Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1626: Huynh muội ta sóng vai chiến đấu

Không còn âm thanh nữa.

Diệp Huyền nhíu mày, hắn biết nàng đã bị người khác ngăn cản.

Nhất định là bạch y nam tử.

Diệp Huyền nhìn lướt qua bốn phía, bạch y nam tử này thật sự là ở khắp mọi nơi.

Một lát sau, Diệp Huyền xoay người rời đi.

Hắn biến mất không lâu thì một bạch y nam tử xuất hiện trong sân. Bạch y nam tử chắp tay phía sau, hai bên hắn ta là tộc trưởng Nguyên Thiên của Phệ Linh tộc và tông chủ Trần Độc Cô của Vô Địch tông.

Nguyên Thiên trầm giọng nói: “Vì sao các hạ không giết?”

Bạch y nam tử nhẹ giọng nói: “Nếu có thể giết dĩ nhiên ta đã giết rồi, thế nhưng giết không được!”

Bạch y nam tử cười nói: “Hắn không phải là người bình thường!”

Bạch y nam tử nói: “Hắn hơi giống với vị diện chi tử trong truyền thuyết.”

Người này thật sự quá nghịch thiên!

Hắn ta cũng biết Diệp Huyền không phải người bình thường, nếu là người bình thường thì có thể nghịch thiên như vậy sao?

Nguyên Thiên lắc đầu: “Các hạ, người này tuyệt đối mang đại khí vận trong người, vận khí của hắn quá nghịch thiên. Cứ tiếp tục như vậy thì thế giới này không ai là đối thủ của hắn.”

Nguyên Thiên trầm giọng nói: “Vì sao?”

Nguyên Thiên trầm giọng nói: “Chúng ta cùng nhau liên thủ cũng không được sao?”

Nguyên Thiên khẽ nhíu mày: “Vị diện chi tử? Ý ngươi là sao?”

Từ khi quen biết Diệp Huyền đến bây giờ, hắn ta thân là đối thủ của Diệp Huyền, là người hiểu rõ nhất sự trưởng thành và thay đỏi của hắn.

Bạch y nam tử nói: “Nếu không có Thiên Mạch giả và người trong cơ thể hắn thì dĩ nhiên có thể, nhưng có hai người này thì chúng ta không thể!”

Nguyên Thiên nhìn bạch y nam tử: “Hắn là người thế nào?”

Nguyên Thiên do dự một chút rồi nói: “Mặc kệ hắn có phải là vị diện chi tử hay không, ta kiến nghị tốt nhất chúng ta không nên cho hắn thời gian phát triển.”

Từ đầu đến bây giờ tốc độ tăng trưởng của hắn chỉ có thể được dùng từ khủng bố để mô tả.

Bạch y nam tử nhẹ giọng nói: “Bất kể là Thiên Mạch giả hay là người thần bí trong cơ thể hắn đều không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là nữ nhân ở Tứ Duy vũ trụ kia!”

Bạch y nam tử nói: “Vị diện chi tử chính là người được trời chọn, được thiên đạo che chở, sinh ra đã có khí vận. Hắn rất giống như thế, có điều hắn cũng không phải!”

Bạch y nam tử cười nói: “Vì ta biết vị diện chi tử chân chính là ai, không phải hắn. Hơn nữa đủ loại hành vi của người này vi phạm thiên đạo. Bởi vậy hắn chắc chắn không thể nào là vị diện chi tử.”

Lúc này, bạch y nam tử nói: “Hiện tại hắn có Thiên Mạch giả đi theo, chúng ta muốn giết hắn rất khó. Ít nhất, hiện tại ta cũng không muốn bại lộ quá nhiều.”

Bạch y nam tử liếc nhìn Nguyên Thiên mà không nói gì.

Bạch y nam tử nói: “Dị thú từ thời Bạch Á kỷ không phải là thứ mà thế giới các ngươi có thể địch lại.”

Bạch y nam tử gật đầu: “Nữ nhân này cực kỳ không đơn giản, là nhân vật có thể là phá vỡ quy tắc.”

Lúc này Trần Độc Cô bên cạnh đột nhiên nói: “Vậy kế tiếp phải làm thế nào?”

Nguyên Thiên hỏi: “Nữ tử váy trắng?”

Trần Độc Cô nhẹ giọng nói: “Ngươi muốn mượn đao giết người sao?”

Nói xong hắn mỉm cười: “Hắn ở trong Vĩnh Sinh chi địa vận khí nghịch thiên như thế, ta rất muốn nhìn xem, ở hai cấm địa khác có phải hắn cũng như thế hay không?”

Bạch y nam tử cười nói: “Không nên để hắn đến Tứ Duy vũ trụ tìm nữ nhân đó. Mà hiện tại chúng ta cũng không thích hợp tiếp xúc chính diện với nữ nhân đó. Nên mượn đao giết người!”

Nguyên Thiên hỏi: “Phá vỡ quy tắc là gì?”

Nói xong, hắn ta xoay người liếc nhìn, cười nói: “Xem ra Dị Thú Kinh đã phát hiện ra thân phận của ta.”

Nguyên Thiên liếc nhìn bạch y nam tử, trong lòng cũng tò mò về thân phận nam nhân trước mắt này, thực lực của hắn ta quá cường đại!

Chỉ dùng một chiêu đã trấn áp hoạt tử nhân của Phệ Linh tộc bọn họ.

Sắc mặt Nguyên Thiên hơi khó coi, hiển nhiên thực lực của mình không đủ, không thể nói chuyện với người ta!

Nguyên Thiên do dự một chút rồi hỏi: “Các hạ, trong Vĩnh Sinh chi địa rốt cuộc có cái gì?”

Bạch y nam tử nói: “Đây chỉ là một, Vĩnh Sinh chi địa, Hư Vô Duy Độ cùng với Vô Biên Địa Hạ thành cũng phải kiêng nể!”

Nguyên Thiên hỏi: “Các hạ đang kiêng kỵ nữ tử váy trắng sao?”

Bạch y nam tử cười mà không nói.

Diệp Huyền trở lại Phù Văn tông rồi lại vào bên trong Giới Ngục tháp, giờ phút này, Diệp Linh đã gần như hồi phục.

Nhìn thấy Diệp Huyền, Diệp Linh nói: “Ta muốn đột phá Luân Hồi cảnh!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Có nắm chắc không?”

Diệp Linh nói: “Thử xem!”

Diệp Huyền muốn nói lại thôi, Diệp Linh nói: “Để ta thử xem!”

Hắn nhìn nàng một lát rồi gật đầu nói: “Tiền bối, có thể giúp đỡ chút nào không?”

Hắn nhớ rõ tầng thứ chín chính là Luân Hồi cảnh!

Một lát sau, tầng thứ chín nói: “Có thể!”

Nghe vậy Diệp Huyền mừng rỡ: “Vậy thì làm phiền tiền bối!”

Tầng thứ chín nói: “Ta chỉ có thể cho nàng ta một ít cảm ngộ ta từng có, về phần thành hay không thì phải do chính bản thân nàng ta.”

Diệp Huyền gật đầu: “Được!”

Nói xong hắn nhìn Diệp Linh: “Cố lên!”

Diệp Linh mỉm cười: “Ngươi cũng vậy!”

Diệp Huyền cười ha ha: “Đương nhiên, sau này huynh muội ta sóng vai chiến đấu!”

Chiến đấu bên cạnh nhau!

Sở dĩ Diệp Linh muốn đột phá là vì nàng không muốn tụt lại phía sau Diệp Huyền, không muốn trở thành tiểu cô nương lúc nào cũng cần sự bảo vệ của Diệp Huyền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận