Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3674. Ra vẻ lố quá rồi! (2)



Chương 3674. Ra vẻ lố quá rồi! (2)




Lúc này, một lão giả phía sau Cốc Nhất trầm giọng nói: “Cốc Nhất trưởng lão, hình như thiếu niên đó đang tu luyện trên Linh Sơn!”
Cốc Nhất nói: “Không sao, người này cũng mới chỉ đạt Mệnh Thể cảnh thôi, dù hắn có tu luyện cả trăm năm cũng chẳng có ý nghĩa gì cả!”
Lão giả nhíu mày: “Người này mới chỉ là Mệnh Thể cảnh, thế tại sao hắn có thể giết được người của chúng ta?”
Cốc Nhất khẽ nói: “Nghe nói trong tay người này có một món thần vật siêu cấp, cũng chính là thanh kiếm ấy… Thanh kiếm này mới là mục đích thật sự của chúng ta!”
Nói đến đây, ánh mắt hắn ta hiện vẻ nghi hoặc: “Hắn có thể dùng thanh kiếm kia để giết một người là Vô Tâm cảnh… Hơn nữa, thanh kiếm kia còn ở hạ giới, nó chứng tỏ điều gì?”
Lão giả trầm giọng nói: “Có tra ra được lai lịch của thanh kiếm này không?”
Cốc Nhất lắc đầu: “Chỉ biết thanh kiếm này do muội muội của hắn tạo ra! Còn về lai lịch của muội muội hắn thì chúng ta không biết gì hết!”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn về phía Linh Sơn: “Đợi đi! Ta không tin hắn sẽ không ra ngoài!”
Lão giả trầm giọng nói: “Nhỡ đâu hắn không ra thì chúng ta phải làm thế nào?”
Cốc Nhất lạnh lùng cười: “Yên tâm, hắn sẽ ra ngoài thôi! Bởi vì theo ta được biết, Ngôn Bán Sơn sắp sửa quay về rồi! Tính Ngôn Bán Sơn nóng nảy, Diệp Huyền thì lông ba lông bông, chắc chắn nàng ta sẽ không vừa mắt hắn! Cứ đợi đi!”
Linh Sơn.
Tu luyện Mệnh Tri!
Mệnh Tri cảnh thực ra tương đương với tri mệnh, biết được phúc họa của mình. Cảnh giới này có hơi kì diệu.
Mặc dù hắn không hiểu biết nhiều về thế giới này, song Hư Vọng thì biết rất nhiều!
Dẫu sao thì hiện giờ nàng cũng là Mệnh Tri cảnh hàng thật giá thật!
Hơn nữa, Hư Vọng còn từng là Nguyên Thần cảnh, nàng cũng đang nghiên cứu Mệnh Tri, thế nên nàng biết rất nhiều về cảnh giới này!
Dưới sự giúp đỡ của Hư Vọng, Diệp Huyền bắt đầu tu luyện Mệnh Tri cảnh.
Cũng may mà có đủ thánh cực tinh, bằng không hắn thực sự không thể tu luyện Mệnh Tri nổi!
Bởi lẽ tu luyện Mệnh Tri quá tốn thánh cực tinh!
Người bình thường về cơ bản đều không thể tu luyện!
Cứ thế, thời gian trôi qua từng giây từng phút…
Ba mươi năm sau!
Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, hắn chầm chậm nhắm mắt lại, lúc này trông hắn như một lão tăng nhân!
Ngộ!
Muốn đạt Mệnh Tri thì phải cảm ngộ, nhận ra được mệnh số, đây cũng không phải chuyện gì đơn giản. Có điều hắn cũng không vội, bởi lẽ ở trong tiểu tháp, hắn có đủ thời gian.
Cứ thế, lại vài năm nữa trôi qua. Hôm ấy, Diệp Huyền đột nhiên mở mắt, hắn đứng lên, lúc này Hư Vọng xuất hiện trước mặt hắn: “Mệnh Tri?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đúng vậy!”
Mệnh Tri!
Lúc này, hắn đã đạt đến Mệnh Tri cảnh.
Có vẻ như Diệp Huyền nhớ tới điều gì đó, hắn sử dụng tâm niệm, một đường kiếm quang đột nhiên xông lên trời và ẩn vào tầng mây.
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm xuất hiện trong tay hắn. Nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, hắn nhếch khóe miệng.
Một lát sau, Diệp Huyền ra khỏi tiểu tháp.
Sau khi rời khỏi tiểu tháp, hắn lại xuống núi. Lúc này, Huyền lão đang quét tước ở một bên bèn nhíu mày: “Ngươi muốn xuống núi?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Huyền lão muốn nói lại thôi.
Thực ra Huyền lão cũng không phát hiện ra cảnh giới của Diệp Huyền, bởi lẽ Diệp Huyền đang dùng Thanh Huyền Kiếm để che giấu cảnh giới của mình!
Che đi khí tức, đây chính là công năng to lớn của Thanh Huyền Kiếm!
Thấy Diệp Huyền đi xuống núi, đôi mắt Huyền lão ánh lên vẻ nghi hoặc.
Cái tên này to gan vậy sao?
Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền đã xuống dưới chân núi. Hắn vừa mới ra khỏi Linh Sơn thôi là một thời không thần bí đã bao trùm lấy hắn. Cùng lúc đó, thời không xung quanh cũng méo mó, chỉ trong chốc lát hắn đã bị nhốt lại!
Lúc này, Cốc Nhất bỗng xuất hiện ở phía không xa. Hắn ta nhìn Diệp Huyền, cười lạnh lùng: “Diệp Huyền, ngươi…”
Đúng lúc ấy, Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên bay ra.
Thanh kiếm này thực sự rất nhanh!
Không chỉ nhanh mà nó còn không bị thời không do mấy người Cốc Nhất tạo ra nhốt lại.
Khoảnh khắc thanh kiếm bay đi, đôi đồng tử của Cốc Nhất co lại. Hắn ta kinh hãi, muốn phòng ngự nhưng lúc này, tốc độ của thanh kiếm đã tăng mạnh!
Vụt!
Thanh Huyền Kiếm lập tức đâm thẳng vào trán Cốc Nhất!
Trông thấy cảnh tượng ấy, ba lão giả phía sau Cốc Nhất lập tức sững sờ.
Không chỉ ba lão giả này mà ngay cả Huyền lão trên Linh Sơn cũng khựng người.
Cái tên này mạnh lên từ lúc nào vậy?
Lúc này, trong lòng hắn ta kinh ngạc vô cùng, bởi lẽ khi Diệp Huyền lên núi, hắn mới chỉ Mệnh Thể cảnh, yếu như gà vậy! Vừa rồi hắn thể hiện thực lực thông qua đường kiếm kia, rõ ràng là đã đạt Mệnh Tri cảnh!
Mới bao lâu cơ chứ?
Huyền lão ngạc nhiên vô cùng, chưa đầy một tháng mà cái tên này đã tăng từ Mệnh Thể lên Mệnh Tri?
Nghịch thiên vậy sao?
Không chỉ Huyền lão, đầu óc Cốc Nhất cũng trắng xóa!
Chẳng phải cái tên này mới là Mệnh Thể cảnh thôi sao?
Sao đột nhiên lại thành Mệnh Tri thế này?
Mệnh Tri thì Mệnh Tri, sao hắn có thể miểu sát hắn ta được?
Cốc Nhất nhìn Diệp Huyền: “Ngươi…”
Diệp Huyền đột nhiên xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm lập tức hấp thụ linh hồn của Cốc Nhất, sau đó quay về lòng bàn tay hắn!
Diệp Huyền khẽ cười: “Vô Tâm cảnh? Có vậy thôi hả?”
Ba lão giả còn lại sững sờ!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên nhìn ba lão giả kia: “Chấp Pháp Tông ở đâu? Chỉ hướng đi?”
Một lão giả trong đó chỉ tay về phía bên phải theo bản năng.
Diệp Huyền trầm mặc.
Mẹ kiếp!
Ra vẻ lố quá rồi!
Hết chương 3674.



Bạn cần đăng nhập để bình luận