Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3793. Người thông minh!



Chương 3793. Người thông minh!




Đầu hàng!
Ban đầu Bích Tiêu cũng muốn liên minh với Diệp Huyền và mấy người Thiên Yếm cùng nhau đối phó với mấy người Cổ Đế!
Thế nhưng sau khi Cổ Đế ra tay, nàng tuyệt vọng rồi!
Thiên Yếm kinh khủng đến mức nào chứ?
Tuy nhiên ở trước mặt Cổ Đế, một chiêu nàng ta cũng không đỡ được!
Cứ tiếp tục đấu thế này thì chỉ có nước hi sinh vô ích thôi!
Còn về nữ tử váy trắng phía sau Diệp Huyền…
Nữ tử váy trắng có thể đánh bại Thiên Yếm, mà Cổ Đế cũng có thể đánh bại Thiên Yếm. Thực lực của hai người này có lẽ tương đương nhau!
Nhưng trực giác mách bảo nàng rằng Cổ Đế mạnh hơn cả nữ tử váy trắng!
Tại sao?
Bởi vì Cổ Đế có thể chế trụ được Thanh Huyền Kiếm, Thanh Huyền Kiếm được nữ tử váy trắng tạo nên, mà nếu nó đã bị Cổ Đế áp chế thì thực lực của hai người cao thấp như nào là nhìn ra được ngay!
Hơn nữa, tới giờ Cổ Đế vẫn chưa hề thể hiện ra thực lực thật sự!
Vừa rồi hắn ta đánh bại Thiên Yếm cũng chỉ tiện tay mà thôi!
Tiện ra tay một đòn đã có thể đánh bại Thiên Yếm lớn mạnh!
Thế thì còn đánh gì nữa?
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nhìn Bích Tiêu, không thể không nói hắn thấy bất ngờ đấy!
Theo hắn, người có khả năng đầu hàng nhất phải là Thiên Yếm. Dẫu sao thì Thiên Yếm với hắn đối đầu, nàng ta chỉ hận không thể khiến hắn chết, thế nhưng hắn không ngờ Thiên Yếm lại không đầu hàng, không những không đầu hàng mà còn giúp hắn!
Còn Bích Tiêu thì lại đầu hàng!
Con người đôi khi chính là như vậy, sự tình phát triển hoàn toàn khác so với những gì mình nghĩ!
Cổ Đế nhìn Bích Tiêu, hắn ta nhếch miệng: “Đầu hàng?”
Bích Tiêu gật đầu.
Cổ Đế mỉm cười: “Dựa vào đâu mà ta phải chấp nhận lời đầu hàng của ngươi?”
Bích Tiêu mỉm cười: “Lúc này khi các ngươi nói, ta được biết các ngươi sẽ để lại vài người sống sót, hòng để vũ trụ tiếp tục sinh sôi. Như vậy cũng có nghĩa là các ngươi sẽ không hoàn toàn hủy diệt tất cả sinh linh trên vũ trụ này, đúng không?”
Cổ Đế gật đầu: “Đúng vậy!”
Bích Tiêu nhìn hắn ta: “Vậy thì ta muốn sống! Đương nhiên, còn có cả tộc nhân của ta nữa!”
Cổ Đế nhìn Bích Tiêu: “Tại sao ta phải cho ngươi sống? Cho ta một lí do đi!”
Bích Tiêu khẽ mỉm cười: “Ta chết cũng không có lợi ích gì với các ngươi, ta sống thì có thể giúp các ngươi bớt đi rất nhiều chuyện. Dẫu sao thì hiện giờ ta cũng hiểu về vũ trụ này hơn!”
Cổ Đế nhìn nàng hồi lâu rồi cười nói: “Ta sẽ chấp nhận lời đầu hàng của ngươi! Ngươi biết tại sao ta lại chấp nhận không?”
Bích Tiêu lắc đầu.
Cổ Đế mỉm cười: “Bởi lẽ ngươi là một người thông minh, ta thích người thông minh.”
Bích Tiêu trầm mặc.
Cổ Đế quay người nhìn Mộ Niệm Niệm đang bị nhốt: “Cô nương, nếu như ngươi muốn đầu hàng thì ta có thể không giết ngươi!”
Mộ Niệm Niệm nhìn Cổ Đế, nàng cười: “Con người ta không thích đầu hàng cho lắm!”
Dứt lời, nàng bỗng nhiên bước lên phía trước một bước, sau đó điểm ngón tay lên thời không màu máu kia.
Uỳnh!
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, thời không màu máu đỏ kia bèn hóa thành hư vô!
Ánh mắt Cổ Đế lóe lên vẻ ngạc nhiên: “Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên tiến lên phía trước, sau đó đánh một quyền về phía Mộ Niệm Niệm. Một quyền này khiến thời không trước mặt Mộ Niệm Niệm bèn trở nên méo mó, sau đó sụp đổ!
Ở phía xa xa, Mộ Niệm Niệm xòe tay ra, vô số kiếm khí tuôn ra từ lòng bàn tay nàng. Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh nàng bèn bị kiếm khí bao phủ!
Uỳnh!
Vô số kiếm khí cũng trở nên vặn vẹo, thế nhưng những kiếm khí này lại chặn đứng sức mạnh của một quyền kia!
Cổ Đế nhíu mày, ngay sau đó hắn ta lại đánh tiếp một quyền!
Uỳnh!
Tất cả kiếm khí vỡ tan, mà lúc này Mộ Niệm Niệm đã xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền.
Cổ Đế liếc nhìn Mộ Niệm Niệm: “Vẫn đánh giá thấp ngươi rồi!”
Mộ Niệm Niệm quay đầu nhìn DIệp Huyền: “Có cần đi trước không?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi ở lại để đấu với bọn họ à?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Người này rất lợi hại, tới giờ hắn ta vẫn chưa thể hiện thực lực thật sự của mình. Ta không nắm chắc sẽ thắng hắn, hơn nữa hắc bào nam tử bên cạnh hắn ta cũng có thực lực rất mạnh, hai người này đều không phải người ngươi có thể đối phó lúc này!”
Diệp Huyền nhìn Mộ Niệm Niệm: “Ta sẽ không để ngươi ở lại đây một mình đâu!”
Ngày xưa Niệm tỷ đã từng chết vì hắn!
Hắn đã thề rằng sẽ không để Niệm tỷ bị thương vì hắn một lần nào nữa!
Tuyệt đối không!
Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Niệm tỷ không phải Thanh Nhi của ngươi, ai cũng có thể miểu sát, ta không dám đảm bảm có thể bảo vệ ngươi chu toàn!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta muốn cùng chiến đấu với ngươi! Hiện giờ ta cũng sẽ không kéo chân ngươi, chẳng phải sao?”
Mộ Niệm Niệm nhìn hắn hồi lâu rồi cười nói: “Trưởng thành rồi!”
Lúc này, Thiên Yếm ở bên cạnh đột nhiên giơ tay siết chặt mảnh xương kia ra. Ngay sau đó, nàng rút thẳng mảnh xương đó ra!
Mọi người nhìn nàng ta!
Vẻ mặt Thiên Yếm dữ tợn vô cùng, nàng ta ngẩng đầu nhìn Cổ Đế: “Lại đi!”
Dứt lời, đôi đồng tử của nàng ta biến thành màu trắng quỷ dị. Ngay sau đó, nàng ta nhảy lên, hóa thành một đường bạch quang rồi bắn ra.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, thời không quanh đó hàng chục vạn dặm sôi trào!
Hết chương 3793.



Bạn cần đăng nhập để bình luận