, bên trong phòng trúc trống rỗng, không có một người.

Diệp Huyền cau mày, tiếng kiếm ngân phát ra từ nơi này?

Một lát sau, Diệp Huyền đi vào phòng trúc, trên vách tường trong phòng treo một thanh kiếm nằm trong vỏ.

Trừ nó ra, không có thứ gì khác!

Diệp Huyền đi đến trước thanh kiếm, lúc này, kiếm khẽ run lên, một tiếng kiếm ngân vang lên.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Diệp Huyền lại rút ra lần nữa, nhưng thanh kiếm vẫn không chịu ra khỏi vỏ!

Diệp Huyền nắm chặt chuôi kiếm, chuôi kiếm rung động mạnh giống như muốn bay ra!

Vào thời điểm này, thanh kiếm kia đột nhiên rung động.

Mặc dù kiếm này rất bình thường, thế nhưng hắn biết rõ, hắn và Đế Khuyển đều không thể rút kiếm ra khỏi vỏ, nó tuyệt đối không phải kiếm bình thường.

Diệp Huyền vuốt vuốt kiếm trong tay, hơi khó hiểu một chút.

- Ta thử xem!

Diệp Huyền gật đầu, hắn giao kiếm cho Đế Khuyển, Đế Khuyển nắm vỏ kiếm, một móng vuốt khác nắm chặt chuôi kiếm và dùng sức rút ra.

Nhưng mà, kiếm vẫn không ra khỏi vỏ!

Đến bây giờ, gương mặt Diệp Huyền và Đế Khuyển đã biến thành ngưng trọng.

Đế Khuyển trầm giọng nói:

- Kiếm này không đơn giản!

Nói xong, nó giao thanh kiếm cho Diệp Huyền.

Diệp Huyền tiếp kiếm, hắn quan sát tỉ mỉ thanh kiếm, vỏ kiếm hết sức bình thường, giống như được làm từ sắt thường, chuôi kiếm vô cùng bình thường, hoàn toàn không có gì lạ.

- Đây là kiếm gì?

Diệp Huyền nhìn sang Đế Khuyển, Đế Khuyển nói:

Kiếm vẫn không động chút nào!

Diệp Huyền cau mày, hắn vận chuyển huyền khí trong cơ thể, sau đó đột nhiên rút một cái.

Diệp Huyền ngây người, sau đó hắn dùng lực rút ra, kiếm vẫn không nhúc nhích chút nào!

Hắn lại không thể rút kiếm ra khỏi vỏ.

Diệp Huyền tay trái nắm vổ kiếm, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, nhẹ nhàng rút một cái.

- Thanh kiếm này có điểm cổ quái!

Đế Khuyển nhẹ gật đầu, nói:

- Về sau lại nghiên cứu đi, chúng ta phải đi rồi.

Diệp Huyền gật đầu, thu kiếm lại, hắn nhìn bốn phía, sau đó quay người rời đi.

Rất nhanh, Đế Khuyển và Diệp Huyền rời khỏi Kiếm tông, trong tinh không, Diệp Huyền đột nhiên dừng lại, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Kiếm tông trước mặt, nói khẽ:

- Có lẽ nó đã từng là tông môn mạnh mẽ!

Đế Khuyển nói:

- Thần tộc ta còn khí thế hơn nơi này rất nhiều, nhưng mà vẫn như cũ. . .

Nói xong, nó nhìn về phía Diệp Huyền, nói:

- Những năm gần đây, ta đã hiểu rõ một đạo lý, thế lực mạnh cỡ nào cũng có ngày diệt vong, không có thế lực nào có thể tồn tại vĩnh hằng.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, nói:

- Đi thôi!

Nói xong, hắn mang theo Đế Khuyển quay người rời đi.

Sau khi Diệp Huyền cùng Đế Khuyển rời đi, một người áo đen và lão giả đột nhiên xuất hiện, bọn họ đứng trên thanh cự kiếm kia.

Người áo đen lạnh lùng nhìn phương hướng Diệp Huyền cùng Đế Khuyển rời đi, nói:

- Hắn chính là Diệp Huyền?

Lão giả gật đầu, nói:

- Chính là người này!

Người áo đen trầm giọng nói:

- Tại sao vừa rồi ngăn cản ta ra tay?

Lão giả nói:

- Tinh chủ chẳng qua chỉ muốn chúng ta đi theo hắn.

Người áo đen lạnh lùng nói:

- Người này yếu như vậy, vì sao không trực tiếp tru diệt ngay bây giờ?

Lão giả nhìn về phía người áo đen, nói:

- Yếu như vậy? Một trận chiến tại Vị Ương tinh vực, phân thân của Tinh chủ ngã xuống, tất cả liên quân đều bị tiêu diệt toàn bộ, mà tất cả những việc này, đều bởi vì người này mà ra, ngươi còn nói hắn yếu?

Người áo đen híp mắt lại, không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận