Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 603: Kiếm Ý Hà!

Diệp Huyền tiếp tục đi vào bên trong, trên đường đi, thi hài nằm khắp nơi trên đất, chỉ chốc lát, hắn đi tới bên trong một gian đại điện cũ nát.

Trong đại điện tro bụi rất dày, khắp nơi tản ra một cỗ mùi nấm mốc khó ngửi.

Ngay phía trước đại điện, có một pho tượng, giống pho tượng bên ngoài kia như đúc. Mà bức tượng điêu khắc này, một chút tro bụi cũng không có, sạch sẽ vô cùng.

Diệp Huyền đi đến trước pho tượng, đúng lúc này, hắn đột nhiên quay đầu, ở bên phải nơi đó, có một lão giả lưng còng đang nhìn hắn!

Có người sống!

Diệp Huyền giật mình trong lòng, tay trái cầm thật chặt kiếm.

Lão giả lưng còng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó đi đến trước bức tượng điêu khắc kia, hắn khẽ thi lễ thật sâu, sau đó lấy ra một tấm khăn bắt đầu lau chùi tượng điêu khắc.

Diệp Huyền nói khẽ:

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Chẳng phải ngươi đã thấy hết kết quả đấy sao?

Lão giả lưng còng ngừng lại, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền:

Lão giả lưng còng nói khẽ:

- Ngươi là kiếm tu?

Lão giả lưng còng đột nhiên cười lạnh:

- Tiền bối?

Diệp Huyền nhìn về phía pho tượng kia:

Diệp Huyền gật đầu.

Lão giả lưng còng hỏi lại:

- Tiền bối, rốt cục nơi này đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Đã rất rất nhiều năm không có người đi tới nơi này!

- Có ý tứ gì?

- Hắn mạnh mẽ như thế, vì sao tông môn của hắn lại rơi vào kết cục như vậy? Mong rằng...

- Nếu hắn ở đây, tông môn ta làm sao lại rơi vào kết cục như thế này?

- Người thiếu niên, ngươi tới đây có mục đích gì?

Chủ nhân của pho tượng này, hẳn là đã sớm rời đi mảnh thế giới này. Cũng thế, nếu đối phương còn ở đây, hẳn là tông môn này sẽ không rơi vào kết cục hiện tại.

Diệp Huyền nói:

- Hắn sớm đã đi đến địa phương không biết nào đó...

Ngay lúc Diệp Huyền muốn ly khai, lão giả lưng còng đột nhiên nói:

Lão giả lưng còng nói khẽ:

- Ân?

Diệp Huyền dừng bước lại, quay người nhìn về phía lão giả lưng còng:

- Chờ một chút!

Nghe vậy, Diệp Huyền hiểu rõ!

- Nếu tiền bối vẫn còn, vậy vãn bối xin cáo từ!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Nếu không có người, hắn khẳng định phải tìm kiếm kỹ càng một phen, nhìn xem có bảo vật gì không. Nhưng đã có người ở, hắn cũng chỉ có thể từ bỏ!

Lão giả lưng còng đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền:

Lão giả lưng còng hơi ngẩn người, hắn không nghĩ tới Diệp Huyền sẽ trực tiếp như vậy. Hắn liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, sau đó yên lặng.

- Tầm bảo!

Diệp Huyền nói:

Lão giả lưng còng trầm mặc một lát, sau một khắc, hắn đột nhiên bấm tay một cái, một sợi kiếm quang chém thẳng đến Diệp Huyền.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, không suy nghĩ nhiều, hắn rút kiếm chém ra một trảm.

Oanh!

Sợi kiếm quang kia trực tiếp vỡ tan!

Mà lão giả lưng còng càng một mặt khó có thể tin nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi... Vừa rồi ngươi rút kiếm... Ngươi làm sao lại… Chiêu kiếm kỹ này!

Diệp Huyền nói:

- Một vị tiền bối truyền lại!

Lão giả lưng còng nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Nếu hắn đã truyền kiếm kỹ kia cho ngươi, vậy chứng minh ngươi và Kiếm Tông ta hữu duyên, mà bây giờ, Kiếm Tông chúng ta ở mảnh thế giới này đã xuống dốc, nếu những vật này không có người kế thừa, vậy thật sự sẽ phải biến mất hoàn toàn. Mà ngươi, có tư cách kế thừa.

Lão giả lưng còng cười nói:

- Vì sao?

Nói đến đây, hắn có chút dừng lại, lại nói:

- Hiểu rõ! Đa tạ tiền bối!

- Đi theo ta!

Nói xong, hắn quay người đi đến phía bên ngoài.

Diệp Huyền không suy nghĩ nhiều, đi theo.

Rất nhanh, Diệp Huyền đi theo lão giả lưng còng đi tới trước một dòng sông nhỏ, nước sông trong veo, đáy nước là vô số đá cuội lớn bằng nắm đấm.

Diệp Huyền không hiểu gì nhìn về phía lão giả lưng còng, người sau nói khẽ:

- Kiếm Ý hà, chỗ cường giả các thời đại Kiếm Tông ta lĩnh hội, trong sông tụ tập kiếm ý của cường giả Kiếm Tông ta.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ngươi rõ chưa?

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Lão giả lưng còng nhìn về phía Diệp Huyền:

Diệp Huyền: "..."

- Thiên ý, thật đúng là thiên ý!

Lão giả lưng còng nhìn Diệp Huyền rất rất lâu, cuối cùng, hắn cười:

Diệp Huyền gật đầu.

- Có phải là hắn hay không!

- Bất kể thế nào, vãn bối đa tạ!

Lão giả lưng còng mỉm cười, sau đó lui xuống.

Diệp Huyền đi đến bờ sông, hắn ngồi xếp bằng xuống, rất nhanh, hai loại kiếm ý xuất hiện ở bốn phía.

Thiện Ác kiếm ý!

Mà sau khi hai loại kiếm ý xuất hiện, dòng sông đột nhiên sôi trào lên, cùng lúc đó, vô số kiếm ý vọt tới phía Diệp Huyền.

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, đây là muốn làm gì?

Đúng lúc này, trong lòng Diệp Huyền kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện, những kiếm ý trong dòng sông kia vậỵ mà muốn thôn phệ kiếm ý của hắn!

Căm thù!

Sau khi kiếm ý của hắn xuất hiện, rõ ràng những kiếm ý trong dòng sông kia đã cảm nhận được sự uy hiếp!

Diệp Huyền đang muốn thu hồi kiếm ý của bản thân, nhưng Ác Niệm kiếm ý của hắn đột nhiên vọt tới phía dòng sông, rất nhanh, Ác Niệm kiếm ý bắt đầu điên cuồng thôn phệ những kiếm ý kia...

Mà những kiếm ý trong dòng sông kia cũng đang điên cuồng phản công!

Lập tức đánh nhau!

Mặt mũi Diệp Huyền tràn đầy mộng bức.

Rất nhanh, Diệp Huyền phát hiện, Ác Niệm kiếm ý có chút không chống đỡ nổi! Bởi vì trong dòng sông kia có rất rất nhiều kiếm ý, hơn nữa đều rất mạnh mẽ, bởi vậy, Ác Niệm kiếm ý có chút khó có thể ngăn cản.

Cũng còn tốt, những kiếm ý này đều ở trạng thái vô chủ, bằng không, chỉ sợ là Ác Niệm kiếm ý sẽ bị đánh tan tác trong nháy mắt!

Dường như nghĩ đến chuyện gì, Diệp Huyền đột nhiên bắt lấy một sợi Thiện Niệm kiếm ý, cả giận nói:

- Ngươi còn không mau đi hỗ trợ!

Bởi vì từ lúc mới bắt đầu đến giờ, Thiện Niệm kiếm ý chỉ ở một bên nhìn xem, không có chút ý tứ hỗ trợ nào!

Tên này thật không có nghĩa khí!

Sau khi bị Diệp Huyền mắng, những Thiện Niệm kiếm ý đó vội vàng vọt tới hỗ trợ, dù sao Diệp Huyền cũng là chủ nhân, nó vẫn không dám vi phạm.

Sau khi Thiện Niệm kiếm ý gia nhập, thế cục trong sân lại dần dần phát sinh cải biến, nhưng mà, Thiện Ác kiếm ý vẫn còn có chút gian nan, bởi vì trong dòng sông có rất rất nhiều kiếm ý.

Dường như nghĩ đến chuyện gì, Diệp Huyền lại vội vàng nói:

- Thôn phệ những kiếm ý yếu kia trước, bắt đầu thôn phệ từ yếu nhất...

Sau khi nghe được lời Diệp Huyền nói, Thiện Ác kiếm ý bắt đầu chuyên môn chọn những kiếm ý yếu kém kia mà thôn phệ, cứ như vậy, hai ngày trôi qua, trong dòng sông càng ngày càng ít kiếm ý, mà Diệp Huyền kinh hỉ phát hiện, hai loại kiếm ý của hắn sau khi thôn phệ hết những kiếm ý kia, vậy mà đã mạnh lên!

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền có chút hưng phấn!

Cứ như vậy, ước chừng ba ngày sau, bên trong Kiếm hà chỉ còn lại hai loại kiếm ý, chính là Thiện Ác kiếm ý của Diệp Huyền.

Mà giờ khắc này, sau khi thôn phệ vô số loại kiếm ý, Diệp Huyền phát hiện, kiếm ý của hắn mạnh hơn trước đó ít nhất không chỉ mấy lần!

Phát hiện này, làm cho Diệp Huyền mừng rỡ không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận