Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 848: Đạo Kiếp

Lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền, âm thanh giòn tan nói:

- Lầu thứ sáu khi nào mới chịu đi nha? Ta sắp không còn chỗ trồng linh quả a!

Diệp Huyền: "..."

- Ha ha!

Thanh âm của lầu thứ sáu đột nhiên vang lên:

- Tiểu nha đầu này muốn đuổi ta đi sao?

Diệp Huyền cũng cười khổ không thôi, hắn ngồi xổm ở trước mặt Tiểu Linh Nhi, chân thành nói:

- Tiểu Linh Nhi, ca ca có chuyện cần ngươi hỗ trợ, có được không?

- Ta đánh thắng được sao?

Tiểu Linh Nhi lại hỏi:

Tiểu Linh Nhi cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp trèo lên đỉnh tháp ôm một thanh kiếm xuống, nàng đi đến trước mặt Diệp Huyền, nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền cúi người nhẹ giọng nói vài câu bên tai nàng.

- Đánh thắng được!

Diệp Huyền chỉ chỉ đỉnh tháp:

- Thật!

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn:

- Thật sao?

- Đi lên rút một thanh kiếm xuống đây!

- Được!

Diệp Huyền chân thành nói:

Diệp Huyền: "..."

Một lát sau, Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn:

Qua một hồi lâu, Diệp Huyền mới ổn định tiểu nha đầu này được, sau đó Tiểu Linh Nhi ôm kiếm rời khỏi Giới Ngục tháp.

Diệp Huyền gật đầu:

- Nhưng mà... Ta có chút lo sợ nha!

- Ta hiểu rõ!

Diệp Huyền đi đến lầu thứ hai, hiện tại lầu thứ hai là chỗ ở của Đế Khuyển.

Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng chút một, đảo mắt đã chuyển từ sáng đến tối, mà khí tức của An Lan Tú vẫn bình thường, không có bất cứ động tĩnh gì, về phần Kiếm tông, cũng chưa từng xuất hiện.

Người gỗ cầm trong tay trường kiếm!

Mà hai ngày này trôi qua, Kiếm tông vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, toàn bộ Kiếm tông bình tĩnh giống như chết!

Sau khi Tiểu Linh Nhi rời đi, Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó hắn nhìn qua người gỗ ở phía bên phải!

Trên không, Vũ Vấn nhìn về phía An Lan Tú, thần sắc bình tĩnh, thế nhưng, thần thức của hắn đã sớm bao trùm toàn bộ Võ viện!

Thức tỉnh huyết mạch!

Ngày thứ ba, An Lan Tú đứng trên đỉnh núi đột nhiên đặt hai tay ngang người, nàng khẽ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, quanh thân nàng, một đạo hồng mang nhàn nhạt lặng yên xuất hiện.

Diệp Huyền đi đến trước mặt người gỗ, sau đó đổi một thanh kiếm cho người gỗ, một thanh kiếm cấp bậc Tạo Hóa cảnh! Tiếp theo, người gỗ cũng rời khỏi Giới Ngục tháp.

Cường giả Võ viện cũng đang đề phòng Kiếm tông, chỉ cần Kiếm tông ra tay, Võ viện sẽ biết đầu tiên.

Hai ngày trôi qua.

Phía trên hậu sơn của Võ viện, An Lan Tú vẫn không có nửa phần động tĩnh.

Đế Khuyển nhìn về phía Diệp Huyền:

Võ viện cũng đang chờ!

Diệp Huyền cũng rời khỏi Giới Ngục tháp, hắn nhìn An Lan Tú phía xa, hiện tại, chuyện hắn có thể làm, chỉ là chờ đợi!

Nói xong, nó cũng rời đi Giới Ngục tháp.

Một con ruồi tiến đến, hắn cũng có thể phát hiện!

Âm thầm, vẻ mặt Diệp Huyền cũng ngưng trọng lên.

Hắn biết, An Lan Tú hẳn là sắp đột phá!

Một khi đột phá, An Lan Tú có thể bước vào Đạo cảnh!

Mà một khi tiến vào Nhập Đạo cảnh, khi đó thực lực của An Lan Tú nhất định sẽ có một sự cải biến về chất!

Mà Võ viện, cũng sẽ nắm giữ một yêu nghiệt Đạo cảnh trẻ tuổi nhất từ trước đến nay!

Đương nhiên, ngoại trừ tổ sư Võ viện!

Dù sao, cũng không ai biết được tổ sư Võ viện là một người thế nào!

Lúc này, thanh âm của lầu thứ sáu đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền:

Diệp Huyền dùng huyền khí truyền âm cho Vũ Vấn:

- Không biết là thứ đồ chơi gì.

Lầu thứ sáu nói:

- Đây là gì?

Diệp Huyền nhìn về phía không trung, không hiểu:

Đúng lúc này, An Lan Tú cách đó không xa đột nhiên đè ép hai tay, rất nhanh, từng đạo khí tức mạnh mẽ bạo phát ra từ trong cơ thể nàng, không chỉ như thế, trên vùng trời Võ viện, vô số mây đen đột nhiên tụ tập, trong tầng mây đen kia, một tia chớp lập lòe.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Vậy chẳng phải có lực lượng huyết mạch cũng tương đương với gian lận?

Lầu thứ sáu cười nói:

- Xem như thế đi! Nhưng mà, lực lượng huyết mạch cũng là một hạn chế, bởi vì nếu sau khi ngươi đạt đến cực hạn của bản thân, nếu vô phương đột phá gông cùm xiềng xích của huyết mạch, nó sẽ biến thành một đạo khảm của ngươi, một đạo khảm mà có lẽ ngươi vĩnh viễn cũng không bước qua nổi.

Diệp Huyền nhìn về phía An Lan Tú:

- Tiền bối, lực lượng huyết mạch của ta và của nàng, bên nào lợi hại hơn?

Lầu thứ sáu trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Lực lượng huyết mạch của nàng tương đối bình thường, huyết mạch của ngươi lại không bình thường, không cách nào so sánh!

Diệp Huyền: "..."

- Lực lượng huyết mạch, chính là lực lượng trong huyết dịch! Có một vài người, sau khi đạt tới trình độ nhất định, có thể tự cải biến huyết mạch của bản thân, mà khi bọn hắn cải biến, cũng sẽ cải biến huyết mạch của hậu đại của hắn. Huyết mạch là một ưu thế tự nhiên. Cũng giống với rất nhiều thế lực lớn và đại gia tộc, sở dĩ bọn hắn có thể cường đại như vậy, nhiều yêu nghiệt như vậy, có một nguyên nhân rất lớn, đó chính là lực lượng huyết mạch. Giống như nha đầu trước mắt ngươi đây, nếu nàng không có lực lượng huyết mạch này, muốn trực tiếp tiến vào Nhập Đạo cảnh, vẫn là không thể nào!

Lầu thứ sáu nói:

Đối với lực lượng huyết mạch, hiện tại hắn vẫn còn chưa hiểu được bao nhiêu!

- Tiền bối, rốt cục lực lượng huyết mạch là dạng tồn tại gì a?

Diệp Huyền nhìn về phía An Lan Tú, hỏi:

- Huyết mạch của nha đầu kia rất không tầm thường a!

- Tiền bối, đây là gì?

Vũ Vấn nhìn thoáng qua bốn phía, hắn vẫn không phát hiện ra Diệp Huyền, đối với thuật ẩn nấp của Diệp Huyền, hắn cũng phải khiếp sợ không thôi.

Ngay cả hắn cũng có thể giấu diếm được, thật sự không đơn giản!

Thu hồi suy nghĩ, sau đó nói:

- Đây là đạo kiếp, một khi đạt đến Nhập Đạo cảnh, nhất định sẽ trải qua đạo kiếp, bởi vì chuyện này đại biểu nàng sắp đột phá gông cùm xiềng xích của mảnh thiên địa này. Mà khi đạo kiếp đánh xuống, cũng chính là thời điểm nguy hiểm của nàng, nàng gánh vác đạo kiếp, không có vấn đề gì, thế nhưng, nếu có ngoại lực quấy nhiễu, đối với nàng mà nói, vô cùng nguy hiểm, sơ sẩy một chút, có thể sẽ thần hồn câu diệt!

Thần hồn câu diệt!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Nói như vậy, thời điểm đạo kiếp đánh xuống, chính là thời cơ ra tay tốt nhất cho bọn hắn?

Vũ Vấn gật đầu:

- Nếu không ra tay vào lúc này, bọn hắn sẽ không còn cơ hội xuất thủ.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Hiểu rõ!

Trên không, Vũ Vấn nhìn lướt qua bốn phía, trước mắt Kiếm tông vẫn như cũ không có bất cứ động tĩnh gì! Việc này ngược lại khiến trong lòng hắn càng thêm lo lắng!

Bởi vì hắn biết, hiện tại vẫn chỉ là yên tĩnh trước bão táp!

Một khi Kiếm tông động thủ, nhất định là hủy thiên diệt địa!

Vũ Vấn yên lặng một lát, sau đó quay đầu nhìn về phía vị trí của Hách Liên Thiên, dùng huyền khí truyền âm:

- Chuẩn bị cho tình huống xấu nhất!

Hách Liên Thiên giật mình trong lòng, hắn không nói thêm điều gì, gật đầu, lặng yên thối lui.

Rất nhanh, khắp vùng trời phía trên An Lan Tú, lôi điện phát ra uy lực càng ngày càng mạnh, mà sắc trời cũng tối đen đi trong thời khắc này.

Ầm ầm!

Trong tầng mây đen kia, lôi điện lập lòe, từng đạo uy áp kinh khủng không ngừng bao phủ xuống, ép cho người ta thở không nổi!

Vẻ mặt Vũ Vấn vô cùng nghiêm túc, đạo kiếp của An Lan Tú còn kinh khủng hơn cả đạo kiếp năm đó hắn gặp phải khi đột phá Đạo cảnh!

Đạo kiếp càng mạnh, người chính diện xông vào Đạo cảnh càng có nhiều tiềm lực, thực lực càng mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận