Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1805: Ngươi đừng giả ngu với ta

Diệp Huyền hỏi: “Tiền bối, phải mất bao lâu để dung hợp chúng?”

Lão thợ rèn nói: “Hai ngày!”

Diệp Huyền khẽ đáp lễ: “Cảm ơn!”

Lão thợ rèn thu hồi ba thứ và quay lại đi vào nhà tranh của mình.

Lúc này, Dị Thú Kinh đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nàng nhìn hắn: “Rời khỏi nơi này!”

Diệp Huyền chớp mắt: “Ngươi nói gì, ta nghe không hiểu!”

Dị Thú Kinh: “...”

Dị Thú Kinh nhìn Diệp Huyền: “Ngươi đừng giả ngu với ta!”

Dị Thú Kinh nhìn chằm chằm vào hắn: “Diệp Huyền, nơi này của ta không phải nơi trú ẩn của ngươi!”

Diệp Huyền lại lấy thêm hai mươi sợi tử khí nữa.

Thật vô tình!

Dị Thú Kinh nhìn Diệp Huyền, khinh thường: “Ngươi nghĩ ta tham lam như nhân loại các ngươi sao?”

Diệp Huyền nói: “Chỉ có ba ngày!”

Lúc này, A Mục bên cạnh đột nhiên nói: “Tử khí của ngươi rất không tầm thường!”

Diệp Huyền cười bảo: “Dị Thú Kinh cô nương, ta có thể ở chỗ này vài ngày hay không?”

Dị Thú Kinh đột nhiên nắm lấy năm mươi sợi tử khí, sau đó nói: “Ba ngày sau tất phải rời đi!”

Dị Thú Kinh nói: “Không thể!”

Dị Thú Kinh mặt không đổi sắc: “Không thể!”

Lòng bàn tay Diệp Huyền mở ra, ba mươi sợi tử khí xuất hiện trong tay hắn, hắn đưa tử khí cho Dị Thú Kinh.

A Mục lắc đầu: “Ta không cần tử khí!”

Miệng Diệp Huyền khẽ giật, nữ tử này cũng quá vô tình rồi đó!

Diệp Huyền gật đầu, nhìn cửa hàng nhỏ. Hiện tại hắn hy vọng lão nhân thợ rèn nhanh chóng nâng cấp Thiên Tru Kiếm lên!

Nói xong nàng xoay người biến mất.

Diệp Huyền nhìn A Mục: “Ngươi muốn không?”

A Mục chớp chớp mắt: “Tất cả tương ngộ đều là tương phùng của số mệnh, duyên cũng vậy!”

Diệp Huyền lắc đầu cười: “Nữ tử này không hợp với ta, ta vẫn không nên đánh chủ ý với nàng ta!”

A Mục im lặng.

A Mục nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nói: “Cô nương vừa rồi là một kỳ vật, nếu ngươi có thể thu phục nàng ta, đối với ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn!”

A Mục nhìn hắn: “Ngươi hẳn là biết, thân phận của mình không đơn giản chứ?”

Mấy Thiên Long kia thật sự là quá kiêu ngạo!

A Mục khẽ cười nói: “Ngươi rất hoang mang sao?”

Nói xong, hắn nhìn A Mục: “Khiến cho ta cảm thấy khó hiểu là huyết mạch của ta, huyết mạch của ta rất cường đại, chỉ đứng sau Phàm Nhân huyết mạch trong truyền thuyết, mà ta cũng không biết vì sao huyết mạch của ta lại cường đại như vậy! Vì ta không biết cha ta nhưng nghe họ nói, cha ta chắc chắn không phải là người bình thường!”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết! Phía sau ta có một vị nữ tử váy trắng, nàng ta rất cường đại, ta không biết nàng ta mạnh đến mức nào, dù sao chính là rất cường đại, mà ta cũng không biết nàng ta che chở ta như vậy rốt cuộc là vì nguyên nhân gì. Ngoài nàng ta ra, ta đã nhận được kho báu của tiên tri, họ nói rằng vị tiên tri đó đã chọn ta... Còn có Kiếm Tông, đệ nhất thế lực, ta không hiểu sao lại biến thành thiếu chủ của Kiếm Tông.”

Thu phục Dị Thú Kinh!

Diệp Huyền cười nói: “A Mục cô nương, ta tin tưởng duyên phận mà ngươi nói, nhưng ta cũng tin, không phải tất cả cuộc gặp gỡ đều là duyên phận. Ngươi gặp ta, sau đó chọn ta làm Vu thị, ta cảm thấy tất cả đều giống như có bàn tay con người tạo ra.”

A Mục nhìn Diệp Huyền: “Ngươi cảm thấy ta đang tính kế ngươi chuyện gì đó sao?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không có gì đáng để tính kế, ta chỉ hơi không rõ nên hỏi một chút, không có ý gì khác!”

Nói xong, hắn nhìn A Mục: “A Mục cô nương, ta vẫn không rõ cường giả Vu tộc ngươi còn chưa tỉnh lại, vì sao ngươi lại tỉnh lại thế?”

Diệp Huyền hỏi: “Ngươi chọn ta làm Vu thị cũng là vì vậy sao?”

A Mục gật đầu: “Ta vẫn luôn ngủ say nhưng lúc ngươi vừa đến thì ta cũng tỉnh lại, đây nhất định là duyên phận!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi nói, ngươi và ta gặp nhau là duyên?”

Diệp Huyền gật đầu: “Có một chút!”

A Mục đi tới trước mặt hắn, nàng khẽ cười: “Cứ sống theo lòng mình đi. Về những chuyện khác, có một số việc là trời định, có một số việc là người định. Bất kể là như thế nào, đều không phải là chuyện chúng ta có thể thay đổi, cũng không cần thay đổi! Vì vậy, tất cả những gì chúng ta có thể làm là làm tốt bản thân.”

Sống theo lòng mình!

Diệp Huyền trầm mặc.

A Mục lại nói: “Cũng giống như ngươi và ta, chúng ta gặp nhau chắc chắn không phải vì ngẫu nhiên, ta gặp ngươi, sau đó chọn ngươi làm Vu thị, có rất nhiều nguyên nhân, mà mỗi người làm bất cứ chuyện gì đều có nguyên nhân, nhưng chúng ta không cần phải truy cứu từng nguyên nhân, vì có nhiều khi càng biết, bản thân sẽ càng không thoải mái. Đối với ta và ngươi, ngươi có thể hiểu như vậy, bây giờ ngươi cần ta, sau này ta cần ngươi, vậy là được rồi!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Nhân quả!

Đã có người nói với hắn từ rất lâu, trên người hắn có nhân quả rất lớn.

Mà hắn thật sự hoàn toàn không biết gì về cái gọi là nhân quả này cả.

Cũng giống như nữ tử váy trắng, vì sao nàng lại che chở mình như vậy?

Còn nữa, người cha thần bí của mình là ai?

Một lát sau, Diệp Huyền lắc đầu cười, như A Mục nói, mình nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Dù sao, có lợi ích thì vớt, có hại thì chạy!

Nghĩ đến đây, hắn tâm niệm thông suốt, toàn thân sảng khoái!

Đúng lúc này, trong cửa hàng nhỏ đột nhiên vang lên một tiếng kiếm nhỏ.

Diệp Huyền và A Mục nhìn căn nhà tranh, hắn nhẹ giọng nói: “Thành công chưa?”

A Mục lắc đầu: “Hẳn là còn cần một chút thời gian, ba món đều là thần vật, muốn dung hợp không phải chuyện khó bình thường.”

Diệp Huyền hơi gật đầu, sau đó hỏi: “Nếu dung hợp thành công, thật sự có thể phá được phòng ngự của Thiên Long sao?”

A Mục gật đầu: “Khẳng định có thể!”

Diệp Huyền gật đầu: “Chỉ cần có thể phá phòng ngự Thiên Long là được rồi!”

Nhục thân hiện tại của hắn không kém Thiên Long, nếu cộng thêm bất tử chi thân, thân thể hiện tại của hắn chính là vô địch, nhưng mà hắn thiếu sức mạnh và thủ đoạn đánh chết!

Vì nhục thân người ta cũng cường đại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận