Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 899: Thảm

Trong bóng tối, tiếng kiếm ngân vang vọng, thật lâu chưa ngừng!

Kiếm thông nhân ý!

Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, đôi mắt hắn khép hờ, một thanh kiếm đã trôi nổi trước mặt hắn.

Biết tâm!

Vào lúc này, hắn hiểu được một đạo lý, đó chính là phải nhận rõ nội tâm của mình.

Một người, hắn có khả năng lừa gạt tất cả mọi người trên thế gian, thế nhưng, hắn không lừa được nội tâm của mình!

Tâm là một chiếc gương chân thật nhất thế gian!

Diệp Huyền đứng lên, hắn mở lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay, một thanh kiếm xoay tròn thật nhanh.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Tiểu chủ có thể cảm nhận kiếm ý của mình!

- Chúc mừng tiểu chủ, Kiếm đạo nhập thánh.

Tiểu Hồn yên lặng một lát, nói:

Vào lúc này, kiếm ý của hắn đã phát sinh thuế biến, được kiếm ý gia trì, Trấn Hồn kiếm trong tay hắn cũng phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất!

- Kiếm ý của tiểu chủ hiện tại có thêm một tia linh trí.

Trong kiếm ẩn chứa hai loại kiếm ý!

Diệp Huyền mở tay trái ra, rất nhanh, hai loại kiếm ý bao phủ quanh hắn, chỉ chốc lát, hắn phát hiện, kiếm ý của mình có thêm đồ vật không thể nói rõ là cái gì!

Lúc này, giọng nói của Tiểu Hồn đột nhiên vang lên:

Thiện Ác kiếm ý!

- Kiếm Thánh và Kiếm Tiên khác nhau ở đâu? Cụ thể!

Diệp Huyền hỏi:

Kiếm Thánh?

- Ý gì?

Lúc này, Tiểu Hồn đột nhiên nói:

- Linh trí?

Tốc độ này còn nhanh hơn lúc trước không chỉ năm thành!

Diệp Huyền mở lòng bàn tay ra, kiếm trong tay hắn đột nhiên bay ra ngoài!

Diệp Huyền gật đầu:

- Vạn vật có linh, kiếm ý cũng có linh, đương nhiên, kiếm ý có thể có linh hay không, việc này quyết định bởi chủ nhân của nó. Tiểu chủ tâm cảnh tăng lên, cũng hiểu rõ thấu triệt bản thân mình và kiếm, mà hiểu rõ tâm cảnh, trực tiếp tạo thành kiếm ý của tiểu chủ phát sinh thuế biến. Thuế biến này chính là sinh linh. Kiếm ý của tiểu chủ có Linh, uy lực và tác dụng của nó tăng lên năm thành so với trước kia, nói cách khác, sau khi tiểu chủ tiến vào Kiếm Thánh, thực lực cũng tăng lên ít nhất năm thành.

Tiểu Hồn trầm giọng nói:

Tiểu Hồn nói:

Không chỉ như thế, hắn còn vận dụng lực lượng Long Hồn!

Diệp Huyền gật đầu, hắn cầm kiếm tiến về nơi xa, mà lúc này, kiếm ý của hắn bắt đầu lan ra chung quanh.

- Không biết! Nơi này rất quỷ dị, tiểu chủ cần phải cẩn thận!

Tăng lên năm thành!

- Ta hiểu.

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua chung quanh:

- Tiểu Hồn, ngươi có biết nơi này là địa phương nào hay không?

Kiếm nhanh như điện!

- Tiểu chủ không thể kiêu ngạo tự mãn, nhập thánh, chẳng qua là vừa mới bắt đầu! Kiếm đạo nhập thánh, giống như cường giả Thủy Đạo cảnh vừa mới bắt đầu tiếp xúc 'Đạo' mà thôi, mà chữ 'Đạo' kia bác đại tinh thâm, liên quan đến rất nhiều, tuyệt đối không phải một sớm một chiều là có thể hiểu rõ.

Lúc này, Tiểu Hồn đột nhiên nói:

Hắn hiện tại có lòng tin chính diện chém giết một tên cường giả Tri Đạo cảnh, nếu như ám sát, ngay cả cường giả Chứng Đạo cảnh cũng có thể thử một lần!

Được Long Hồn gia trì, kiếm ý càng cường đại hơn!

Thế nhưng rất nhanh, Diệp Huyền phát hiện, kiếm ý của mình bị một cỗ lực lượng thần bí phá hủy!

Phát giác được điểm này, gương mặt Diệp Huyền biến thành lạnh lẽo, quay người biến mất không thấy gì nữa, trong chốc lát, trong không gian tối tăm xuất hiện vô số kiếm khí.

Xùy!

Trong bóng tối đen kịt, một tiếng xé rách đột nhiên vang lên, rất nhanh, trước mặt Diệp Huyền xuất hiện một tia sáng trắng.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyền vội vàng lao tới, xông thẳng vào trong đạo ánh sáng trắng kia

Không bao lâu, Diệp Huyền cảm nhận được một cơn gió mát.

Hiện tại, hắn đã về tới vùng biển lúc nãy.

Diệp Huyền tham lam tiếp thu chung quanh, một lát sau, hắn nói khẽ:

Mặc dù Giới Ngục tháp lợi hại, nhưng nó hiện tại đang ở trạng thái gì? Nửa tàn phế!

Rất có khả năng như hắn nghĩ!

Nghĩ đến nơi này, Diệp Huyền đổ mồ hôi lạnh!

Dường như nghĩ đến cái gì, đột nhiên sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, thầm nghĩ không tốt, Giới Ngục tháp sợ đánh không lại, cho nên không dám đi ra?

Có ý gì?

Hắn lúc này đã có thể cảm nhận được Giới Ngục tháp, đạo tắc đang ở trước mắt, nhưng tên này lại không ra!

Diệp Huyền mở mắt ra, ở trước mặt hắn không xa, một nữ tử mặc váy dài màu đen xuất hiện.

Nữ tử không đến hai mươi tuổi, váy dài uyển chuyển bao phủ thân thể, giữa chân mày mang theo một điểm chu sa.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ngươi là đạo tắc!

Nữ tử lạnh lùng nhìn hắn, không nói gì.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên vỗ nhẹ Giới Ngục tháp:

- Ra đi!

Nhưng mà, Giới Ngục tháp không có động tĩnh!

Diệp Huyền ngạc nhiên, không ra?

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên rất gần người Diệp Huyền!

- Ngươi chính là tân chủ nhân?

Bóng đêm vô tận, không nhìn thấy bất cứ hi vọng nào. . . Tra tấn mãn tính!

Loại cảm giác này còn kinh khủng hơn đại chiến với mười cường giả Đạo cảnh!

Vừa rồi tiến vào trong bóng tối, hắn chân chính cảm giác được cái gì gọi là một ngày dài bằng một năm!

- Quả nhiên, chỉ có lúc mất đi mới cảm thấy những thứ bình thường rất quý giá!

Trong tình huống như thế, có khả năng không chơi lại những đạo tắc yêu nghiệt. . .

Lúc này, nữ tử váy đen đột nhiên nói:

- Ngươi yếu như thế, tại sao nó chọn ngươi làm chủ nhân?

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử váy đen, hắn do dự một chút, sau đó hỏi:

- Ta rất yếu sao?

Nữ tử váy đen cau mày:

- Chẳng lẽ ngươi không yếu sao?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Vì sao ngươi lại cảm thấy ta yếu?

Nữ tử váy đen nhìn Diệp Huyền, nàng không nói gì, thế nhưng nàng đột nhiên vung tay áo lên.

Gương mặt Diệp Huyền lại thay đổi, hắn nâng kiếm chặn lại!

Oanh!

Trong chớp mắt, Diệp Huyền bị đánh lui mấy trăm trượng!

Mà trước mặt hắn, không gian gần ngàn trượng biến thành một màu đen kịt! Không chỉ như thế, tay phải của hắn đã mất đi tri giác!

Sắc mặt Diệp Huyền mang theo ngưng trọng và đề phòng.

Lúc này, trong không gian đen kịt kia, một nữ tử đi ra, chính là nữ tử váy đen.

Nữ tử váy đen nhìn Diệp Huyền:

- Yếu không?

Diệp Huyền yên lặng.

Hắn hiện tại biết rõ tại sao Giới Ngục tháp lại không đi ra!

Hiện tại, Giới Ngục tháp chắc chắn không đánh lại nữ tử váy đen! Hon nữa, có vẻ nữ tử váy đen đã biết hắn nắm giữ Giới Ngục tháp nhưng lại không sợ hãi chút nào.

Lúc này, nữ tử váy đen đột nhiên nói:

- Bảo nó đi ra!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Nếu không ngươi đi vào?

Nữ tử váy đen híp mắt lại:

- Nhìn ta ngu ngốc sao?

Diệp Huyền: . . .

Nữ tử váy đen nhìn Diệp Huyền, hỏi:

- Tại sao nó lại lựa chọn ngươi?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Cô nương, đầu tiên, thực lực bây giờ thật sự không phải đặc biệt cường đại, thế nhưng, ngươi không cảm thấy ta rất có tiềm lực không?

- Tiềm lực?

Nữ tử váy đen lạnh lùng nói:

- Ngươi có cọng lông! Ngươi còn không có cả cọng lông!

Diệp Huyền nghe xong liền trợn mắt há hốc mồm, nữ nhân này. . . Lại nói lời thô tục?

Nữ tử váy đen lạnh lùng nhìn Diệp Huyền:

- Bảo nó ra đi, ta muốn đánh chết nó, lại dám chọn kẻ yếu như thế này làm chủ nhân, ta muốn xem, nó có bị mù mắt hay không!

Diệp Huyền sầm mặt lại, trong lòng tức giận nói:

- Ngươi có thể nhịn hay sao? Đi ra đánh nàng!

Giới Ngục tháp không có động tĩnh!

Lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên nói:

- Nó bảo ngươi đánh.

Diệp Huyền giận dữ, ta đánh thắng được, còn phải gọi ngươi?

Tiểu Linh Nhi đột nhiên nói:

- Có cần ta giúp ngươi đánh hay không?

Diệp Huyền vội vàng gật đầu:

- Tốt!

Lúc Tiểu Linh Nhi cầm lấy thanh kiếm kia, chiến lực sẽ vô cùng khinh khủng!

Diệp Huyền vừa dứt lời, Tiểu Linh Nhi lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn, trong tay nàng ôm một thanh kiếm!

Tiểu Linh Nhi nhìn thẳng vào nữ tử váy đen, nàng do dự một chút, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền:

- Thật xin lỗi, ta, ta đau bụng. . . Lát nữa quay trở lại trò chuyện!

Nói xong, nàng xoay người chạy vào trong Giới Ngục tháp.

Gương mặt Diệp Huyền cứng đờ. . . .

Tại sao hắn có cảm giác quen tai!

Đúng lúc này, nữ tử váy đen cách đó không xa đột nhiên biến mất tại chỗ.

Sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, hắn cầm kiếm đâm nhanh về phía trước, một đạo hàn mang xuất hiện, kiếm quang nhanh như điện.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên, thân thể Diệp Huyền lại bay ngược về phía sau mấy trăm trượng!

Vừa dừng lại, hắn đột nhiên cảm giác mình đang rơi xuống!

Lần này, hắn không dám giữ lại chút nào, ngay lập tức vận dụng lực lượng Long Hồn và Long lực, cùng lúc đó, hai loại kiếm ý bao phủ thân thể của hắn.

- Chém!

Khi Diệp Huyền vừa dứt lời, một đạo kiếm quang từ tàn nhẫn chém xuống.

Xùy!

Một âm thanh xé rách bén nhọn vang lên!

Ầm ầm!

Diệp Huyền chém xuống một kiếm, thân thể hắn bay ra ngoài lần nữa.

Hắn lần này bay xa hơn ngàn trượng!

Sau khi dừng lại, khóe miệng Diệp Huyền xuất hiện một vệt máu tươi!

Diệp Huyền lau máu tươi, sắc mặt rất khó coi, hắn vừa thành tựu Kiếm Thánh, trận chiến đầu tiên lại thảm như thế. . . .

Lúc này, nữ tử váy đen lần nữa xuất hiện trước mặt hắn.

Nữ tử váy đen lạnh lùng nhìn Diệp Huyền:

- Giao nó ra đây!

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức giận dữ, thầm nghĩ:

- Ngươi bảo ta đi tìm đạo tắc, hiện tại tìm được! Ngươi lại không ra? Ngươi nhìn ta bị đánh sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận