Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1168: Ta sẽ thật cố gắng

Một lúc sau, Kiều Thiên Nhi nhìn về phía Diệp Huyền: “Điều kiện là gì?”

Diệp Huyền mỉm cười, xem ra đối phương muốn sống!

Cũng đúng thôi, nếu có thể sống, ai lại muốn chết chứ?

Diệp Huyền nhìn Kiều Thiên Nhi: “Kiều cô nương chắc hẳn hiểu rõ!”

Kiều Thiên Nhi nói: “Ta không muốn làm nô lệ của kẻ khác!”

Diệp Huyền đi đến trước mặt nàng ta: “Ta cũng chẳng muốn Kiều cô nương làm nô lệ của mình, chỉ cần ngươi theo ta ba năm, giúp ta ba năm, vậy sau ba năm, Kiều cô nương có thể tự do rời đi, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản.”

“Ba năm!”

Kiều Thiên Nhi hơi nhíu mày lại.

Kiều Thiên Nhi hỏi: “Tại sao?”

Kiêu ngạo.

Sau khi lấy lại tự do, Kiều Thiên Nhi nhìn về phía Diệp Huyền: “Ngươi không sợ ta nuốt lời sao?”

Kiều Thiên Nhi không nói gì cả!

Kiều Thiên Nhi im lặng một lúc rồi mới đáp: “Được!”

Giống như Diệp Huyền nói, khinh thường!

Diệp Huyền cười bảo: “Trước kia ngươi tôn thờ thần, theo quan điểm của ta đó mới là nô lệ, mà bây giờ ta không cần ngươi thần phục ta, chỉ cần đi theo ta, ngươi vẫn là ngươi, hiểu chưa?”

Giống như Diệp Huyền nói, cường giả có sự kiêu ngạo của cường giả, Kiều Thiên Nhi cũng có sự kiêu ngạo của mình!

Diệp Huyền vung tay phải, chữ “Tù” đỏ như máu trên trán Kiều Thiên Nhi biến mất, nàng ta đã lấy lại tự do.

Nói xong, hắn hơi dừng lại, sau đó lại nói: “Bây giờ ngươi là người tự do.”

Diệp Huyền nhìn nàng ta: “Vì ngươi khinh thường phải làm vậy.”

Kiều Thiên Nhi liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó nói: “Đây chính là Ngũ Duy chí bảo?”

Diệp Huyền cười bảo: “Ngươi sẽ không!”

Diệp Huyền gật đầu.

Người có thể chết, nhưng sẽ không chơi trò rớt thân phận như vậy!

Hắn cười bảo: “Kiều cô nương đã lấy lại tự do rồi.”

Nhưng Kiều Thiên Nhi cũng không ra tay.

Nàng ta liếc mắt nhìn Diệp Huyền, đột nhiên ánh mắt trở nên lạnh như băng…

Diệp Huyền đứng tại chỗ im lặng.

Diệp Huyền cười đáp: “Có gì không thể! Nhưng phải ra ngoài!”

Đặc biệt là Bắc Cảnh của hắn có thể nói là như mặt trời ban trưa!

Kiều Thiên Nhi nhìn hắn: “Ta có thể xem không?”

Vì mấy vị thần kia vẫn chưa thật sự biến mất.

Nhưng hắn cũng không vì thế mà lơ là cảnh giác.

Ở Huyền Hoàng Đại Thế giới, Diệp Huyền đã không có đối thủ nữa.

Nói xong, hắn và Kiều Thiên Nhi rời khỏi Giới Ngục tháp, Diệp Huyền vung tay phải, Giới Ngục tháp rơi xuống trước mặt Kiều Thiên Nhi.

Nhân tính!

Có rất nhiều lúc, nhân tính không chịu được dò xét.

Đến hiện giờ, Huyền Hoàng Đại Thế Giới lại quay về sự yên bình, các thế lực lớn đều đang nhanh chóng phát triển.

Nhìn thấy ánh mắt của Kiều Thiên Nhi lạnh lùng hẳn đi, Diệp Huyền chỉ cười mà không nói.

Nói xong, nàng ta quay người rời đi.

Kiều Thiên Nhi lắc đầu: “Diệp Huyền, đừng dò xét nhân tính, cũng đừng dò xét nhân tính của nữ nhân, bằng không, sẽ có một ngày ngươi sẽ thua không còn một manh giáp.”

Thấy nàng ta bất động, Diệp Huyền mỉm cười: “Sao thế?”

Mà sau khi trải qua nhiều như vậy, hắn cũng hiểu ra một chuyện!

Đó chính là khi hắn không sở hữu thực lực tuyệt đối, cả đời này của hắn đều không thể sống bình yên.

Trừ phi hắn từ bỏ Giới Ngục tháp!

Thật ra, cho dù hắn có từ bỏ Giới Ngục tháp thì có khả năng sự việc cũng sẽ không kết thúc.

Nơi nào có người thì nơi ấy có đấu tranh!

Muốn không có đấu tranh thì chỉ có sở hữu thực lực lớn mạnh, là loại thực lực mạnh đến mức kẻ địch không dám nhắm vào kia.

Con đường vẫn còn rất dài!



Diệp Huyền đi đến một đỉnh núi, hắn bước đến bên rìa, đứng ở nơi này có thể nhìn thấy một nửa Thiên Giang thành.

Chính vì nguyên nhân này nên rất nhiều người đều muốn gia nhập vào Tiên Đạo tông.

Mà ai cũng biết Diệp Huyền này chính là một tên cuồng em gái!

Bây giờ, Tiên Đạo tông chính là một thế lực có thể nói là đặc biệt nhất ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới, sự đặc biệt của nó ở nằm ở chỗ tông chủ của Tiên Đạo tông chính là Diệp Linh, muội muội của Diệp Huyền.

Diệp Huyền cười ha ha: “Lợi hại! Lợi hại!”

Hơn hai trăm người!

Diệp Linh nhoẻn miệng cười: “Ca, bây giờ Tiên Đạo tông ta đã có hơn hai trăm người rồi đó!”

Người tới chính là Diệp Linh.

Nhìn thấy Diệp Linh, Diệp Huyền mỉm cười, hắn duỗi tay ra, Diệp Linh bước nhanh đến trước mặt hắn, sau đó nắm tay hắn: “Ca đang nghĩ gì thế?”

Diệp Huyền cười đáp: “Nghĩ đến một tiểu tỷ tỷ!”

Diệp Linh chớp mắt: “Là tỷ tỷ trước đó đã dùng một kiếm giết chết tên thần kia đó phải không?”

Diệp Huyền gật đầu.

Diệp Linh nhẹ giọng nói: “Ca, nàng ấy rất lợi hại!”

Diệp Huyền cười ha ha: “Nếu Linh Nhi chăm chỉ tu luyện, sau này chắc chắn cũng sẽ lợi hại như nàng ấy!”

Diệp Linh nghiêm túc đáp: “Ta sẽ thật cố gắng!”

Diệp Huyền xoa nhẹ cái đầu nhỏ của Diệp Linh: “Huynh muội chúng ta đều phải cố gắng!”

Diệp Huyền quay người lại, sau lưng hắn là một tiểu nữ hài bước tới.

Lúc này, một giọng nói vang lên phía sau hắn.

“Ca!”

Nữ nhân kia vẫn luôn quanh quẩn trong đầu hắn!

Thanh Nhi!

Một khắc này, hắn nhớ đến một nữ tử!

Tài nguyên!

Con đường tu luyện quan trọng nhất là tài nguyên, mà đi theo Diệp Linh của Tiên Đạo tông rõ ràng rất có tương lai!

Lúc này, Diệp Linh dựa vào người Diệp Huyền, nhẹ giọng nói: “Ca… nàng ấy đi đâu rồi?”

Nàng ấy!

Diệp Huyền hơi sững sờ, rất nhanh hắn đã hiểu ra Diệp Linh đang chỉ ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận