Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3803. Sát Na Sinh Tử!



Chương 3803. Sát Na Sinh Tử!




Kiếm chém tương lai!
Ánh mắt nữ tử tràn ngập vẻ kinh ngạc, còn có cả hoảng sợ!
Kiếm chém tương lai là gì?
Là có người chém kiếm ở một khoảng thời gian nào đó, mà đường kiếm này chém đến cả người ở trong tương lai!
Chỉ nghe thôi đã khiếp đảm rồi!
Thế nhưng điều đó là hoàn toàn không thể!
Bên cạnh nữ tử, lúc này ánh mắt nam tử kia cũng tràn ngập vẻ ngạc nhiên, hắn ta bắt đầu hoang mang.
Kiếm chém tương lai!
Rất rõ ràng, mấy người Cổ Đế đã chọc phải người không nên chọc!
Lúc này, nữ tử kia đột nhiên nhìn nam tử: “Mộc Vưu, đi đi!”
Dứt lời, nàng bèn biến mất!
Bị diệt trừ ngay lập tức!
Nam tử tên Mộc Vưu kia trầm mặc, hắn bèn quay người rời đi.
Hắn ta không trở về mà bắt buộc phải làm rõ chuyện này. Nơi này có cường giả siêu cấp như thế, hơn nữa còn phát sinh xung đột với mấy người Cổ Đế. Nếu như đối phương tìm được Ma Mạch thông qua Cổ Đế…
Bắt buộc phải điều tra rõ ràng!
Thực ra muốn điều tra chuyện này cũng không khó. Dẫu sao thì dạo này Trụ Nguyên Giới đã xảy ra quá nhiều điều.
Không lâu sau, Mộc Vưu đã có manh mối.
Trong một tòa thành nào đó, hắn ta cầm một cuộn giấy, đoạn rơi vào trầm tư.
Diệp Huyền!
Đây là tin tức mà hắn ta có được từ Thiên Khí tộc. Cái chết của Cổ Đế có liên quan đến một thiếu niên tên Diệp Huyền.
Nói chính xác hơn là người phía sau Diệp Huyền đã giết Cổ Đế!
Mà về người phía sau Diệp Huyền này, trong Thiên Khí tộc cũng chỉ có tộc trưởng Thiên Yếm mới biết được đôi chút, mà Thiên Yếm đã rời khỏi Trụ Nguyên Giới. Còn Diệp Huyền cũng đã rời khỏi Trụ Nguyên Giới trước đó không lâu.
Mộc Vưu trầm mặc một hồi rồi nói: “Diệp Huyền… tên chúa dựa dẫm…”
Nói đoạn, hắn ta đứng dậy rời đi.
Hắn ta đã hiểu được cơ bản.
Còn về có báo thù hay không thì không phải chuyện hắn ta có thể quyết định!

Trong tiểu tháp.
Thời gian trôi qua từng chút một, Diệp Huyền nhập định như lão tăng.
Nhập vòng!
Hắn đi đường khác với người khác, hắn đã nhập vòng, hiện giờ hắn hoàn toàn không phá vòng được nữa. Đừng nói hắn, kể cả cha hắn và đại ca hắn cũng không thể phá vỡ được vòng của Thanh Nhi.
Hiện giờ điều hắn cần phải làm rất đơn giản, phải làm sao để quen thuộc với vòng của Thanh Nhi.
Đạo của Thanh Nhi là gì?
Trong khoảng thời gian này, Diệp Huyền vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này. Nhưng cuối cùng hắn phát hiện, đạo của Thanh Nhi quá sâu sắc!
Hay nói một cách khác, nàng đã ngự trị thời không rồi!
Nàng không có đạo!
Như những gì nàng từng nói, nàng còn chẳng biết mình đã mạnh đến mức độ nào!
Mọi thứ trên thế gian cũng chẳng đủ để hình dung sự lớn mạnh của nàng!
Nói một cách đơn giản thì đừng hỏi nàng mạnh đến mức độ nào, bởi nàng vô địch!
Vô địch!
Diệp Huyền nghĩ đến đây, đôi mắt hắn sáng lên.
Vô địch là một loại đạo hả?
Vô địch!
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiểu tháp, ngươi thấy vô địch có phải một loại đạo không?”
Thực ra hắn cũng không muốn hỏi Tiểu tháp chẳng đáng tin gì cả này, nhưng hết cách thôi, hắn không còn ai để hỏi nữa.
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: “Ta chỉ là một cái tháp!”
Diệp Huyền sượng mặt.
Tiểu tháp đột nhiên nói: “Ta thấy hay thôi đi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Phải làm thế nào mới có thể vô địch?”
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: “Tiểu chủ, ta mà biết thì ngươi đã không phải tiểu chủ của ta rồi, mà ta sẽ là tiểu chủ của ngươi!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp nói: “Có phải ngươi lại muốn đi đường tắt gì đó không?”
Diệp Huyền đen mặt: “Đường tắt gì? Ta thấy đạo của Thanh Nhi chính là đạo vô địch, nếu đã vậy thì ta có thể phát triển theo hướng này!”
Tiểu tháp trầm mặc rồi nói: “Tiểu chủ, ngươi nói như vậy ta đột nhiên thấy hơi lo lắng!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Tiểu tháp nói: “Thiên Mệnh tỷ tỷ vô địch, đó là vô địch thật sự, còn ngươi vô địch… Phân nửa là ngươi ra vẻ, ta sợ ngươi ra vẻ lố quá sẽ bị người ta đánh chết!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp nghiêm túc nói: “Tiểu chủ, ra vẻ nguy hiểm lắm, phải cẩn thận!”
Diệp Huyền sa sầm mặt: “Tiểu yháp, hiện giờ chúng ta bàn luận không phải ra vẻ mà là làm thế nào để vô địch!”
Tiểu yháp nói: “Vô địch của ngươi là ra vẻ còn gì?”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, tiểu tháp lại nói: “Có điều, ta thấy tiểu chủ ngươi cũng có thể thử!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Vô địch, ta thấy khí thế của một người rất quan trọng! Như thể khi ta đánh nhau ở Thanh thành ấy, đôi khi thực lực của ta không bằng người khác, thế nhưng khi đó trong lớp trẻ của Thanh thành không một ai dám chọc vào ta, tại sao? Bởi vì ta dám đánh, ta dám liều mạng, bọn họ mạnh hơn ta nhưng khí thế thì ta áp đảo bọn họ!”
Tiểu tháp trầm giọng nói: “Tiểu chủ, thực ra trước kia ngươi rất đỉnh đấy! Nhất là khi ở Thanh thành, mặc dù khi đó ta không đi theo ngươi nhưng ta biết hết! Khi đó ngươi dám liều mạng, dám đánh, mọi chuyện đều dựa vào mình. Mà về sau, sau khi ngươi quen Thiên Mệnh tỷ tỷ và chủ nhân… Ngươi đã đi lên con đường nhị đại không lối về. Chậc, tạo hóa trêu người mà! Ta vẫn luôn thấy nếu Thiên Mệnh tỷ tỷ và chủ nhân mà không giúp ngươi…”
Nói đến đây, nó dừng lại một lát rồi bảo: “Cũng không đúng, ngươi mà không có chỗ dựa thì đã bị người ta chém chết lâu rồi!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3803.



Bạn cần đăng nhập để bình luận