Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1077: Nữ tử váy trắng

Diệp Huyền gật đầu.

Huyền Hoàng chủ nói: “Ta cũng không có nhiều thông tin hơn về Đạo Môn, chẳng qua, nhắc nhở thân thiện một câu, chớ có tùy tiện chọc vào thế lực này, thế lực này rất không đơn giản.”

Diệp Huyền hỏi: “Ta phải làm thế nào mới có thể tìm được bọn họ?”

Huyền Hoàng chủ mở lòng bàn tay ra, một đường sáng trắng rơi xuống trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền cũng mở lòng bàn tay ra, đường sáng trắng đó chui thẳng vào trong đầu hắn, sau một lúc, hắn quay người rời đi.

Huyền Hoàng chủ nhìn hắn rời đi, lại nhẹ giọng bảo: “Tên này… không phải định đi gây sự với Đạo Môn đấy chứ?”

Dương lão: “…”

Sau khi Diệp Huyền rời khỏi Huyền Hoàng giới, hắn một đường thuận theo phía tây ngự kiếm mà đi, sau khoảng một canh giờ cũng tới một vùng đất hoang.

Diệp Huyền dừng lại, liếc mắt nhìn đến tận cùng, nơi này hoang vu một cõi, không một bóng người, hơn nữa còn mang theo một luồng khí nóng rực.

Lão giả liếc mắt quan sát Diệp Huyền, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc: “Nhục thân Chí cảnh đỉnh phong?”

Diệp Huyền gật đầu, hắn nhìn về phía lão giả: “Tiền bối cũng quan tâm sao?”

Nhìn thấy lão giả này, hắn lập tức sững sờ vì hắn biết người ta, chính là lão giả đã từng giúp hắn thăng cấp khi ở Hỗn Độn vũ trụ ngày trước.

Lão giả trầm giọng nói: “Là máu của tiểu cô nương đó?”

Chốc lát sau, hắn dừng lại, cách phía trước trăm trượng có một tòa thành đá, thành hơi cổ xưa giống như từ xã hội nguyên thủy vậy.

Lão giả cười nói: “Ta biết ngươi muốn hỏi gì, ngươi yên tâm, chúng ta vẫn chưa ra tay với muội muội ngươi.”

Đây là nơi nào vậy?

Lão giả gật đầu: “Động tĩnh mà ngươi gây ra quá lớn.”

Diệp Huyền đang định qua đó thì lúc này, đột nhiên một lão giả xuất hiện trước mặt hắn.

Hắn nhíu chặt mày lại, sau một lúc, hắn hóa thành một đường kiếm quang biến mất tại chỗ.

Diệp Huyền gật đầu: “Vừa mới đột phá xong!”

Bình tĩnh mà xét thì hắn không muốn đối địch với Đạo Môn, vì Tiểu Thất ở Đạo Môn, hơn nữa, Đạo Môn này cực kỳ thần bí, thực lực chắc chắn vô cùng lớn mạnh.

Người quen cũ!

Lúc này, đột nhiên lão giả nói: “Chẳng qua, chúng ta biết ai đã dẫn muội muội ngươi đi.”

Diệp Huyền thấp giong bảo: “Tiền bối, muội muội ta…”

Diệp Huyền gật đầu: “Vậy thì tốt.”

Diệp Huyền hỏi: “Sao vậy?”

Diệp Huyền đáp: “Huyền Hoàng chủ!”

Lão giả lại bảo: “Trừ chuyện này ra, Hiên Viên gia và Kiếm Vũ môn cũng cực kỳ không đơn giản, chớ có coi thường bọn họ… hơn nữa, hình như bọn họ cũng đang mưu tính trước gì đó.”

Nói xong, hắn ta quay người đi về phía xa.

Lão giả nhìn về phía Diệp Huyền: “Ruốt cuộc nữ tử váy trắng sau lưng ngươi là người thế nào?”

Diệp Huyền nhìn về phía lão giả, lão giả nói: “Đi theo ta!”

Thật ra hắn cũng không biết.

Nữ tử váy trắng là người thế nào?

Diệp Huyền im lặng.

Diệp Huyền đi theo, trên đường, lão giả nói: “Tại sao ngươi có thể tìm được chỗ này?”

Diệp Huyền hỏi: “Mưu tính trước gì đó?”

Lão giả gật đầu: “Cường giả chân chính của bọn họ vẫn chưa xuất hiện, sở dĩ không xuất hiện không phải vì sợ ngươi mà là bọn họ có khả năng đang tính toán gì đó…”

Diệp Huyền nhíu chặt mày: “Kế hoạch là gì?”

Lão giả nhẹ giọng nói: “Nữ nhân đó…”

Diệp Huyền gật đầu, đối với nữ nhân đó, trong lòng hắn cũng vô cùng đề phòng, trực giác nói cho hắn biết nàng nguy hiểm!

Huyền Hoàng chủ!

Lão giả đáp: “Nữ nhân đó không đơn giản, không đúng, chắc hẳn là rất không đơn giản, qua lại với nàng ta phải cẩn thận vô cùng!”

Lão giả lại hỏi: “Không thể nói sao?”

Diệp Huyền trầm giọng đáp: “Ta cũng không biết nàng ta là người thế nào, dù sao, dù sao cũng là người của ta!”

Lão giả: “…”

Nữ tử váy trắng!

Thật ra Diệp Huyền cũng rất tò mò muốn biết rốt cuộc nữ tử váy trắng là người thế nào, điều đáng tiếc là hắn đã hỏi hai lần nhưng nàng đều không nói.

Rất nhanh, lão giả đã dẫn Diệp Huyền vào trong thành, sau khi tiến vào thành, hắn lập tức sững sờ.

Trong thành trống huơ trống hoác, chẳng có gì cả!

Hắn nhìn về phía lão giả: “Tiền bối?”

Lão giả cười bảo: “Mạc Vũ, ngươi có thể gọi ta là Mạc lão!”

Diệp Huyền gật đầu: “Mạc lão, tại sao trong thành không có một ai vậy?”

Mạc Vũ đáp: “Ngươi sẽ biết ngay thôi.”

Diệp Huyền gật đầu, cũng không hỏi thêm gì nữa.

Không lâu sau, Mạc lão dẫn hắn tới lối vào lòng đất, hai người thuận theo lối vào đi xuống dưới, đi ước chừng khoảng mười lăm phút mới dừng.

Mà lúc này, Diệp Huyền cũng ngây người.

Thành ngầm!

Dưới lòng dất này có một động thiên khác!

Người trong thành cũng không ít, hơn nữa khí tức của mấy người này đều cực mạnh! Đặc biệt là nhục thân của bọn họ, nhục thân của họ thường đều rất mạnh, trong đó hắn còn đếm ra được mấy nhục thân đã đạt đến cấp bậc Thần cảnh!

Đạo Môn!

Diệp Huyền hơi nhíu mày lại, rốt cuộc thì đây là một thế lực thế nào?

Mạc lão dẫn hắn đến một đại điện, đại điện có hơi đơn sơ, trong điện bày một vài bộ xương thú và một vài bức chân dung yêu thú.

Hắn chưa từng nhìn thấy những yêu thú này!

Lúc này, một lão giả mặc áo vải xuất hiện trước mắt hai người, dáng người của hắn ta gầy yếu, trong tay nắm một cây gậy chống, mà trên mặt hắn ta có một vết sẹo kiếm rất sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận