Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 959: Chiêu Hàng!

Diệp Huyền không có cự tuyệt, trực tiếp thu hồi hai tôn Kim Nhân, sau đó nói:

- Nam Cung cô nương, đa tạ!

Nam Cung Uyển lắc đầu:

- Đây là ngươi nên được!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, lúc này, Thương Khâu đi tới, khẽ búng, một viên nạp giới bay đến trước mặt Diệp Huyền.

Trong nạp giới, vừa vặn là năm trăm vạn thần tinh!

Diệp Huyền thu hồi, sau đó nhìn về phía Nam Cung Uyển:

- Nam Cung cô nương, quấy rầy lâu như vậy, ta cũng nên rời đi.

- Được!

Nói xong, nàng quay người.

- Diệp công tử, trước khi rời đi, ta muốn dẫn ngươi đi nhìn quân đội Thần Quốc ta, được chứ?

- Đi theo ta!

Diệp Huyền gật đầu.

Nàng quay người rời đi.

Nam Cung Uyển nói:

Diệp Huyền vội vàng đuổi theo. Mà lúc này, Nam Cung Uyển đột nhiên dừng bước, nàng nhìn thoáng qua Thương Khâu cách đó không xa:

Nam Cung Uyển khẽ gật đầu:

- Diệp công tử muốn đi rồi sao?

Nam Cung Uyển nói:

- Đa tạ Nam Cung quốc sĩ!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Cách đó không xa, trên đường, Nam Cung Uyển nói khẽ:

- Rất nhiều lúc, thất bại cũng không đáng sợ, đáng sợ là sau khi thất bại chúng ta lại từ bỏ. Đừng nghĩ rằng Diệp công tử đã giở trò, biết hổ thẹn sau đó dũng cảm, mới là nam nhân chân chính.

Sau lưng, Thương Khâu vội vàng hơi hơi thi lễ:

Nam Cung Uyển cười nói:

Đến bây giờ, hắn đều không cảm nhận được cảnh giới của Nam Cung Uyển!

- Tạm thời không có hứng thú!

Diệp Huyền cười nói:

Nam Cung Uyển gật đầu, cũng không có nói thêm nữa.

- Đánh giá thấp Diệp công tử rồi.

Lúc này, Nam Cung Uyển đột nhiên nói:

Diệp Huyền nhìn xuống, ở phía dưới, có một vạn tên lính đang xếp bằng ngồi dưới đất, tu luyện.

Rất nhanh, hai người tới một đỉnh núi.

- Nam Cung cô nương mới thật sự là thâm bất khả trắc!

Hắn đến bây giờ cũng còn không mò ra ý đồ chân chính của Thần Quốc, gia nhập Thần Quốc? Hắn không dám, cũng không muốn!

Hắn chỉ muốn Thần Võ thành, không người dám khinh khi!

Mà gia nhập Thần Quốc, cũng có nghĩa hắn phải dẫn Kiếm tông Võ viện thần phục Thần Quốc, việc này hắn chắc chắn sẽ không làm.

A Việt chắc chắn biết, nhưng cái tên này đang ngủ, hắn không dám làm phiền. Tính tình A Việt quá táo bạo, trước khi đánh lại, tốt nhất nên khiêm tốn một chút!

Diệp Huyền lắc đầu:

Gia nhập Thần Quốc!

- Diệp công tử, có hứng thú gia nhập Thần Quốc chúng ta không?

- Các huynh đệ quân đoàn thứ chín, chào hỏi Diệp thành chủ!

Phía dưới, những binh lính kia đột nhiên ngẩng đầu, sau một khắc, tất cả mọi người cùng đứng lên, đồng thanh rống:

- Bái kiến Diệp thành chủ!

Tiếng như Lôi Minh, chấn động chân trời, dãy núi rung động!

Cùng lúc đó, một luồng khí thế đột nhiên từ phía dưới phóng lên tận trời, nó đi tới trước mặt Diệp Huyền, tay phải hắn vung lên, một cỗ kiếm thế chấn động mà ra, nhưng mà, cái kia cỗ kiếm thế mới vừa xuất hiện đã tán loạn ngay lập tức!

Oanh!

Diệp Huyền lùi lại, vừa lui, đã lùi xa ngàn trượng!

Lúc này, vạn người phía dưới đột nhiên cầm trường thương đập mạnh, giận dữ hét lên:

- Giết!

- Nói rất hay, nhưng sao lại muốn động thủ?

Hắn cố đè nén sát niệm trong đầu, nói khẽ:

Nam Cung Uyển vừa dứt lời, bốn phía Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện mười tên áo đen.

- Đó cũng không phải là quân đội mạnh nhất Thần Quốc. Mạnh nhất Thần Quốc chúng ta chính là người thủ hộ Thần Quốc. Số lượng không rõ, thực lực không rõ. Thế nhưng, ta có thể nói cho Diệp công tử rằng, với thực lực hiện tại của ngươi là không có tư cách gia nhập thủ hộ giả Thần Quốc đâu. Diệp công tử, các ngươi lấy cái gì để liều với chúng ta vậy? Đặc biệt là ngươi, giờ không hàng, ngày sau khi đao của Thần Quốc ta treo ở Thần Võ thành mới lại hàng thì đã khác rồi.

Nói đến đây, nàng mỉm cười, lại nói:

- Diệp công tử, Thần Quốc ta có chín quân đoàn như thế này. Mà bên trên còn có ba quân đoàn thánh kỵ sĩ. Số lượng không nhiều, mỗi kỵ sĩ đoàn chỉ có ngàn người. Nhưng bọn họ đều là Tạo Hóa cảnh đỉnh phong, mỗi một người đều có thực lực đối kháng được Đạo cảnh cường giả! Trên nữa còn có quân cận vệ của bệ hạ, tuy chỉ có một ngàn người nhưng đều là cường giả Chứng Đạo cảnh. Cao hơn sẽ là Thần Vũ quân cùng với Ám Vệ quân. Thực lực họ mạnh tới cỡ nào thì ta cũng không thể biết. Mà trừ số đó ra, Thần Quốc ta có ba mươi sáu tông môn, mỗi tông môn đều có đạo binh riêng, và có một vài thế gia lâu đời cũng có át chủ bài của mình. Còn việc át chủ bài tinh nhuệ ra sao thì ta cũng không được biết.

Đúng lúc này, cự nhận trên không đột nhiên hướng phía xa xa Diệp Huyền chém đi.

Diệp Huyền vẻ mặt một dữ tợn, sau một khắc, hai tay của hắn cầm Thiên Tru kiếm chém xuống một kiếm.

Xùy!

Chém xuống một kiếm, chuôi cự nhận bị chém vỡ!

Đám binh lính bên dưới đều sửng sốt!

Diệp Huyền khép hờ hai mắt, tay phải nắm thật chặt Thiên Tru kiếm!

Áp chế!

Giờ phút này, hắn đang chủ động áp chế huyết mạch trong cơ thể mình! Hắn không muốn bị huyết mạch này khống chế!

Nam Cung Uyển nhìn Diệp Huyền:

Nam Cung Uyển nhìn xem Diệp Huyền, thần sắc bình tĩnh.

Dần dần, Diệp Huyền quanh thân xuất hiện một cỗ hồng mang, cùng lúc đó, một cỗ sát ý từ trong cơ thể hắn chậm rãi lan ra.

...

Bị sát ý bao phủ, Diệp Huyền vẻ mặt dữ tợn, sau một khắc, máu cả người hắn bắt đầu sôi lên…

Vô số chiến ý đột nhiên phóng lên tận trời, cuối cùng trên không trung ngưng tụ thành một thanh cự nhận dài đến ngàn trượng. Một luồng khí tức sát phạt bao phủ Diệp Huyền.

Oanh!

Nam Cung Uyển cười nói:

- Diệp công tử, ta nói một câu ngươi không nên tức giận, thiên phú ngươi không tồi, nhưng Thần Quốc ta có rất nhiều người còn ưu tú hơn. Cho nên, ngươi rời đi thì được nhưng cái tháp trong cơ thể ngươi thì chúng ta phải lấy.

Diệp Huyền nhìn Nam Cung Uyển:

- Nếu ta không đưa?

Nam Cung Uyển làm động tác mời:

- Vậy chỉ đành mời Diệp công tử bắt đầu màn biểu diễn của mình! Ta nhìn!

Diệp Huyền đột nhiên biến mất. Một sợi kiếm quang đỏ như máu đột nhiên xuyên thủng chân mày Nam Cung Uyển!

Thế nhưng, vẻ mặt Diệp Huyền lại trầm xuống.

Bởi vì kiếm xuyên thủng chẳng qua là tàn ảnh, lúc này Nam Cung Uyển đã ở ngoài trăm trượng, trên mặt nàng ta vẫn mang ý cười như cũ.

Diệp Huyền không nói gì, bàn tay hắn đột nhiên có thêm một viên đá không gian, sau một khắc, hắn biến mất!

Nam Cung Uyển hai mắt híp lại:

- Không Gian Truyền Tống Thạch. . .

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời:

- Phong tỏa không gian!

Ở cuối chân trời xa xôi, không gian bắt đầu chấn động. Rất nhanh, một sức mạnh thần bí không ngừng xuất hiện tại trong những không gian kia.

Diệp Huyền đột nhiên phát hiện không gian trước mặt mình lại có tầng tầng trở ngại. Hắn biến sắc, vội vàng thôi động Không Gian đạo tắc. Rất nhanh, vô số không gian chi lực xuất hiện chung quanh, mà những sức mạnh thần bí sẽ trực tiếp bị lực lượng không gian này đè nát!

Không gian buông lỏng, dựa vào Không Gian đạo tắc hắn thông qua không gian, trong chớp mắt, hắn đã đi tới Táng Thần nguyên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận