Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3743. Ta vô địch!



Chương 3743. Ta vô địch!




Vô cảnh!
Diệp Huyền không ngờ, Hư Vọng lại nhanh đạt đến Vô cảnh như vậy. Điều này đối với hắn mà nói thì đúng là một niềm vui bất ngờ.
Lúc này, Hư Vọng đột nhiên hỏi: “Trên Vô cảnh là gì?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Người phá vòng!”
Hư Vọng sững sờ, nàng hơi không hiểu.
Diệp Huyền mỉm cười: “Rất phức tạp! Đơn giản mà nói thì hiện giờ chúng ta là Vô cảnh, và chúng ta vẫn đang ở trong một vòng tròn. Điều chúng ta cần làm là phá vỡ vòng tròn ấy, sáng tạo ra một cảnh giới thuộc về riêng mình.”
Hư Vọng trầm tư hồi lâu rồi gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Diệp Huyền nhìn Hư Vọng: “Hiện giờ ngươi có dự định gì?”
Hư Vọng nhìn hắn với vẻ sững sờ: “Dự định gì cơ?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Hiện giờ ngươi đã đạt tới Vô cảnh, nếu như ngươi không muốn đi theo ta nữa, muốn tự trải nghiệm thì cũng được, ta sẽ không ngăn cản ngươi!”
Hư Vọng lắc đầu: “Ta đi theo ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tại sao?”
Hư Vọng nhìn hắn: “Ngươi đối xử tốt với ta!”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Ngươi là đồ đệ của ta đấy, ta không đối xử tốt với ngươi thì đối xử tốt với ai?”
Hư Vọng nhìn hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền mỉm cười: “Thời không trong tiểu tháp khác so với bên ngoài, ngươi có thể tu luyện ở đây! Với cả hãy nhớ, ngươi tự do, nếu như có một ngày ngươi muổn rời đi thì ta sẽ không ngăn cản ngươi đâu!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời khỏi tiểu tháp.
Hư Vọng đứng tại chỗ trầm mặc.

Diệp Huyền vừa mới rời khỏi tiểu tháp thì Lý Cảnh đã tới tiểu điện của hắn. Lý Cảnh hành lễ với Diệp Huyền: “Diệp trưởng lão!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Có việc gì sao?”
Lý Cảnh gật đầu: “Dạo này Vạn Đạo Tông có gì đó sai sai!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Sai sai?”
Lý Cảnh trầm giọng nói: “Bọn họ triệu tập được đệ tử ở bên ngoài, để an toàn thì ta cũng tự triệu tập đệ tử bên ngoài của Đạo Linh Cung chúng ta về. Hiện giờ hai bên đang căng thẳng vô cùng!”
Diệp Huyền nói: “Bởi vì ta hả?”
Lý Cảnh cười khổ: “Đó chỉ là một nguyên nhân, chủ yếu là năm ngoái chúng ta cũng chiếm được hời, mà năm nay bọn họ lại chẳng nhận được người nào…”
Diệp Huyền cười nói: “Bọn họ động thủ chưa?”
Lý Cảnh lắc đầu: “Cái này thì chưa!”
Diệp Huyền gật đầu: “Vậy thì chúng ta cũng chưa động thủ, có điều, không được lơ là cảnh giác, bảo đệ tử trong cung chú ý vào, ai không cần ra ngoài thì đừng ra ngoài, đề phong đối phương đánh lén!”
Lý Cảnh đột nhiên hỏi: “Nếu như đối phương động thủ thì sao?”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Vậy thì chắc chắn là đánh rồi!”
Lý Cảnh gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta tới Phương Thốn Tông một chuyến, có chuyện gì thì truyền âm cho ta!”
Dứt lời, hắn bèn ngự kiếm bay đi, chớp mắt đã biến mất nơi cuối chân trời.
Lý Cảnh ngẩng đầu nhìn đường kiếm quang cuối đường chân trời, hắn ta khẽ nói: “Người trẻ tuổi thích tán tỉnh vậy sao?”

Phương Thốn Tông.
Phương Thốn Tông nằm ở dãy núi Phương Thốn phía bắc Dị thế giới. Nơi này là nơi mà vô số người tu luyện muốn gia nhập.
Dựa cây lớn thì mát mà!
Ở Dị thế giới, nếu một người tu luyện mà không muốn một ngày nào đó chết một cách vô duyên vô cớ thì bắt buộc phải tìm một cây đại thụ, ba thế lực siêu cấp kia chính là đại thụ. Chỉ cần ngươi gia nhập một trong ba thế lực này thì ngươi đi lại bên ngoài, người khác ít nhiều gì cũng nể mặt ngươi. Dù có xảy ra mâu thuẫn thì người khác cũng không dám tùy tiện giết ngươi, bởi lẽ sau lưng ngươi là một thế lực siêu cấp.
Mỗi ngày đều có người tới dãy núi Phương Thốn, muốn gia nhập Phương Thốn Tông.
Khác với đợt chiêu mộ người, những người muốn gia nhập Phương Thốn Tông đều là người bản địa ở Dị thế giới, mà những người này thì kém hơn những người ở hạ giới rất nhiều!
Người ở hạ giới về cơ bản đều là thiên tài yêu nghiệt đẳng cấp, hơn nữa bọn họ đều đã đạt Vô Đạo cảnh, chỉ cần bồi dưỡng thêm là có thể đạt tới Bán Bộ Vô cảnh. Còn người bản địa ở Dị thế giới thì cần phải bồi dưỡng từ đầu, tiêu tốn rất nhiều tài nguyên và sức người!
Thế nên trừ phi là yêu nghiệt, thiên tài đẳng cấp, bằng không ba thế lực sẽ không nhận!
Như thường lệ, hôm nay dưới núi Phương Thốn có rất nhiều người tụ tập, đếm thấy hơn vạn người!
Diệp Huyền không ngự kiếm thẳng tới Phương Thốn Tông, như thế là không tôn trọng người ta!
Hắn tới là để kết bạn, chứ không phải để gây chuyện!
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không tham gia khảo hạch gì đó, ở trường hợp như thế thì hắn không ra vẻ được! Sẽ mất mặt!
Diệp Huyền đi đến trước mặt một lão giả của Phương Thốn Tông. Lão giả nhìn hắn, vẻ mặt lạnh lùng: “Đi sang bên kia tham gia khảo hạch!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tại hạ là Diệp Huyền, là bạn của An Liên Vân cô nương, xin hãy thông báo một tiếng!”
Nghe vậy, lão giả bèn ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền: “Ngươi nói gì?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta là bạn của An Liên Vân, xin thông báo một tiếng!”
Lão giả nhìn Diệp Huyền, cười nói: “Ngươi là bạn của thiếu tông chủ?”
Diệp Huyền gật đầu.
Lão giả đột nhiên phẫn nộ: “Sao ngươi không nói ngươi là cường giả Vô cảnh luôn đi?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Ta là cường giả Vô cảnh thật luôn!”
Lão giả sững sờ, sau đó lại quát: “Ngươi tưởng lão phi là kẻ ngu chắc?”
Diệp Huyền cạn lời.
Mẹ kiếp!
Tại sao lần nào hắn nói thật mà người ta cũng không tin vậy?
Thế giới này bị làm sao thế?
Hết chương 3743.



Bạn cần đăng nhập để bình luận