Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1090: Dự tính xấu nhất

Thấy một màn này, sắc mặt của Diệp Huyền nặng nề hẳn đi.

Thất bại rồi!

Nhất Kiếm Vô Lượng cộng thêm Nhất Kiếm Định Hồn và Thiên Tru kiếm vẫn không đủ giết chết lão giả lưng còng trong một giây!

Hai mắt hắn dần nhắm lại.

Vẫn là do cảnh giới của mình quá thấp!

Hoàn toàn không có cách nào phát huy triệt để uy lực của Nhất Kiếm Vô Lượng!

Phía xa, lúc này, sắc mặt của bốn người lão giả lưng còng đều cực kỳ nặng nề!

Đặc biệt là lão giả lưng còng, hắn ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, trong nháy mắt vừa rồi đó hắn ta suýt chút nữa đã bị Diệp Huyền trước mặt chém chết!

Một nhát kiếm!

Lão giả lưng còng chậm rãi bước về phía hắn: “Diệp Huyền, không thể không nói ngươi đúng là rất yêu nghiệt!”

Cho dù Diệp Huyền có khởi động Giới Ngục tháp thì hắn ta cũng có tự tin có thể chống lại được!

Diệp Huyền nhếch miệng cười: “Thật sao?”

Vì sự chênh lệch giữa hai người họ thật sự quá lớn!

Lão giả lưng còng nhìn An Lan Tú, đột nhiên hắn ta biến mất.

Lời này nói ai có ai dám tin?

Vừa dứt lời, tay phải của hắn ta đặt lên thanh kiếm màu vàng bên hông mình đó.

Lớn đến mức hoàn toàn không phải thứ mà ngoại vật có thể bù lại được!

Mới đầu, tuy hắn ta cũng biết Diệp Huyền rất yêu nghiệt nhưng hắn ta chưa từng nghĩ Diệp Huyền lại có thể tạo thành uy hiếp đối với mình!

Lão giả lưng còng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Thật sự đã đánh giá ngươi quá thấp rồi!”

Lão giả lưng còng cũng không xuất kiếm mà tung một quyền về phía trước.

Mà điều khiến hắn ta không ngờ tới là vừa rồi Diệp Huyền lại suýt chút nữa kết liễu hắn ta bằng một nhát kiếm!

Ầm!

Lúc này, An Lan Tú chặn trước mặt Diệp Huyền, nàng mở lòng bàn tay ra, một thanh trường thương xuất hiện trong tay.

An Lan Tú bước lên một bước, trường thương trong tay đâm tới như lôi long.

Một đường kiếm quang vọt thẳng lên trời!

Vừa dứt lời, hắn ta chợt rút kiếm ra.

Thế nào là Kiếm Thủ!

Mạc Tà và Liên Vạn Lý đang định ra tay thì đúng lúc này, mấy đường uy áp lớn mạnh trực tiếp bao phủ lấy cả hai người.

Thế nhưng Thiên Tru kiếm trong tay hắn lại không phục!

An Lan Tú trực tiếp bị đánh lùi lại, lão giả lưng còng không tấn công nàng nữa mà lao về phía Diệp Huyền.

Có thể nó không phải là thanh kiếm mạnh nhất nhưng nó tuyệt đối là thanh kiếm sắc bén nhất!

Năm ấy chính là thanh kiếm sắc bén nhất ở một vũ trụ nào đó!

Thiên Tru kiếm!

Mà một bên khác, lão giả lưng còng đó đã tới trước mặt Diệp Huyền, nhìn hắn ở trước mặt, lão giả lưng còng cười dữ tợn: “Diệp Huyền, ngươi có biết kiếm này là kiếm gì không? Đây là Kiếm Thủ! Đứng đầu vạn kiếm trong thiên hạ, kiếm này vừa ra vạn kiếm đều khuất phục!”

Tức là đứng đầu các kiếm trong thiên hạ!

Không thể không nói, trong nháy mắt lão giả này rút thanh kiếm màu vàng này ra, Diệp Huyền lập tức cảm giác được một luồng kiếm ý mạnh mẽ!

Kiếm ý của bản thân thanh kiếm!

Vút!

Kiếm Thủ!

Thế nhưng, Thiên Tru kiếm trong tay Diệp Huyền lại không phục…

Kiếm này vừa ra, vạn kiếm trong thiên hạ đều khuất phục!

Một khắc này, trong thân kiếm của Thiên Tru kiếm cũng bùng phát ra một luồng kiếm ý ngút trời!

Kiếm ý của bản thân thanh kiếm!

Diệp Huyền thừa thế rút kiếm trảm một đường!

Vút!

Một tiếng kiếm minh chấn động chân trời!

Ầm!

Hai thanh kiếm vừa va chạm vào nhau, một mảnh kiếm quang đột nhiên bùng phát ra trước mặt hai người, trong nháy mắt, không gian xung quanh trong vòng mười nghìn trượng trực tiếp bị kiếm quang dập nát!

Nhưng rất nhanh, những mảnh không gian xung quanh đó đã khôi phục lại như thường!

Mà lúc này, Diệp Huyền lại lùi tới trước bức tường kiếm khí, một vệt máu tươi chậm rãi chảy ra từ khóe miệng hắn!

Đánh lại được không?

Mà ba người An Lan Tú bên cạnh Diệp Huyền cũng trực tiếp lao lên!

Vừa dứt lời, bốn người bọn họ đều định ra tay!

Lão giả lưng còng không quản Kiếm Thủ kia nữa, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền: “Nếu người phía sau ngươi đã không ra ngoài vậy ngươi đi chết đi! Cùng ra tay!”

Có được sự ủng hộ của hắn, Thiên Tru kiếm lập tức phát ra một tiếng kiếm minh, sau đó bắn ra những đường kiếm quang chém về phía thanh Kiếm Thủ kia!

Sắc mặt của lão giả lưng còng nặng nề, mà lúc này, Diệp Huyền ở cách đó không xa đột nhiên nói: “Thiên Tru, chém chết lão tử này đi! Chém chết!”

Kiếm Thủ!

Thiên Tru!

Cơn giận của hai thanh kiếm đều cực lớn, đặc biệt là Thiên Tru kiếm, Diệp Huyền chưa từng cảm thấy Thiên Tru kiếm giận dữ như thế bao giờ!

Thanh kiếm này đang liều mạng!

Trong sân, mọi người đều đang nhìn hai thanh kiếm đó!

Không thể không nói hai thanh kiếm này đều là thần kiếm đương thời!

Mà lần này, rõ ràng hai thanh kiếm đang tranh giành vị trí số một!

Lão giả lưng còng nhìn về phía thanh Kiếm Thủ đó, sau đó tay phải của hắn ta vung một cái, muốn triệu hồi thanh kiếm đó về!

Thế nhưng Kiếm Thủ hoàn toàn không để ý đến hắn ta.

Rất nhanh, trên đỉnh đầu hai người, hai thanh kiếm giống như phát điên chém loạn vào nhau!

Một mảnh kiếm quang lại bùng phát ra!

Ầm!

Trong nháy mắt yên lặng, đột nhiên kiếm trong tay hai người giãy khỏi tay họ rồi bay tới.

Kiếm trong tay hai người đều chấn động dữ dội.

Đối diện với hắn, lão giả lưng còng đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Chắc chắn không đánh lại được!

Vì cảnh giới chênh lệch quá lớn!

Nhưng bọn họ phải đánh!

Lần này tới bọn họ đã làm xong dự tính xấu nhất rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận