Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 825: Thằng Ngốc

Nói xong, hắn nhìn về phía vị trí Thần Võ thành:

- Bằng hữu và muội muội của Diệp Huyền kia đều ở Võ viện, lần này, ta ngược lại muốn xem xem tên Hách Liên Thiên này có muốn thỏa hiệp hay không!

Lão giả ôm kiếm trầm giọng nói:

- Nếu bọn hắn không thỏa hiệp thì sao?

Lý Huyền Phong cười nói:

- Đối với sự tình của Diệp Huyền, những người phía trên kia sẽ không nhượng bộ, Võ viện không thỏa hiệp, vậy cũng có nghĩa là bọn hắn muốn chiến với những thế lực kia, khi đó, Kiếm tông ta làm ngư ông đắc lợi!

Đại Hán đeo kiếm trầm giọng nói:

- Nếu như hắn nguyện ý thỏa hiệp thì sao?

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía cuối chân trời nơi xa:

Phía dưới, vẻ mặt Diệp Huyền âm trầm đến đáng sợ.

Lý Huyền Phong nói khẽ:

Một lát sau, ba người rời đi.

Lão giả ôm kiếm đột nhiên nói:

Có thù báo thù!

Lý Huyền Phong lãnh đạm nói:

Tông chủ Kiếm tông này, không phải ác độc bình thường a!

- Tổ sư tông môn ta từng có lệnh, Kiếm tông Võ viện đời đời nhân tình!

- Vậy Võ viện hắn phải từ bỏ những yêu nghiệt kia, không chỉ như thế, uy vọng của Võ viện trong lòng những học viên kia nhất định sẽ giảm nhiều... Mặc kệ hắn lựa chọn như thế nào, đối với Kiếm tông chúng ta mà nói, đều là có lợi!

- Kiếm tông ta, tuyệt đối không thể vĩnh viễn co đầu rút cổ ở bên trong tòa thành này!

Thế nhưng, Kiếm tông phái người tới giết hắn, còn muốn tính toán bằng hữu và muội muội của hắn, đó chính là địch nhân của Diệp Huyền hắn rồi.

- Thời đại đang thay đổi!

Mà đối với kẻ địch, hoặc là đánh chết ngay tại chỗ, hoặc là khiến cho đối phương chết không yên lành!

Một lát sau, Diệp Huyền đột nhiên biến mất, hắn trở lại Thần Võ thành lần nữa.

Kiếm tông không bảo hộ hắn, hắn tuyệt không oán giận. Dù sao người ta không nợ Diệp Huyền hắn gì cả, không có trách nhiệm và nghĩa vụ phải bảo hộ hắn.

Mà số kiếm này đều chứa bên trong cột sáng!

Diệp Huyền đi vào Thần Kiếm các, trước cửa Thần Kiếm các cũng không có thủ vệ, hắn lặng lẽ lẻn vào trong.

Theo trình độ nào đó mà nói, Không Gian đạo tắc là thiên sinh khắc chế những trận pháp này, bởi vì chỉ cần những trận pháp này ở bên trong không gian, hắn đều có thể lợi dụng Không Gian đạo tắc dễ dàng phá đi!

Diệp Huyền lặng lẽ lẻn vào Kiếm tông, mà mục tiêu của hắn, chính là Thần Kiếm các của Kiếm tông!

Bên trong tầng thứ ba, chỉ có ba thanh kiếm, thế nhưng, toàn bộ đều là kiếm cấp bậc Tạo Hóa cảnh!

Diệp Huyền cũng không dám quang minh chính đại đến tìm Kiếm tông báo thù, hắn sẽ không không biết tự lượng sức mình đến trình độ đó, hắn biết rõ ưu thế của bản thân ở chỗ nào!

Trên bức họa, vẽ một thanh kiếm mang vỏ!

Mà ở lầu thứ tư, chỉ có một tấm chân dung!

Diệp Huyền không thèm nhìn lâu, trực tiếp lợi dụng Không Gian đạo tắc thu ba thanh kiếm này vào bên trong Giới Ngục tháp, tiếp theo, hắn đo đến lầu thứ tư.

Thần Kiếm các, chính là bảo khố của Kiếm tông, trong này cất giữ đủ loại thần binh của Kiếm tông.

Diệp Huyền thôi động Không Gian đạo tắc, rất nhanh, toàn bộ số kiếm ở bên trong những cột sáng kia đều biến mất, thế nhưng những cột sáng kia vẫn như cũ hoàn hảo không chút tổn hại!

Diệp Huyền không hề dừng lại, hắn đi tới lầu thứ hai, lầu thứ hai khá ít kiếm, nhưng đều là kiếm cấp bậc Tiên khí, có chừng ba mươi sáu chuôi kiếm Tiên khí!

Khóe miệng Diệp Huyền hơi nhấc lên, lặng lẽ thu hồi những chuôi kiếm kia, tiếp theo, hắn đi đến tầng thứ ba.

Sau khi đi vào. Đập vào mắt khắp nơi đều là kiếm, phải có hơn trăm, hơn nữa phẩm giai đều không thấp!

Không Gian đạo tắc!

Những cũng còn tốt, những cột sáng này đều không thể ngăn cản hắn!

Âm thầm, Diệp Huyền sầm mặt lại, không cần phải nói, nếu như đụng phải những cột sáng này, khẳng định sẽ có thật nhiều cao thủ Kiếm tông xuất hiện ở trước mặt hắn.

Nhìn thấy chuôi kiếm này, Diệp Huyền lập tức sửng sốt, sau một khắc, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một thanh kiếm mang vỏ.

Chuôi kiếm này, lúc trước hắn và Đế Khuyển lấy được ở một tông môn cũng gọi là "Kiếm tông", mà kiếm này, lúc ấy hắn cũng không thể rút ra, bởi vậy, hắn một mực đặt kiếm ở bên trong Giới Ngục tháp!

Rốt cục kiếm này là kiếm gì a?

Mà Kiếm tông trước mắt này và hai Kiếm tông đã bị diệt hắn gặp phải lúc trước có liên hệ gì không?

Rất nhiều nghi vấn!

Diệp Huyền nhìn về phía chuôi kiếm trong tay, kiếm này giống như bị phong ấn ở trong vỏ, bởi vì hắn có thể cảm nhận được, kiếm muốn ra, nhưng lại không thể ra được!

Không suy nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyền đang muốn rời khỏi, đúng lúc này, phía dưới có động tĩnh!

Diệp Huyền biến sắc, lập tức vội vàng dung nhập vào bên trong không gian, không dám động nửa phần.

Lúc này, một tiếng bối rối đột nhiên vang lên từ lầu thứ nhất:

Nhưng mà, hắn vẫn như cũ chẳng phát hiện bất cứ thứ gì!

Một lúc lâu sau, Lý Huyền Phong lại lần nữa xuất hiện ở trong sân, hắn lại một lần nữa nhìn lướt qua bốn phía, xung quanh trống rỗng, cái gì cũng không có. Yên lặng một lát sau, hắn thi triển ra thần thức, rất nhanh, thần thức của hắn gần như bao trùm toàn bộ lầu thứ tư.

Cứ như vậy, ước chừng nửa canh giờ sau, Lý Huyền Phong một lần nữa xuất hiện ở trong sân, hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Lầu thứ tư đột nhiên an tĩnh lại!

Lý Huyền Phong cũng xoay người rời đi.

Nói xong, hắn quay người biến mất không thấy gì nữa.

- Kẻ nào làm? Diệp Huyền?

Lý Huyền Phong nói khẽ:

- Ngoài hắn ra, còn có thể là ai!

Lão giả ôm kiếm nhíu mày:

- Hắn làm sao làm được?

Lý Huyền Phong mặt không biểu tình:

- Ai biết được?

Lão giả ôm kiếm trầm giọng nói:

- Hẳn là hắn vẫn chưa đi xa, ta đi xung quanh kiểm tra một chút!

Lão giả ôm kiếm trầm giọng nói:

Lý Huyền Phong nhìn thoáng qua bốn phía, không nói gì.

Lúc này, Lý Huyền Phong đột nhiên xuất hiện ở lầu bốn, xuất hiện cùng lúc với hắn, còn có lão giả ôm kiếm kia!

Âm thầm, Diệp Huyền một chút cũng không dám động!

Thanh âm vừa dứt, bốn phía Kiếm Các đột nhiên xuất hiện mấy đạo khí tức mạnh mẽ.

- Có trộm!

Lý Huyền Phong thu hồi thần thức, quay người rời đi.

Lần này, Diệp Huyền đi ra, hắn đi đến phía trước bức họa kia, sau đó lưu lại một hàng chữ, sau đó mới quay người rời đi.

Không biết qua bao lâu, có trưởng lão kiếm tông đi đến lầu thứ tư, mà khi bọn hắn nhìn thấy hàng chữ kia, vẻ mặt đều trở nên cực kỳ khó coi, chỉ chốc lát, Lý Huyền Phong cũng đi đến lầu thứ tư, lúc nhìn thấy hàng chữ dưới bức họa kia, hai mắt hắn lập tức nheo lại.

Hàng chữ kia chính là: Lý Huyền Phong ngươi đúng là thằng ngốc, lão tử ở ngay trước mặt ngươi mà ngươi cũng không nhìn thấy, ngươi có phải mắt mù hay không a?

Một lát sau, Lý Huyền Phong lãnh đạm nói:

- Tốt cho một Diệp Huyền... Ta ngược lại thật muốn nhìn xem ngươi có thể đắc ý được bao lâu!

Nói xong, hắn vung lên tay áo, hàng chữ kia trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận