Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3628. Ta tưởng ngươi là đại lão! (2)



Chương 3628. Ta tưởng ngươi là đại lão! (2)




Đúng lúc ấy, một nam tử trung niên bước vào trong điện.
Đại Thiên Tôn phía sau Diệp Huyền nói: “Thành chủ hiện tại của Võ Linh thành, tên Võ Khánh!”
Sau khi Võ Khánh bước vào điện, hắn ta liếc nhìn mọi người rồi nói: “Hôm nay mời chư vị đến đây, như những gì trong thư mời ấy, Võ Linh thành chúng ta đã phát hiện được di tích mà Khổ Tu tiền bối để lại! Có điều di tích này Võ Linh thành chúng ta không thể mở ra, thế nên mới mời chư vị tới cùng nghĩ cách!”
Táng Man Nhi cười nói: “Nếu như mở ra thì chia như thế nào?”
Nghe vậy, mọi người trong điện bèn nhìn Võ Khánh, Võ Khánh khẽ cười: “Đương nhiên là chia đều rồi! Tất nhiên, tiền đề là phải vào được trong đó đã!”
Chia đều!
Táng Man Nhi khẽ cười, nàng không nói gì nữa.
Lúc này, Đại Hoang lão nhân vẫn im lặng kia đột nhiên nói: “Võ Khánh thành chủ, tính chân thực của di tích đó…”
Võ Khánh mỉm cười: “Thật một trăm phần trăm!”
Đại Hoang lão nhân khẽ gật đầu, hắn ta không nói gì nữa.
Lúc này, Võ Khánh lại nói: “Ta cũng không lãng phí thời gian nữa, mời chư vị đến di tích đó thôi!”
Nói đoạn, hắn ta xòe tay ra, sau đó đẩy tay đi. Chỉ trong chốc lát, trước mặt mọi người xuất hiện một Truyền Tống Trận.
Võ Khánh không phí lời, hắn ta tiến vào Truyền Tống Trận luôn.
Trong điện, mọi người đưa mắt nhìn nhau. Lúc này, Táng Man Nhi cười nói: “Chẳng lẽ Võ Linh thành còn muốn hại chúng ta hay gì?”
Nói đoạn, nàng bèn bước vào.
Không lâu sau, mấy người Tuyết Linh Lung cũng vào Truyền Tống Trận.
Đại Thiên Tôn phía sau Diệp Huyền trầm giọng nói: “Điện chủ, có thể chuyện này không đơn giản đâu!”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngươi về Thiên Hồn Thần Điện, sau đó để ý đến Võ Linh thành mọi lúc!”
Nói đoạn, hắn bèn tiến vào Truyền Tống Trận.
Đại Thiên Tôn trầm mặc một hồi rồi quay người rời đi.
Một khắc sau, mấy người Diệp Huyền đã tới một tinh không nào đó. Ở phía tận cùng tinh không, mọi người trông thấy một tòa cung điện mờ nhạt.
Võ Khánh đi đầu chỉ vào tòa cung điện ấy: “Tòa cung điện kia chính là nơi mà Khổ Tu tiền bối tu luyện!”
Tuyết Linh Lung và mấy người khác nhìn Khổ Bồ, cái tên này là hậu bối của Khổ Tu nên hắn ta quen thuộc với di tích này nhất.
Khổ Bồ nhìn tòa cung điện, một lát sau hắn ta lắc đầu: “Ta không dám chắc, bởi vì năm xưa sau khi tiên tổ rời đi, trong tộc ta cũng có rất ít ghi chép về hắn ta!”
Tuyết Linh Lung nói: “Không thể vào đó?”
Võ Khánh mỉm cười: “Không vào được! Nếu đi thì có ba mươi sáu loại thời không thần bí ngăn chặn, mỗi một loại thời không đều không giống nhau, có vài thời không còn như mê cung…”
Nói đoạn, hắn ta lắc đầu cười khổ: “Quá khó!”
Thời không.
Hai mắt Diệp Huyền sáng lên!
Mẹ kiếp!
Có Thanh Huyền Kiếm và thời không thần bí thì có thời không nào mà hắn không xử lí được?
Đương nhiên, hắn không ngốc đến mức đi phá giải, lúc này mà để lộ Thanh Huyền Kiếm với thời không thần bí thì không khác gì đâm đầu vào chỗ chết!
Cần phải khiêm tốn!
Ra ngoài, thực lực đã kém thì phải khiêm tốn!
Lúc này, Tuyết Linh Lung đi về phía xa xa, nàng chưa đi được mấy bước thì thời không trước mặt bỗng trở nên mờ ảo. Nàng tiếp tục đi, đi khoảng một khắc sau, cơ thể nàng bỗng trở nên mơ hồ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mấy người Táng Man Nhi bèn nhíu mày.
Lúc này, Tuyết Linh Lung đã trở lại, sắc mặt nàng hơi tái nhợt, nhìn về phía xa xa: “Thời không thứ hai mươi sáu, thời không đó rất phức tạp, rất mạnh…”
Võ Khánh ở bên cạnh gật đầu: “Võ Linh thành chúng ta cũng dừng lại ở thời không thứ hai mươi sáu…”
Nói đến đây, hắn ta lắc đầu cười khổ: “Kể cả phá giải thời không thứ hai mươi sáu thì phía sau vẫn còn mười loại thời không mạnh hơn!”
Nghe vậy, vẻ mặt mọi người lập tức trở nên nghiêm trọng.
Lúc này, Đại Hoang lão nhân đột nhiên nói: “Thành chủ mời Diệp điện chủ, chắc Diệp điện chủ có chỗ nào đó hơn người nhỉ?”
Nghe vậy, mọi người bèn nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nhìn Đại Hoang lão nhân, hắn không lên tiếng.
Võ Khánh nhìn Diệp Huyền, hắn ta cười nói: “Diệp điện chủ không tầm thường đâu, theo như ta được biết trong tay Diệp điện chủ có một thanh kiếm, thanh kiếm này hình như có thể khắc chế thời không chi đạo, đúng chứ?”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Võ thành chủ, thanh kiếm này của ta có thể khắc chế một vài thời không, thế nhưng chỉ là những thời không bình thường. Thời không này là do Khổ Tu tiền bối để lại, kiếm của ta sao có thể phá giải?”
Võ Khánh cười nói: “Sao Diệp điện chủ không thử xem?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn bèn đi về phía xa xa. Có điều hắn còn chưa tới thời không thứ hai mươi sáu thì đã dừng lại, hắn bị thời không thứ chín chặn lại rồi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mấy người Võ Khánh bèn trở nên khó coi!
Cái tên này thực sự chỉ là một bao cỏ?
Lúc này, Diệp Huyền trở về, đầu hắn toát mồ hôi, vẻ mặt tái nhợt, trông suy yếu vô cùng!
Diệp Huyền vội huơ tay: “Kinh khủng quá! Ta không vào được! Thực sự không vào được…”
Vẻ mặt mọi người có hơi khó coi, mẹ kiếp, còn tưởng hắn là một đại thần, giờ xem ra hắn chỉ là một bao cỏ!
Lúc này, Tuyết Linh Lung nhìn Diệp Huyền: “Diệp điện chủ không thể vào hay là không muốn vào?”
Nghe vậy, sắc mặt mọi người bèn thay đổi.
Chẳng lẽ Diệp Huyền đang giả vờ?
Dù ngươi không vào được thời không thứ hai mươi nhưng cũng không đến nỗi không vượt qua cả thời không thứ chín chứ?
Diệp Huyền cười khổ: “Tuyết Linh Lung cô nương, ta mới Thần Thể cảnh thôi đấy!”
Thần Thể cảnh!
Nghe vậy, vẻ mặt mọi người bèn trở nên khó coi.
Mẹ kiếp!
Ngươi thật sự mới chỉ Thần Thể cảnh?
Tuyết Linh Lung trầm mặc một hồi rồi nói: “Diệp công tử, thứ lỗi ta nói thẳng, nếu như ngươi là Thần Thể cảnh thật thì tại sao ngươi tới đây? Chẳng lẽ ngươi không biết mọi người ở đây thấp nhất đã là Mệnh Tri, hơn nữa còn là Mệnh Tri hàng thật giá thật! Còn ngươi cũng chỉ mới Thần Thể cảnh, điều gì đã cho ngươi tự tin để ngươi đến đây vậy?”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Là các ngươi mời ta đến cơ mà!”
Mọi người nhìn Võ Khánh, Võ Khánh trầm mặc một lát rồi nói: “Xin lỗi, Diệp công tử, ta thực sự không biết ngươi lại yếu như vậy… Ta cứ tưởng ngươi là một vị đại lão…”
Hết chương 3628.



Bạn cần đăng nhập để bình luận