Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1174: Rất thân?

Quan Quân thu lại suy nghĩ, lại hỏi: “Tiểu hữu, nàng ta tới từ Ngũ Duy sao?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Không phải!”

Quan Quân hơi gật đầu, hắn ta đang định nói gì thì đúng lúc này, dường như cảm giác được gì đó mà ngẩng phắt đầu lên, trong tinh không cách đó không xa có một cổ thụ chọc trời đứng sừng sững, cổ thụ này cực lớn, trải dài trong tinh không, che lấp mặt trời.

Cổ thụ này đứng giữa tinh không, xung quanh nó tản ra một luồng khí tức kỳ lạ.

Quan Quân ở bên cạnh Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Chúng ta đã đến rồi!”

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: “Tiền bối, đây là gì?”

Quan Quân nhẹ giọng đáp: “Sinh Mệnh thần thụ!”

“Sinh Mệnh thần thụ?”

Diệp Huyền gật đầu, sau đó lùi về.

Không gian xung quanh giống như nước sôi sùng sục, cực kỳ kinh người.

Nói xong, hắn ta đi về phía xa.

Ầm!

Diệp Huyền hơi ngạc nhiên: “Một cái cây có sớm nhất sao?”

Hắn ta nhìn Sinh Mệnh thần thụ: “Các hạ, ta chỉ cần một ít suối sinh mệnh, nếu các hạ bằng lòng giúp thì tại hạ nợ các hạ một nhân tình, ngày sau tất báo đáp!”

Diệp Huyền nhìn về phía cổ thụ kia: “Chưa từng nghe qua!”

Một khắc này, sắc mặt của Diệp Huyền lập tức trở nên nặng nề, cây này không phải mạnh bình thường thôi đâu.

Quan Quân gật đầu: “Sở dĩ cây này không đơn giản là vì nó sở hữu suối sinh mệnh, đây chính là một thứ tốt, có thể chữa trị toàn bộ thương thế trong thế gian. Thật không dám giấu gì, lần này ta tới đây cũng muốn tìm được suối sinh mệnh này, từ đó chữa trị nhục thân và linh hồn của ta, hy vọng lần này có thể có thu hoạch!”

Quan Quân cười đáp: “Tiểu hữu chưa từng nghe qua cũng là bình thường, người biết đến nó không nhiều, cây này cũng không đơn giản vì nó là một cái cây có sớm nhất ở Tứ Duy vũ trụ chúng ta!”

Đột nhiên Quan Quân xuất hiện trước Sinh Mệnh thần thụ đó, lúc này, thần thụ đó chợt nhúc nhích, một cái cựa mình này đã tản một luồng uy áp trực tiếp nghiền áp về phía Quan Quân!

Quan Quân hơi trầm ngâm: “Các hạ không thể châm chước cho một lần sao?”

Diệp Huyền đang định đi theo thì Quan Quân chợt nói: “Tiểu hữu dừng bước, cây này không phải thứ bây giờ ngươi có thể chống lại được!”

Khóe môi của mặt cây kia lộ ra vẻ chế nhạo: “Châm chước? Nhân loại các ngươi tham lam thành thói, cho các ngươi một chút, các ngươi sẽ thỏa mãn sao?”

Cách đó không xa, Quan Quân vung tay phải, một luồng khí tức lớn mạnh trực tiếp ngăn chặn uy áp kia.

Đúc lúc này, một gương mặt cây già cỗi đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu của Quan Quân, mặt cây nhìn hắn ta với vẻ mặt lạnh lùng: “Rời khỏi địa bàn của ta!”

Bị thương!

Mặt cây lạnh giọng nói: “Nhân loại, chớ nói là ngươi của hiện tại, cho dù là ngươi ở thời kỳ đỉnh phong cũng không thể làm gì được ta, nếu không muốn bị thương nặng hơn thì tốt nhất mau rời khỏi đây.”

Quan Quân gật nhẹ đầu: “Đắc tội rồi!”

Mặt thụ vẫn vô tình: “Không có, một giọt cũng không!”

Mà lúc này, mấy cành cây, chạc cây trên Sinh Mệnh thần thụ bất chợt đâm về phía Quan Quân, trong phút chốc, Quan Quân đã bị bọc kín lại, mà trong đó, những tiếng nổ đang vang lên không ngừng.

Quan Quân trầm giọng nói: “Tại hạ chỉ cầu được chữa trị!”

Người này chính là Quan Quân!

Mà đúng lúc này, phía xa đột nhiên vang lên một tiếng nổ, ngay sau đó một bóng người liên tiếp lùi lại phía sau!

Sắc mặt của Diệp Huyền và A Tội cực kỳ nặng nề, thực lực của Sinh Mệnh thần thụ này mạnh hơn tưởng tượng của bọn họ quá nhiều.

Quan Quân hơi híp hai mắt lại, tay phải chậm rãi siết chặt.

Vừa dứt lời, đột nhiên hắn ta biến mất ngay tại chỗ, ngay sau đó, một luồng sức mạnh to lớn càn quét về phía Sinh Mệnh thần thụ kia.

Ầm ầm!

Cách phía xa, không gian rung chuyển mãnh liệt.

Quan Quân siết chặt hai tay, im lặng.

Mặt cây kia nhìn chằm chằm vào Quan Quân: “Ngươi có thể thử!”

Ngụ ý chính là liều!

Hắn ta trầm giọng nói: “Các hạ, vết thương của ta chỉ có suối sinh mệnh ở đây mới có thể chữa khỏi, nếu ta từ bỏ, thứ đợi ta chính là cái chết từ từ.”

Rất nhanh, Quan Quân đã dừng lại, khóe miệng hắn ta chảy ra một vệt máu tươi.

Thua rồi!

Quan Quân nhìn chằm chằm vào Sinh Mệnh thần thụ cách phía xa kia, trong mắt hiện vẻ kiêng dè.

Giờ này khắc này, hắn ta coi như đã hiểu được tại sao không có người nào mưu tính lên Sinh Mệnh thần thụ này rồi!

Vì người ta đủ mạnh!

Mặt cây kia liếc mắt nhìn Quan Quân: “Không tiễn!”

Đúng lúc này, đột nhiên nó nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc: “Nhân loại, tại sao trên người ngươi có khí tức mà ta quen?”

Khí tức quen thuộc?

Quan Quân và A Tội nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền thì lại hơi ngây người, khí tức quen thuộc? Mình với người này không quen mà!

Lúc này, đột nhiên mặt cây kia lại gần Diệp Huyền, hắn giật nảy mình, cũng may hình như người ta không có ác ý đối với hắn.

Mặt cây kia nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Trên người ngươi có khí tức của nàng ta!”

Diệp Huyền hơi chần chừ, sau đó hỏi: “Ai?”

Mặt cây trầm giọng đáp: “Ngươi có biết một người màu trắng bù xù không?”

Diệp Huyền sững sờ, sau đó vội vàng hỏi: “Có phải là đứa trẻ vô cùng thích ăn kẹo hồ lô không?”

Kẹo hồ lô!

Mặt cây gật đầu: “Đúng!”

Diệp Huyền đáp với vẻ nghiêm túc: “Quen!”

Mặt cây liếc mắt nhìn hắn: “Rất thân?”

Diệp Huyền nghiêm túc đáp: “Đương nhiên rất thân rồi, ta từng mời nàng ta ăn kẹo hồ lô nữa mà.”

Mặt cây im lặng một lúc, sau đó lại hỏi: “Bên cạnh nàng ta còn ai nữa!”

Người này không tin mình!

Diệp Huyền dáp: “Bên cạnh nàng ta vẫn còn một vị thanh sam kiếm tu, ồ, còn có một tiểu nữ hài mọc sừng trên đầu, có đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận