Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3212: Không thể

Mẹ kiếp!

Cái tên này lắm người trợ giúp thế!

Hơn nữa, người trợ giúp này còn không hề tầm thường!

Không chịu thôi đi!

Trên bầu trời, một lão giả dần xuất hiện.

Người này chính là tiên tổ của Lâm gia!

Trông thấy lão giả, Lâm Tiêu vội vàng hành lễ: "Tiên tổ!"

Lão giả liếc nhìn xung quanh. Cuối cùng, ánh mắt hắn ta dừng trên Diệp Huyền. Khi nhìn thấy Diệp Huyền, hắn ta lập tức sững người: "Là... Phong Ma Huyết Mạch!"

Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Tiền bối không cần đa lễ!"

Vẻ mặt lão giả sượng lại, thế nhưng rất nhanh sau đó đã trở lại như thường. Hắn ta quay đầu nhìn mấy người Thiên Diệp: "Thượng Cổ Thiên Tộc!"

Hắn vừa dứt lời thì lão giả kia bèn hóa đá tại chỗ!

Diệp Huyền cười khổ: "Cũng bởi giỏi giang quá nên mới chọc phải nhiều tai họa sát sinh đây... Ôi, là lỗi của ta, tại ta ưu tú quá mà!"

Diệp Huyền nói: "Cha ta!"

Vẻ mặt Diệp Huyền sượng lại.

Diệp Huyền gật đầu, hắn cũng hành lễ: "Chào tiền bối!"

Thiên Diệp nhìn lão giả: "Các hạ, ngươi..."

Cha ta!

Lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và nhìn hắn: "Ngươi và kiếm chủ là..."

Lão giả quan sát hắn một hồi rồi cười nói: "Thiếu chủ đúng là tuổi trẻ tài cao! Không hề đơn giản!"

Sắc mặt Thiên Diệp lập tức tím tái như gan lợn: "Ta là gia chủ của Thượng Cổ Thiên Tộc!"

Một lát sau, lão giả khẽ hành lễ với hắn: "Tham kiến thiếu chủ!"

Lão giả nhìn chằm chằm hắn ta, ánh mắt tràn ngập vẻ phẫn nộ: "Cái thứ phế vật như ngươi mà cũng làm được gia chủ, ngươi kém xa mười vạn tám ngàn dặm so với thiếu chủ nhà ta kìa. À không, ngươi hoàn toàn không có tư cách để so sánh với thiếu chủ nhà ta!"

Lão giả đột nhiên cắt ngang lời hắn ta: "Ngươi là cái thá gì mà cũng dám nói chuyện với lão phu?"

Tính nết cái lão này cũng xấu gớm!

Nói đoạn, hắn ta nhìn Thiên Diệp, cười nói: "Đừng nói ngươi, kể cả Thượng Cổ Thiên Tộc các ngươi muốn làm chó cho kiếm chủ cũng không có tư cách nữa là!"

Nói đoạn, hắn lại nhìn lão giả: "Lâm lão, lần này làm phiền ngươi rồi!"

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!

Thiên Diệp nhìn chằm chằm lão giả: "Tốt xấu gì ngươi cũng là cường giả Tuyệt Trần cảnh, tại sao ngươi cam tâm tình nguyện làm con chó cho người khác như thế?"

Những linh hồn thể này đều là hồn phách mà tiên tổ các đời Thượng Cổ Thiên Tộc để lại!

Diệp Huyền: "..."

Mà lúc này, bọn họ không thể không dùng con bài này!

Những người này chính là con bài cuối cùng của Thượng Cổ Thiên Tộc!

Không có cường giả Tuyệt Trần cảnh, thế nhưng thấp nhất đã là Đăng Thiên cảnh, trong đó còn có một vài người là Bán Bộ Tuyệt Trần cảnh!

Diệp Huyền ở một bên đột nhiên bật cười: "Phụ thân ta từng nói với ta rằng Dương gia và Lâm gia giao tình rất tốt."

Chỉ trong chốc lát, trong Thượng Cổ Thiên Tộc, mười mấy đường bạch quang xông lên.

Tiên tổ chi hồn!

Rất nhanh sau đó, bạch quang tản đi, trên bầu trời xuất hiện mười mấy linh hồn thể!

Nghe vậy, lão giả lập tức bật cười: "Thiếu chủ đừng nói như vậy. Ngày xưa nếu như không có kiếm chủ thì cũng sẽ không có ta của sau này. Kiếm chủ có ơn tái tạo đối với Lâm gia chúng ta!"

Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ bên cạnh đột nhiên gào lên: "Hoán tiên tổ chi hồn đi!"

Thấy lão giả đột nhiên động thủ, sắc mặt Thiên Diệp lập tức thay đổi. Sao hắn ta có thể đối đầu được với cường giả Tuyệt Trần cảnh chứ?

Dứt lời, hắn ta bỗng biến mất.

Nữ tử đeo mặt nạ nhìn các tiên tổ chi hồn: "Tiên tổ phù hộ Thiên tộc ta!"

Trên bầu trời, các tiên tổ chi hồn liếc nhìn tiên tổ Lâm gia phía không xa, nam tử trung niên đi đầu khẽ nhíu mày: "Lâm Khiếu!"

Lâm Khiếu bật cười ha ha: "Hóa ra là Thiên Phong, không ngờ chúng ta lại gặp nhau như thế này!"

Thiên Phong nhìn hắn ta: "Cần gì phải như thế!"

Lâm Khiếu mỉm cười: "Cái này thì phải hỏi Thiên tộc các ngươi!"

Thiên Phong nhíu mày, hắn ta quay đầu nhìn Thiên Diệp: "Ngươi là chủ gia tộc hiện nay?"

Thiên Diệp gật đầu, hắn ta khẽ hành lễ: "Thiên Diệp tham kiến tiên tổ!"

Thiên Phong nhìn đối phương: "Tại sao Thượng Cổ Thiên Tộc lại bị tấn công!"

Sắc mặt Thiên Diệp có hơi khó coi.

Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ bên cạnh đột nhiên nói: "Tiên tổ, chuyện đã đến nước này, mọi nguyên nhân đã không còn quan trọng nữa."

Rất rõ ràng, ý trong câu nói của nàng là nếu như hiện giờ đi truy cứu vấn đề nguyên nhân thì sẽ khiến Thiên tộc rạn nứt thôi!

Đương nhiên Thiên Phong cũng hiểu lời nữ tử đeo mặt nạ nói, hắn ta quay đầu nhìn Lâm Khiếu phía không xa: "Lâm Khiếu huynh, chuyện này còn có thể hòa giải được không?"

Lâm Khiếu quay đầu nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền bèn lắc đầu.

Lâm Khiếu lập tức bật cười: "Không thể!"

Dứt lời, hắn ta bèn xông lên, lao thẳng về phía mấy người Thiên Phong.

Vẻ mặt Thiên Phong vẫn bình tĩnh: "Một nửa đối phó Lâm Khiếu với ta, số còn lại giết thiếu niên kia!"

Dứt lời, hắn ta bèn đưa mọi người lao về phía Lâm Khiếu, những cường giả còn lại thì lao tới chỗ Diệp Huyền!

Có điều đúng lúc ấy, một bạch bào lão giả xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Bạch bào lão giả này cầm một cuốn cổ tịch dày cộp trong tay, trên mặt là nụ cười hiền hòa.

Tiên tổ của Ngôn gia!

Khi xông thấy đám người đang xông lên kia, bạch bào lão giả bèn phất tay. Cuốn cổ tịch trong tay hắn ta đột nhiên bay ra, chỉ trong chốc lát vô số kim sắc cổ tự bay ra từ cuốn sách.

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, đám cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc xông tới chỗ Diệp Huyền đã bị đánh bay.

Mà trên bầu trời, vô số kim sắc cổ tự bỗng bay trở lại về phía đỉnh đầu Diệp Huyền, sau đó xoay tròn. Những tia sáng màu vàng kim bao trùm lấy hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận