Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3638. Mười hai Mệnh Tri Thánh Giả! (2)



Chương 3638. Mười hai Mệnh Tri Thánh Giả! (2)




Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Khổ Tu cũng còn?”
Cổ Sầu lắc dầu cười: “Không còn! Năm ấy hắn ta đã rời đi!”
Diệp Huyền không hiểu: “Tại sao vậy?”
Cổ Sầu mỉm cười: “Chuyện này thì ta không biết.”
Lúc này, đột nhiên Tuyết Linh Lung hỏi: “Tiên tổ vẫn còn sống?”
Cổ Sầu cười đáp: “Đương nhiên vẫn còn sống rồi! Năm đó có mười hai người, người nào cũng là thiên kiêu, chỉ cần không phải bị người giết chết thì với thực lực của bọn họ, sống mấy nghìn vạn năm cũng không thành vấn đề!”
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Vậy tại sao bọn họ lại cam lòng bị nhốt ở chỗ này?”
Cổ Sầu cười ha ha: “Diệp công tử, ngươi có biết bên trong mỗi một tầng này có những gì không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không biết!”
Cổ Sầu chỉ vào tầng dưới cùng kia: “Trong một tầng này có đến ba mươi sáu Thánh mạch và ma trăm sáu mươi tinh khoáng cực phẩm!”
Nghe thế, ba người Diệp Huyền đều sững sờ.
Ba mươi sáu Thánh mạch!
Ba trăm sáu mươi tinh khoáng cực phẩm!
Cả ba người đều kinh hãi!
Bởi vì bây giờ cho dù là mấy thế lực siêu cấp ở Táng Vực liên hợp lại với nhau cũng không thể lôi ra được nhiều Thánh mạch và tinh khoáng cực phẩm đến vậy!
Mà lúc này, Cổ Sầu lại nói: “Đây mới chỉ là ít nhất thôi…”
Nói xong, hắn ta nhìn về phía tầng cao nhất kia: “Trong tầng này có hai trăm bảy mươi Thánh mạch và ba nghìn sáu trăm tinh khoáng cực phẩm!”
Nghe thế, ba người Diệp Huyền như bị sét đánh trúng, trực tiếp ngây người ra như phỗng.
Hai trăm bảy mươi Thánh mạch?
Cổ Sầu cười nói: “Toàn bộ Táng Vực, không, không chỉ toàn bộ Táng Vực mà phần lớn tài nguyên trong toàn bộ vũ trụ đã biết hiện nay đều tập trung trong tòa thác này! Đây chính là lý do tại sao Thánh mạch và tinh khoáng cực phẩm trong vũ trụ hiện giờ của chúng ta lại ít như vậy đấy, không phải ít mà là vì tài nguyên đều đã bị những cường giả mạnh nhất trong thiên địa này nắm trong tay rồi.”
Không thể không nói Diệp Huyền có hơi chấn động đấy.
Cổ Sầu lại nói: “Năm ấy, Ác tộc ta là thế lực có thực lực nhất chống lại bọn họ, nhưng đáng tiếc, Tuyết Sơn Vương thật sự quá mạnh, mạnh đến mức cho dù Ác tộc ta có gọi các thế hệ tổ tiên ra cũng không thể địch lại được hắn ta.
Có điều, dưới sự giúp đỡ của các thế hệ tổ tiên, bọn họ cũng không có cách nào hoàn toàn xóa sổ được Ác tộc ta, mà chỉ có thể trấn áp chúng ta dưới đáy vực tối tăm vô tận này, khiến chúng ta vĩnh viễn không được xuất hiện nữa.”
Nói đến đây, không biết từ khi nào mà nụ cười trên gương mặt hắn ta đã biến mất hẳn.
“Vu khống!”
Lúc này, Tuyết Linh Lung nhìn chằm chằm vào Cổ Sầu: “Ngươi đang vu khống mười hai vị Mệnh Tri Thánh Giả năm ấy!”
Cổ Sầu mỉm cười: “Có phải vu khống hay không, Linh Lung cô nương này, ngươi sẽ biết ngay thôi!”
Nói rồi, hắn ta đi về phía tầng thấp nhất kia, ngay khi hắn ta bước đến tầng thấp nhất…
Ầm!
Đột nhiên bên trong tầng thứ nhất đó bùng phát ra một luồng khí tức khủng bố, ngay sau đó, một nam tử trung niên mặc đồ màu xám bước ra ngoài.
Trong nháy mắt nam tử trung niên này bước ra ngoài, vậy mà toàn bộ thiên địa đều trở nên hư ảo, không chỉ như thế, thời không xung quanh hắn ta còn đang biến mất từng chút một, bao gồm cả đệ thập nhị trùng thời không cũng đang tan biến.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của ba người Diệp Huyền lập tức thay đổi!
Thế này cũng đáng sợ quá rồi!
Đây chính là một trong mười hai Thánh Giả năm đó sao?
Tuyết Linh Lung ở bên cạnh Diệp Huyền run rẩy nói: “Hắn ta là Ma Kha Kỳ, một trong mười hai Mệnh Tri Thánh Giả!”
Diệp Huyền nhìn về phía Ma Kha Kỳ kia với sắc mặt vô cùng nặng nề, tuy rằng người trước mắt này cũng là Mệnh Tri cảnh nhưng thực lực của đối phương lại mạnh hơn đám người Tuyết Linh Lung quá nhiều!
Ma Kha Kỳ nhìn về phía Cổ Sầu ở trước mặt với vẻ mặt lạnh lùng: “Dư nghiệt!”
Vừa dứt lời, hắn ta đã giẫm lên một bước, một bước này khiến thời không của Cổ Sầu đột nhiên sụp đổ và tan biến!
Mạt thế!
Một khắc này, cảm giác của ba người Diệp Huyền chính là ngày tận thế sắp giáng xuống bởi vì không chỉ thời không của Cổ Sầu sụp đổ và tan biến, mà ngay cả toàn bộ thiên địa này cũng tối sầm đi trong nháy mắt, uy áp lớn mạnh không ngừng lan tràn từ sâu trong nội tâm của ba người họ.
Đáng sợ!
Đúng lúc này, Cổ Sầu ở đằng xa mỉm cười, hắn ta xòe tay ra, trong lòng bàn tay của hắn ta có những sợi tơ bất chợt bay lên.
Xoẹt!
Một tiếng nứt toác vang lên trong không trung, cùng với âm thanh đó xuất hiện, toàn bộ thiên địa như bị phá vỡ.
Ầm!
Trong ánh mắt của ba người Diệp Huyền, những sợi tơ kia đang nghiền nát toàn bộ thời không, chúng tiến quân thần tốc sau đó xuyên thủng lồng ngực của Ma Kha Kỳ!
Đột nhiên thiên địa trở nên tĩnh lặng hẳn!
Chết rồi!
Diệp Huyền hơi nhíu mày, hắn có một loại cảm giác sấm thì rõ to mà mưa thì rõ nhỏ!
Cách đằng xa, Ma Kha Kỳ kia nhìn chằm chằm vào Cổ Sầu, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin: “Sao có thể…?”
Cổ Sầu mỉm cười: “Đi thong thả!”
Vừa dứt lời, những sợi tơ cứa ngang qua cổ họng của Ma Kha Kỳ kia.
Vút!
Đầu của Ma Kha Kỳ trực tiếp lăn lông lốc, máu tươi phun ra như suối từ chỗ cổ họng!
Chết rồi!
Chung quanh lặng ngắt như tờ!
Cổ Sầu xòe tay ra, nạp giới trên ngón tay của Ma Kha Kỳ kia bay vào trong tay hắn ta. Hắn ta đưa nạp giới đến trước mặt Diệp Huyền. Diệp Huyền liếc mắt nhìn một cái, bên trong nạp giới này có ba mươi sáu Thánh mạch, ngoại trừ vậy ra, còn có ba trăm sáu mươi tinh khoáng cực phẩm, không chỉ như thế mà vẫn còn rất nhiều thần vật nữa!
Nhìn thấy một màn này, Tuyết Linh Lung ở bên cạnh liên tục lùi lại vài bước, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Cổ Sầu nói không sai!
Toàn bộ tài nguyên trong thiên địa này đều tập trung hết ở chỗ này!
Diệp Huyền không nhìn chiếc nạp giới đó mà nhìn Cổ Sầu ở trước mặt.
Đột nhiên hắn phát hiện ra một chuyện vô cùng khủng khiếp!
Đó chính là hắn có thể cảm giác được sự lớn mạnh và đáng sợ của Ma Kha Kỳ kia nhưng lại không thể cảm nhận được chúng ở Cổ Sầu này!
Rốt cuộc người này mạnh đến mức nào?
Mình thường xuyên nói mình chính là đệ nhất nhân dưới tam kiếm, nhưng có phải nói thế là hơi chém gió rồi không?
Hết chương 3638.



Bạn cần đăng nhập để bình luận