Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3729. Dưới tam kiếm có đối thủ không?



Chương 3729. Dưới tam kiếm có đối thủ không?




Không thể không nói, Diệp Huyền đã bị đả kích!
Vô cảnh!
Sau khi đạt đến Vô cảnh, hắn thấy mình coi như đã được xếp vào hàng các cường giả Vô cảnh lão làng!
Tuy nhiên, hắn cũng không ngờ mình lại dễ dàng bại dưới tay Niệm tỷ như vậy!
Lúc này, Mộ Niệm Niệm lại nói: “Ta chia người tu luyện trên thế gian này thành ba loại, loại thứ nhất là người trong vòng, loại thứ hai là người phá vòng, loại thứ ba là người vẽ vòng.”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hiện giờ ta là người trong vòng à?”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Đúng vậy, bởi vì ngươi vẫn chưa tạo ra cảnh giới thuộc về mình! Đợi sau khi ngươi sáng tạo ra cảnh giới của mình thì ngươi sẽ là người phá vòng!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi hỏi: “Có phải có nhiều loại vòng lắm không? Tức là sau khi thoát khỏi cái vòng này, phá vỡ nó xong, thực ra vẫn còn vòng lớn hơn?”
Mộ Niệm Niệm chớp mắt: “Ngươi thấy sao?”
Diệp Huyền đen mặt: “Thế thì là tuần hoàn vô hạn rồi còn gì?”
Mộ Niệm Niệm khẽ cười: “Ngươi nói đúng rồi đấy! Mọi thứ trên thế gian này vốn đã là một loại tuần hoàn. Ví dụ, xuân hạ thu đông, sinh lão bệnh tử, hoa nở hoa tàn…”
Nói đoạn, nàng khẽ vỗ vai Diệp Huyền: “Chúc mừng ngươi, ngươi đã lĩnh hội được chân lí của võ đạo! Có điều hiện giờ cảnh giới của ngươi vẫn còn thấp, dù có hiểu được điều này cũng không có tác dụng gì!”
Diệp Huyền: “…”
Mộ Niệm Niệm đột nhiên nói: “Diệp Linh, bảo nàng ta đi theo ta!”
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: “Tại sao?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Về sau sẽ nói với ngươi! Còn về nàng ta thì thì ta đã nói với nàng ta rồi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Niệm tỷ, có phải ngươi có gì đó muốn giấu ta không?”
Mộ Niệm Niệm gật đầu.
Diệp Huyền vội hỏi: “Ngươi giấu ta chuyện gì?”
Mộ Niệm Niệm cười bảo: “Không thể nói cho ngươi!”
Diệp Huyền cạn lời.
Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Dị thế giới, ta đã từng đến đó rồi. Với thực lực hiện giờ của ngươi thì nơi đó có ít người có thể giết được ngươi! Có điều, ngươi cũng không phải sự tồn tại vô địch! Đương nhiên, tới nơi đó thì ngươi vẫn phải tự đi con đường của mình!”
Diệp Huyền hỏi: “Thế Niệm tỷ thì sao?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười, sau đó nói: “Ta muốn đưa các nàng tới một nơi khác!”
Diệp Huyền đang định hỏi thì lúc này, Mộ Niệm Niệm đột nhiên nói: “Cho ngươi gặp một người!”
Nói đoạn, nàng quay người phất tay áo.
Uỳnh!
Không gian kia bèn vỡ tan, trong không gian vỡ nát ấy, Diệp Huyền trông thấy một nữ tử!
Nữ tử này mặc bạch y trắng như tuyết, trong tay nàng nắm một cây trường thương!
Là An Lan Tú!
Lúc bấy giờ, An Lan Tú đang đại chiến với một nữ tử mặc áo giáp tối màu!
Đúng lúc này, Mộ Niệm Niệm giơ tay phải lên nắm vào khoảng không, thời không đó trực tiếp trở nên huyền ảo, ngay sau đó, An Lan Tú trực tiếp đi ra ngoài!
Mà trong thời không kia, nữ tử mặc khôi giáp tối màu kia nhìn về phía Mộ Niệm Niệm, nàng ta giơ ngón giữa lên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Một Niệm Niệm giơ tay phải lên tát một phát.
Chát!
Khôi giáp nữ tử bị đánh bay đi!
Khóe miệng Diệp Huyền giật giật, mẹ kiếp nữ nhân này cũng ghê gớm quá cơ, còn dám khiêu khích cả Niệm tỷ!
Trong thời không thần bí kia, nữ tử mặc khôi giáp bị ăn tát xong thì sững sờ.
Nàng ta không có sức đánh trả luôn?
Mộ Niệm Niệm không thèm quan tâm đến nữ tử kia. Nàng phất tay phải, thời không kia đã bị nàng đóng lại.
Diệp Huyền nhìn Mộ Niệm Niệm, mẹ kiếp, Niệm tỷ ghê gớm thật!
Cái ô dù này phải cầm cho chắc!
Mộ Niệm Niệm nhìn An Lan Tú: “Cảm thấy thế nào?”
An Lan Tú gật đầu: “Vô cảnh rồi!”
Vô cảnh!
Vẻ mặt Diệp Huyền sựng lại: “Ngươi cũng đạt Vô cảnh rồi ư?”
An Lan Tú nhìn hắn, nàng gật đầu.
Diệp Huyền: “…”
An Lan Tú mỉm cười: “Chắc Văn Tú cũng sắp đạt Vô cảnh rồi!”
Diệp Huyền đột nhiên nhìn Mộ Niệm Niệm, hắn nghiêm túc nói: “Niệm tỷ, hay là sau này ta đi theo ngươi nhé!”
Hắn thấy đi theo Niệm tỷ thì tiền đồ vô cùng lớn!
Mộ Niệm Niệm cười ha ha: “Ngươi không cần phải đi theo ta.”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Không có tại sao!”
Diệp Huyền: “…”
Mộ Niệm Niệm lại nói: “Các ngươi có muốn đánh nhau không?”
Diệp Huyền và An Lan Tú bèn lắc đầu.
An Lan Tú đã đạt Vô cảnh, hắn cũng là Vô cảnh, nếu như hai người bọn họ không quyết sinh tử thì hoàn toàn không phân được thắng bại! Còn hai người bọn họ tuyệt đối sẽ không quyết sinh tử!
Đánh nhau chẳng có ý nghĩa gì cả!
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Cũng được! Thế các ngươi nói chuyện đi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người biến mất!
Diệp Huyền nhìn An Lan Tú, cười nói: “Đi thôi!”
An Lan Tú gật đầu.
Hai người bèn đi về phía tinh không xa xôi.
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Nơi ban nãy là gì thế?”
An Lan Tú lắc đầu: “Ta cũng không biết, Niệm tỷ đưa ta đi đến đó, đến đó để chiến đấu!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Nơi đó là Dị thế giới trong truyền thuyết sao?
Hắn cũng không chắc chắn!
Lúc này, An Lan Tú khẽ nói: “Đi theo Niệm tỷ, chúng ta học được nhiều điều lắm!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nhận ra được mà!”
Ban đầu hắn bỏ xa mấy người An Lan Tú, nhưng hiện giờ An Lan Tú đã đạt Vô cảnh!
Tốc độ tiến bộ này thực sự rất nhanh!
Lúc này, An Lan Tú đột nhiên hỏi: “Tiếp theo đây ngươi định đi đâu?”
Diệp Huyền cười nói: “Dị thế giới!”
An Lan Tú khẽ gật đầu, nàng dừng bước rồi nói: “Tạm biệt tại đây thôi!”
Diệp Huyền đột nhiên đi đến trước mặt nàng, hắn nắm lấy tay An Lan Tú, An Lan Tú nhìn nhìn hắn nhưng không giằng tay ra.
Diệp Huyền khẽ nói: “Ngươi vẫn xinh đẹp như vậy!”
An Lan Tú không đáp lời.
Hết chương 3729.



Bạn cần đăng nhập để bình luận