Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2062: Thăng liền hai cấp

Chương 2062: Thăng liền hai cấp

Sau khi Thiên Đạo rời khỏi Vu thành, nàng tới một tòa thành nhỏ khác.

Là Luân Hồi thành!

Đây là nơi mà tiên tri đã biến mất!

Tất nhiên, khi Thiên Đạo tới tòa thành này, nàng phát hiện người trong thành đã biến mất hết cả.

Không thấy bóng dáng một ai luôn!

Thiên Đạo liếc nhìn xung quanh, vẻ mặt nàng lạnh lùng: "Cũng thú vị đấy!"

Nói đoạn, nàng khẽ phất tay phải: "Thời gian chảy ngược!"

Chính là hắc y nam tử xuất hiện trong thành hai canh giờ trước!

Hắc y nam tử híp mắt lại: "Ngươi biết Thánh Tự!"

Tòa thành lập tức trở nên trống rỗng.

Thiên Đạo nhìn hắc y nam tử: "Để ta đoán xem nào, ngươi không phải người của Linh Vực, chắc là người của Lục Duy đúng không? Hiện giờ, mấy thế lực kia của Lục Duy đều không có khả năng bén mảng tới gây phiền phức cho hắn, thế nên ngươi là người của Cổ Tự!"

Hai canh giờ trước, một hắc y nam tử xuất hiện bên trong thành. Lúc hắc y nam tử này xuất hiện, hắn ta dáo dác nhìn quanh bốn phía, sau đó phất tay phải. Chỉ trong chớp mắt, tất cả người trong thành đều biến mất một cách vô thanh vô tức.

Nói đoạn, tay phải hắn ta bỗng nhiên túm về phía Thiên Đạo. Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh Thiên Đạo đã lập tức biến dạng, thế nhưng nàng lại chẳng hề hấn gì.

Dứt lời, không gian trước mặt Thiên Đạo bèn méo mó. Không lâu sau, trong không gian méo mó ấy xuất hiện cảnh tượng hai canh giờ trước.

Thiên Đạo mỉm cười: "Biết chứ, ta không những biết Thánh Tự mà ta còn biết cả việc thư ốc là do tiên tri mang ra từ Cổ Tự nữa cơ!"

Bọn họ đã bị đưa đi sạch!

Lúc đó, trong thành vẫn còn rất nhiều người.

Hắc y nam tử nhìn Thiên Đạo, giọng nói của hắn ta hơi khàn: "Các hạ đang tìm ta à?"

Thiên Đạo chớp mắt, nàng mỉm cười: "Có phải ngươi bất ngờ lắm đúng không? Ngươi không thể ngờ được ta lại lợi hại như vậy đúng chứ? He he..."

Thiên Đạo nhìn hắc y nam tử đó, vẻ mặt nàng lạnh lùng vô cùng. Đúng lúc ấy, nàng khẽ phất tay phải, không gian méo mó trước mặt lại trở lại bình thường. Mà lúc này, ở phía cách nàng không xa có một hắc y nam tử đang đứng!

Hắc y nam tử nhìn chằm chằm Thiên Đạo, lúc này trong lòng hắn ta như có vô số cơn sóng đang cuộn trào!

Hắc y nam tử trầm mặc hồi lâu, sau đó nói: "Ngươi khiến ta bất ngờ đấy, một Thiên Đạo nhỏ nhoi thôi mà lại biết nhiều chuyện như vậy. Có điều, ngươi có từng nghe một câu nói, biết nhiều chuyện quá cũng không phải chuyện gì tốt lành hay chưa!"

Thấy vậy, hắc y nam tử trợn tròn mắt, giọng nói của hắn ta có hơi run rẩy: "Ngươi... sao có thể..."

Rất nhanh sau đó, trên bầu trời xuất hiện vô số tàn ảnh!

Cơ thể hắc y nam tử bỗng nhiên trở nên hư ảo.

Trời đất như rung chuyển.

Chuyện này hơi bất thường rồi đó!

Hắc y nam tử nhìn Thiên Đạo mà không đáp lời.

Hắn ta thực sự không ngờ Ngũ Duy Thiên Đạo lại mạnh như vậy!

Nói đoạn, nàng bèn đánh một chưởng.

Thiên Đạo liếc nhìn tinh không, nàng mỉm cười: "Ta phải thừa nhận rằng Cổ Tự đúng thực là không đơn giản, thế nhưng ta cho ngươi hay, ta không hề sợ các ngươi. Tại sao nhỉ? Tại vì ai mà biết được rằng ta đã giết ngươi chứ?"

Lúc này, hắn ta lựa chọn cách thông minh hơn một chút, đó là không phí lời.

Thiên Đạo nhìn hắc y nam tử, nàng mỉm cười: "Ta có vài vấn đề muốn hỏi ngươi đây, ngươi có thể phối hợp trả lời không nhỉ?"

Kèm theo đó, một bóng người lập tức rơi xuống trước mặt Thiên Đạo, sau đó bóng người ấy bị vây chặt bởi một luồng sức mạnh thần bí. Người này chính là hắc y nam tử kia.

Hắc y nam tử nhìn chằm chằm vào nàng: "Ngươi biết ta tới từ đâu không?"

Thiên Đạo mỉm cười: "Ngươi đang định lôi Cổ Tự ra để uy hiếp ta đúng không?"

Hắn ta định đánh bài chuồn!

Uỳnh!

Nói đoạn, nàng khẽ nhón chân phải.

Thiên Đạo lắc đầu, nàng mỉm cười: "Ở địa bàn của ta mà chơi trò này à!"

Rầm!

Hắc y nam tử kia lập tức bị tiêu diệt!

Thiên Đạo phủi tay, sau đó đi về phía xa xa.

Sau khi vào thành, nàng liếc nhìn xung quanh. Cuối cùng, nàng đi về phía bên phải, không lâu sau đã tới một cái giếng cạn, cái giếng này đã khô cạn.

Thiên Đạo nhìn cái giếng, đoạn lắc đầu: "Nhàn rỗi đi luân hồi làm cái gì? Giờ thì hay rồi, đến chính mình cũng toi luôn!"

Nói đoạn, nàng thu cái giếng khô lại rồi quay người rời đi.

Sau khi ra khỏi thành, hình như Thiên Đạo nhớ tới điều gì đó mà quay người khẽ phất tay phải. Cả tòa thành lập tức trở nên hư ảo.

Một lát sau, nàng rời đi. ...

Vu tộc.

Hôm ấy, có một nữ tử bước ra khỏi phần mộ kia.

Nữ tử này chính là An Lan Tú!

Lúc này, nàng không còn là cường giả Luân Hồi cảnh nữa mà là cường giả Chủ Tể cảnh!

Chủ Tể cảnh!

Lúc trông thấy An Lan Tú, A Mục không khỏi sững sờ.

Ở trong đó, nàng đã thăng hai bậc liên tiếp luôn?

Đúng lúc đó, lại có một nữ tử nữa bước ra, người này chính là Tiểu Thất!

Tiểu Thất chưa đạt đến Chủ Tể cảnh, nàng mới đang ở Luân Hồi cảnh đỉnh phong. Thế nhưng cảnh giới kiếm đạo của nàng đã đạt đến Phàm kiếm đệ tam trọng!

Gần như cùng lúc đó, Trương Văn Tú cũng xuất hiện.

Trương Văn Tú cũng đạt đến Luân Hồi cảnh!

Có điều lúc này, nàng và Tiểu Thất đều đang nhìn An Lan Tú, bởi lẽ An Lan Tú đã đạt Chủ Tể cảnh!

Nàng đã thăng hai cấp liên tiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận