Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 572: Chọn Hắn Hai Chọn Ta!

Diệp Huyền hơi ngẩn người, rất nhanh, hắn hiểu được! Hẳn là tên này không có bảo vật nạp giới!

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

- Cái này...

- Có vấn đề?

Dị Linh hỏi.

Diệp Huyền vội vàng nói:

- Không có vấn đề, việc nhỏ mà thôi! Ta giúp ngươi mang đi toàn bộ!

Nói xong, hắn vung lên tay phải, toàn bộ Tử Nguyên tinh kia đều bị hắn thu vào trong Giới Ngục tháp!

...

- Nam Sơn xuất quan! Đồng thời phát ngôn bừa bãi, Đạo Nhất học viện, có ngươi không có hắn, có hắn không có ngươi!

Nói xong, hắn quay người biến mất tại chân trời.

Tiêu Qua nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt có chút ngưng trọng:

Trước mặt Lưu Ôn, Diệp Huyền thấp giọng thở dài:

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Giờ phút này, vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, thế nhưng trong lòng đã nở hoa!

Diệp Huyền: "..."

- Ta không có năng lực, cũng không tra được gì, sau khi trở về ta sẽ bẩm báo Đại trưởng lão, để Đại trưởng lão phái người khác đến đây! Cáo từ!

Cứ như vậy, Diệp Huyền dẫn theo Dị Linh về tới bên ngoài sườn núi, hắn còn tìm được Lưu Ôn.

Diệp Huyền vừa trở lại Đạo Nhất học viện, đang muốn bế quan, phong ấn Dị Linh vào trong kiếm, đám người Tiêu Qua đã tìm đến hắn.

Tiêu Qua lắc đầu:

Lưu Ôn: "..."

- Cũng không có! Nhưng mà, nếu hắn nói ra câu này, vậy thật sự có nghĩa là không chết không thôi!

Nam Sơn!

- Hắn tới tìm ta?

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Biết! Ngươi xuống trước đi! Nhớ kỹ, có tin tức gì lập tức thông báo ta!

Tiêu Qua nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Nam Sơn trong nội viện có nhân mạch rộng rãi, ngươi nên có chuẩn bị!

Tiêu Qua khẽ gật đầu, quay người thối lui ra khỏi nhà gỗ.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

Nhìn thấy Diệp Huyền, Tiểu Linh Nhi có chút đề phòng nói:

Trong tháp, lúc này Dị Linh đang vây quanh Tiểu Linh Nhi, mà Tiểu Linh Nhi lại đang trồng linh quả. Đến bây giờ, bên trong Giới Ngục tháp ngày càng nhiều linh quả, hơn nữa, đều là cực phẩm linh quả, có giá trị không nhỏ, nếu cầm đi bán, khẳng định có thể thu được không ít Tử Nguyên tinh!

Sau khi Tiêu Qua rời đi, Diệp Huyền tiến vào Giới Ngục tháp.

Diệp Huyền cười nói:

- Đánh thắng được, một người cũng không thể tiến đến, đánh không lại, ta không có biện pháp!

Diệp Huyền cười nói:

- Có khả năng!

Tiêu Qua khẽ gật đầu, sau đó quay người rời đi.

- Giúp ta hộ pháp một thoáng, ta bế quan tu luyện, không được để bất kỳ ai tiến đến!

Tiêu Qua dừng bước lại, quay người nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền cười nói:

- Chậm đã!

- Của ta!

Diệp Huyền cười nói:

- Của ngươi, đều là của ngươi!

Tiểu Linh Nhi khẽ gật đầu nhỏ, nàng do dự một chút, sau đó lại nói:

- Cũng là của ngươi!

Diệp Huyền hơi ngẩn người, tiểu tử này hiếm khi hào phóng a!

Lúc này, Dị Linh cách đó không xa duỗi trảo đi bắt một viên linh quả, thấy thế, vẻ mặt Tiểu Linh Nhi đột nhiên khẽ biến, nàng lập tức vỗ một bàn tay ra phía trước.

Bành!

Dị Linh kia trực tiếp bị đánh bay, cuối cùng ầm ầm nện vào trên vách tường cách đó không xa!

Tử Hỏa tháp.

Sau đó, dưới sự trợ giúp của Đại thần lầu hai, Diệp Huyền bắt đầu đưa Dị Linh vào trong kiếm, mặc dù Dị Linh có chút không tình nguyện, nhưng vẫn không có cự tuyệt. Cũng còn tốt, thời gian ngắn ngủi một năm, đối với nó mà nói, thoáng qua tức thì.

Nếu Dị Linh này trở thành Ám Thương Linh, vậy phi kiếm của hắn sẽ càng thêm khủng bố.

Chuôi phi kiếm này do Chiến Thiết đặc biệt chế tạo cho hắn, phi kiếm chuyên môn dùng để ngự kiếm giết địch!

Diệp Huyền trầm mặc một lát, cuối cùng, hắn chọn Ám Thương kiếm!

Hiện tại hắn có rất nhiều kiếm, có mấy thanh Thiên giai kiếm, dĩ nhiên, thích nhất vẫn là Linh Tú kiếm, đáng tiếc, Linh Tú kiếm phẩm giai quá thấp, bây giờ nếu cầm đi đối địch với người, có thể sẽ bị người hủy đi trong nháy mắt!

Diệp Huyền cười nói:

- Yên tâm, ta cũng không có ác ý với ngươi, một năm sau, trả tự do cho ngươi, nói được làm được! Nhưng mà, trước đó, ngươi phải phối hợp với ta.

Dị Linh nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó nhận lấy viên linh quả kia.

Diệp Huyền cười cười, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía lầu thứ hai:

- Đại thần lầu hai, làm sao đưa nó vào trong kiếm?

Một lát sau, Đại thần lầu hai nói:

- Ngươi chọn một thanh kiếm.

Chọn một thanh kiếm!

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức lúng túng một chút!

Hiện tại, có thể nói mạng của nó đang nằm trong tay Diệp Huyền.

Lúc này, Diệp Huyền cầm một viên linh quả đưa cho Dị Linh, người sau nhìn thoáng qua Diệp Huyền, trong mắt có một tia kiêng kị.

Tiểu Linh Nhi không để ý tới Dị Linh kia, tiếp tục tưới linh tuyền cho linh quả của nàng.

Cách đó không xa, Dị Linh kia nhìn thoáng qua Tiểu Linh Nhi, trong mắt cũng đầy vẻ kiêng dè!

Còn tốt, Tiểu Linh Nhi không biết bản thân rất giỏi đánh nhau!

Nhìn thấy một màn này, khóe mắt Diệp Huyền hơi rút, thực lực của Tiểu Linh Nhi thật là biến thái a! Hắn đã giao thủ với Dị Linh, biết rõ Dị Linh mạnh mẽ, nhưng mà, Dị Linh này vậy mà bị Tiểu Linh Nhi một bàn tay đánh bay như thế!

Tử Hỏa tháp tổng cộng sáu tầng, mà học viên nội viện đều chỉ có thể tu luyện ở ba tầng trên, ba tầng dưới, học viên không thể đi xuống.

Tử Hỏa tháp rất lớn, không gian mỗi tầng đều tương đương với một thành nhỏ!

Ở mặt phía nam của tầng thứ ba, trong một thạch động, một nam tử ngồi xếp bằng trên bệ đá, nam tử ước chừng hai mươi hai mốt tuổi, mặc một bộ trường bào màu đen, tóc dài xõa vai.

Người này chính là Nam Sơn, một trong tứ đại yêu nghiệt nội viện.

Mà trước mặt Nam Sơn, là đám người Bạch Linh Tần Phong.

Bạch Linh trầm giọng nói:

- Nam Sơn, Diệp Huyền người này vẫn là không thể khinh thường.

Nam Sơn mở hai mắt ra:

- Tự nhiên, theo thám tử Hộ Giới minh Thanh Thương giới ta tới báo, lúc người này ở Thanh Thương giới, cũng đã là Kiếm Tiên, đến lúc này, thực lực của hắn hẳn là đã mạnh hơn.

Nói đến đây, hắn nhìn thoáng qua hai người Bạch Linh:

- Lúc trước ta chỉ để các ngươi đi tìm hiểu hư thực của hắn một thoáng, mà các ngươi lại không biết tiến thối, đặc biệt là Tiêu Tiềm...

Bạch Linh cười một tiếng đắng chát, ngay từ đầu bọn hắn quả thực chỉ đi tìm hiểu hư thực của Diệp Huyền một thoáng, chẳng qua không nghĩ tới, Diệp Huyền này không phải một người hiền lành, hơn nữa càng không nghĩ tới thực lực của Diệp Huyền mạnh mẽ như vậy.

Nam Sơn đột nhiên nói:

- Hắn giết Tiêu Tiềm, học viện thật sự không xử phạt hắn?

Bạch Linh lắc đầu:

- Không có, nghĩ đến là bởi vì thực lực và thiên phú của hắn.

Nam Sơn cười khẽ:

- Xác thực, mọi người sẽ không vì một người đã chết mà đắc tội một thiên tài còn sống. Hơn nữa, trong học viện, người nào thiên phú càng tốt, người đó càng được những lão đầu kia ưu ái. Bất quá lần này, ngược lại ta muốn xem, bọn hắn chọn Diệp Huyền kia, hay là chọn ta!

Đúng lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt đám người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận