Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1195: Điểm yếu của nữ tử váy trắng

Trong quãng thời gian tiếp theo, mỗi ngày Diệp Huyền đều điên cuồng chiến đấu, trừ những lúc nghỉ ngơi ra thì hắn đều trong trạng thái chiến đấu.

Trong khoảng thời gian đó hắn cũng gặp được hai đối thủ đáng gờm, suýt chút nữa thì bại trận!

Thực sự là suýt chút nữa thì bại trận!

Điều này khiến Diệp Huyền càng hưng phấn hơn!

Thất bại không hề đáng sợ!

Nhiều khi chỉ có thất bại mới giúp mình nhận ra được những điểm yếu của mình.

Do vậy, hiện giờ mỗi khi thất bại, Diệp Huyền không hề chùn bước, ngược lại hắn lại càng hưng phấn hơn!

Càng đánh hắn lại càng gặp được những người mạnh hơn…

Hắc y nhân lắc đầu: “Có cực ít thông tin về nữ tử này, nàng ta có lai lịch như thế nào, thực lực như thế nào, thế lực phía sau nàng ta là gì… tất cả những điều này chúng ta đều không biết.”

Mộ Tiểu Thương ngồi xuống phía đối diện nàng: “Mười Địa Tiên liên thủ với nhau, liệu có giết được nữ tử váy trắng kia không?”

Nữ tử váy trắng!

Một lát sau, nàng quay người rời đi, tới một tửu quán nhỏ trong thành. Lúc này, A Liên đang ngồi uống rượu bên trong tửu quán.

Hầu như tất cả những chuyện liên quan đến hắn đều được ghi lại.

A Liên mỉm cười: “Ngươi thấy thực lực của ta thế nào?”



Mười Địa Tiên!

Một hắc y nhân đứng phía sau Mộ Tiểu Thương trầm giọng nói: “Tiểu thư… tên Diệp Huyền này đúng là thần bí thật, nhất là phụ thân của hắn, một chút thông tin cũng không có. Ngoài ra, hắn còn quen biết tổ sư của một vài thế lực lớn ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới, chuyện này quan trọng vô cùng! Bởi vì những người đó đều là những nhân vật đỉnh cao từ mấy ngàn, thậm chí là mấy vạn năm trước, sao bọn họ lại quen biết Diệp Huyền được? Bên cạnh đó, điều thần bí nhất là nữ tử váy trắng kia!”

Tại phủ thành chủ ở Tàng Phong thành, Mộ Tiểu Thương ngồi trước đại điện, trong tay nàng là một mật thư. Mật thư này ghi chép lại tất cả thông tin về Diệp Huyền.

Mộ Tiểu Thương siết chặt mật thư trong tay, nàng trầm ngâm hồi lâu không lên tiếng.

A Liên bật cười ha ha, nàng nói: “Một trăm người như ta cộng lại còn chẳng đấu nổi nàng ta nữa là, à không… dù có bao nhiêu ‘ta’ cũng không thể!”

Mộ Tiểu Thương híp mắt lại: “Có thông tin gì về nàng không?”

Nghe vậy, Mộ Tiểu Thương híp mắt lại: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể!”

Đội ngũ này… chỉ có thể dùng từ kinh khủng để miêu tả!

Mộ Tiểu Thương trầm giọng nói: “Rất mạnh, Địa Tiên không phải là đối thủ của ngươi.”

Nếu như Diệp Huyền chết…

Thực ra nàng rất rõ, nếu chưa từng tiếp xúc với nữ tử váy trắng kia thì mãi mãi sẽ không biết được đối phương đáng sợ đến mức nào!

Sự sợ hãi!

Mộ Tiểu Thương trầm giọng nói: “Rốt cuộc nàng ta là ai?”

Như A Liên nói, nếu có được thì có thể nàng và Tàng Phong thành của nàng sẽ không thể gánh chịu hậu quả!

A Liên nhấp một ngụm rượu, nàng mỉm cười: “Không thể ư? Tiểu Thương, ngươi đừng làm những chuyện ngốc nghếch. Bằng không ngươi sẽ hối hận đấy.”

A Liên lắc đầu: “Các ngươi không xứng làm đối thủ của nữ tử váy trắng kia, hiện giờ sở dĩ nàng ta không xuất hiện là bởi nàng có người cần phải đối phó. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác là nàng ta thực sự xem thường cường giả của thế giới này… bọn họ thực sự không thể lọt vào mắt nàng ta!”

Mộ Tiểu Thương trầm giọng nói: “Chúng ta không xứng làm đối thủ của hắn!”

A Liên liếc nhìn Mộ Tiểu Thương, nàng nói: “Đôi khi có lòng tham và dã tâm cũng không phải chuyện gì xấu xa, nhưng mà chúng luôn là thứ sẽ hại chết ngươi! Các ngươi đừng làm kẻ địch của tiểu tử kia, kẻ địch của hắn sẽ là người khác, một vài người có thực lực mạnh mẽ, ví dụ như người của Ngũ Duy vũ trụ ấy… ngươi có hiểu không?”

A Liên nói: “Một nữ nhân còn đáng sợ hơn cả thần, cả quỷ… Ngươi nên cảm ơn tên Diệp Huyền kia, nếu không có hắn… thì e là thế giới này đã không còn rồi! Bởi vì trên thế giới này chỉ có hắn mới có thể khiến nữ nhân kia sinh lòng lương thiện với thế giới này mà thôi!”

Ban nãy khi nhắc đến nữ tử váy trắng kia, Mộ Tiểu Thương phát hiện trong mắt A Liên trừ vẻ e dè ra thì còn ẩn chứa một nỗi sợ!

Một người có thể khiến cả A Liên sợ hãi…

Nàng hoàn toàn từ bỏ rồi!

Nữ nhân này tràn ngập ác ý đối với thế giới này. Có thể nói, nàng chỉ để ý duy nhất một người, người đó chính là Diệp Huyền!

A Liên nhìn Mộ Tiểu Thương, Mộ Tiểu Thương lại nói: “Bởi vì A Liên ngươi sẽ không lừa ta! Lần đầu tiên ta trông thấy sự sợ hãi trong mắt ngươi!”

Mộ Tiểu Thương trầm ngâm hồi lâu rồi nói: “Ta sẽ từ bỏ!”

A Liên lắc đầu: “Cái mớ phiền phức này…”

Nói đoạn, A Liên lại lắc đầu, cười trừ: “Nữ nhân này…”

Mộ Tiểu Thương nói: “A Liên, rốt cuộc nàng ta mạnh đến mức độ nào?”

A Liên lắc đầu: “Không biết nữa. Thế gian này ta chỉ biết có hai người có thể khiến nàng xuất kiếm thứ hai… Mà hai người này đều có liên quan đến tên tiểu tử kia…”

Sắc mặt Mộ Tiểu Thương trở nên khó coi: “Ý ngươi là bọn họ đều ném hắn tới thế giới này, để thế giới này rèn giũa hắn ư?”

A Liên trầm mặc.

Thấy vậy, sắc mặt của Mộ Tiểu Thương lại càng khó coi hơn…

A Liên bỗng nói: “Thật ra hoàn cảnh của nàng ta còn khó khăn hơn ngươi tưởng tượng nhiều, bởi vì có quá nhiều người muốn nàng ta chết.”

Nói đoạn, ánh mắt A Liên bỗng thoáng vẻ lo lắng.

Nữ tử váy trắng kia rất mạnh… thế nhưng điểm yếu của nàng lại là Diệp Huyền!

Những người khác sẽ dựa vào Diệp Huyền để tấn công nữ tử váy trắng!

Hiện giờ nữ tử váy trắng đang đợi, đợi đến khi Diệp Huyền đủ mạnh… chỉ cần hắn có đủ khả năng bảo vệ bản thân… thì cũng là lúc nàng bắt đầu cuộc giết chóc của mình…
Bạn cần đăng nhập để bình luận