Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1400: Phù Văn Tông

Trên tinh không, nữ tử váy trắng ngoảnh đầu, ánh mắt sắc như lưỡi kiếm, cảm giác như có thể xuyên thủng cả tinh hà.

Lưỡng Giới Thiên.

Viện tôn vừa mới khôi phục cảnh giới hình như đã cảm nhận được điều gì đó, sắc mặt hắn ta thay đổi, cũng vội ngoảnh đầu nhìn. Ngay sau đó, hắn ta siết chặt hai tay và nói: “Tinh Hà Ngự!”

Dứt lời, tinh không xung quanh bỗng có rất nhiều tinh quang hội tụ về phía hắn ta. Rất nhanh sau đó, viện tôn bị những tinh quang ấy bao vây lại.

Vạn tinh chi lực!

Khoảnh khắc ấy, một đường kiếm quang đột nhiên xoẹt tới.

Trước vô số những tinh quang, đường kiếm quang ấy trông mỏng manh vô cùng.

Tuy nhiên, nó lại có thể dễ dàng xé rách màn tinh quang ấy. Trong chớp mắt, vô số những tinh quang vụt tắt.

Chuyện này thật đáng sợ biết bao. Hắn ta tu luyện bao nhiêu năm nay, ấy thế mà lại không thể phản khác trước một nhát kiếm!

Hắn ta còn chưa dứt lời thì cả người đã biến mất.

Nếu như không phải cảm giác cơ thể mình đang dần dần mất đi sinh khí thì hắn ta còn tưởng mình đang nằm mơ!

Viện tôn ngẩng đầu nhìn tầng phong ấn: “Người này…”

Viện tôn cứng ngắc tại chỗ, hai mắt hắn ta trừng lớn, trong mắt là vẻ không thể tin được.

Phía sau tầng phong ấn, tại Vạn Duy học phủ, Trần Thiên đang ngồi đọc sách bỗng dừng lại. Hắn ta trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!”

Vụt!

Hắn ta đã bị trừ khử như vậy đấy!

Hắn ta đã bị giết chỉ trong giây lát!

Đường kiếm quang trực tiếp xuyên qua trán của viện tôn.

Thật đáng hận biết bao, nực cười biết bao!

Trên tinh không, nữ tử váy trắng thu hồi ánh mắt, nàng nhìn về phía Ngũ Duy vũ trụ. Đầu ngón tay nàng có một đường kiếm quang đang le lói, có vẻ lại đang định ra tay.

Bị giết trong một giây!

Mà lúc này, hình như nữ tử váy trắng nhớ tới điều gì đó mà chợt dừng lại. Nàng đang suy nghĩ một vấn đề.

Trên thế gian này sẽ không còn viện tôn nữa, đến luân hồi cũng không có.



Nàng càng tiến về phía trước thì những sợi dây này càng nhiều. Có thể nói, lúc này, nữ tử váy trắng đang bị những sợi Nhân Quả Tuyến bao vây.

Một lát sau, nữ tử váy trắng tiếp tục đi về phía trước. Bên cạnh nàng có rất nhiều những sợi dây không thể nhìn bằng mắt thường đan xen nhau, nơi chúng giao nhau chính là nàng.

Một lát sau, nữ tử váy trắng thu lại sợi dây, nàng nói: “Đây là nơi ta bắt đầu nhưng lại không phải là nơi ngươi bắt đầu…”

Hắn có thể đỡ được một kiếm của nàng không?



Hiện giờ Diệp Huyền đã tới Ngũ Duy vũ trụ, giờ nàng mà ra tay thì liệu có ảnh hưởng đến hắn không?

Người của Tứ Duy vũ trụ có thể giết viện tôn trong tích tắc!

Trải qua chuyện này, Tứ Duy vũ trụ lại có thêm một sự thần bí.

Vạn Duy học viện không thể giấu được chuyện viện tôn bị giết. Chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp Ngũ Duy vũ trụ.

Nghĩ đến đây, cuối cùng nàng không xuất kiếm nữa.

Nói đoạn, nàng nhìn về phía xa: “Kiếp này hãy để ta bảo vệ ngươi!”

Trên tinh không, nữ tử váy trắng chầm chậm bước về phía trước. Xung quanh người nàng ngày càng có nhiều Nhân Quả Tuyến hơn.

Tà váy trắng của nàng phiêu diêu tựa tiên, không vì trường sinh không thành tiên, không biết chặng đường phía trước ra sao, không hỏi đường trở về thế nào.

Nhân Quả Tuyến!

Trước mặt nàng còn rất nhiều dây, hơn nữa số lượng của chúng lại càng lúc càng nhiều!

Ở ngọn núi đó, có tiểu nam hài đó và tiểu nữ hài đó …

Đúng lúc ấy, nàng bỗng nhiên dừng lại rồi mở lòng bàn tay ra, một sợi dây xuất hiện bên trong lòng bàn tay nàng. Trong sợi dây đó, nàng nhìn thấy một cảnh tượng.

Viện tôn là một cường giả như thế nào?

Hắn ta là cường giả Sinh Tử cảnh đấy!

Cường giả như hắn ta được xếp vào hàng đẳng cấp ở Ngũ Duy vũ trụ rồi.

Tuy nhiên hắn ta lại bị người Tứ Duy giết chết.

Lần này, có rất nhiều thế lực bắt đầu định nghĩa lại thực lực của Tứ Duy vũ trụ. Thế giới này không yếu như bọn họ tưởng.

Đương nhiên, đa số mọi người đều thấy vui khi người khác gặp họa, bởi lẽ Vạn Duy thư viện lại mất đi một cường giả siêu cấp!

Vạn Duy thư viện đã từng vô cùng có danh tiếng ở Ngũ Duy vũ trụ. Đó là bởi khi ấy tiên tri còn ở đó. Năm ấy, tiên tri có cống hiến vô cùng to lớn với Ngũ Duy vũ trụ, hơn nữa tiên tri còn không tham gia vào tranh chấp, một lòng nghiên cứu và học tập. Còn hiện giờ, Trần Thiên lại không được như thế, dã tâm của hắn ta vô cùng lớn.

Bây giờ Vạn Duy học viện đã không còn là Vạn Duy học viện của ngày xưa nữa rồi!

Không cần biết thế nào, bây giờ không một cường giả Sinh Tử cảnh nào dám khinh thường Tứ Duy vũ trụ nữa, và cũng không có nhiều người để mắt tới nơi này. Bọn họ dồn sự chú ý đến Phù Văn tông, bởi như mọi người nói thì hiện giờ món chí bảo kia đang nằm trong tay bọn họ.

Giới Ngục tháp!

Chìa khóa để mở bảo vật của tiên tri!



Phù Văn tông.

Tề Võ cũng không có ý định phản bội lại Tề Phù, hắn ta đưa cái tháp đến Phù Văn tông. Bởi lẽ hắn ta biết, thần vật như thế này quả thực không phải thứ mà hắn ta có thể sở hữu được.

Thứ này mặc dù tốt nhưng chẳng khác gì một củ khoai nóng bỏng tay, hắn ta không dám giữ!

Phù Văn tông có địa vị vô cùng quan trọng ở Ngũ Duy vũ trụ, bởi lẽ những phù văn sư ưu tú trên thiên hạ đều tề tựu tại nơi này. Sức ảnh hưởng của mấy người này vô cùng lớn. Hơn nữa, Phù Văn tông còn có quan hệ với rất nhiều thế lực và thế gia lớn.

Mà điều quan trọng là Phù Văn tông rất giàu có!

Mặc dù rất giàu có nhưng không một ai dám đánh chủ ý lên bọn họ. Mối quan hệ của những phù văn sư này cũng vô cùng nhiều. Một khi bọn họ sử dụng những mối quan hệ ấy thì có thể “chọc cả tổ ong vò vẽ!” Không chỉ có vậy, mấy người phù văn sư này còn có thực lực rất mạnh!

Ở bên ngoài, một lá chanh sắc phù lục có thể nói là vô cùng hiếm có. Thế nhưng ở đây, nó không quá phổ biến nhưng cũng không hề ít ỏi.

Cũng chính bởi thế mà dù có là Vạn Duy thư viện cũng không dám coi thường Phù Văn tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận