Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 866: Thua Được, Chết Được!

Lúc còn có phân thân tiên tổ, Kiếm tông và Võ viện còn có một chỗ dựa, dù sao, thực lực của phân thân tiên tổ cũng không phải nghịch thiên bình thường, có thể nói, tới bao nhiêu, chết bấy nhiêu!

Thế nhưng hiện tại, phân thân tiên tổ đã không còn nữa!

Mặc kệ là Võ viện hay là Kiếm tông, đều đã không còn một át chủ bài có thể nói là tối cường!

Nghĩ đến đây, Vũ Vấn thấp giọng thở dài, nếu như Kiếm tông và Võ viện không tranh chấp với nhau, hai bên hợp lại, có phân thân của hai vị tiên tổ ở bên trong Thần Võ thành này, ai dám xâm phạm Thần Võ thành?

Mà bây giờ...

Giờ khắc này, hắn cũng cảm thấy nguy hiểm!

...

Vùng trời Kiếm tông.

Đường Đại tiểu thư nhìn về phía Mục Phong Trần:

- Điều này rất trọng yếu! Đường Đại tiểu thư, ta có khả năng cam đoan với ngươi, nếu hôm nay chiến, Kiếm tông ta sẽ bỏ qua hết thảy, số cường giả ở đây của các ngươi sẽ chết ít nhất hơn chín thành, đến lúc đó, ngươi lấy gì để đối kháng Diệp Huyền? Hay là nói, ngươi thật sự cho rằng tên kiếm tu kia rất đơn giản? Ngày đó Tinh chủ đã tụ tập cường giả của mấy mảnh tinh vực mà tiến công Vị Ương tinh vực, nhưng kết quả lại thế nào? Hết thảy cường giả toàn diệt, ngay cả phân thân của Tinh chủ kia cũng trực tiếp bị trấn sát. Ngươi không nghĩ tới điều này sao?

Việt Vô Trần đang muốn nói chuyện, lúc này, Mục Phong Trần cách đó không xa đột nhiên nói:

Mục Phong Trần trầm giọng nói:

Trên không, Đường Đại tiểu thư nhìn Việt Vô Trần:

Nghe vậy, vẻ mặt Mục Phong Trần lập tức trầm xuống.

Theo cường giả Đường tộc xuất hiện, một luồng áp lực vô hình lập tức bao phủ toàn bộ Kiếm tông.

Đường Đại tiểu thư lắc đầu:

- Hiện tại ta hỏi ngươi một lần nữa, hàng hay không hàng?

Đây đã là áp chế thực lực!

- Chuyện này đã không còn trọng yếu!

Phải nói là muốn nuốt chửng Kiếm tông!

- Đường Đại tiểu thư có tin rằng món chí bảo kia không ở trong tay Kiếm tông ta?

Dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Đường Đại tiểu thư:

- Mục tông chủ, hiện tại ta mặc kệ Diệp Huyền, chỉ hỏi ngươi một câu, Kiếm tông, hàng hay là không hàng?

Hắn vốn định chuyển di ánh mắt của Đường Đại tiểu thư này, thế nhưng hiện tại xem ra, hiện tại đối phương chỉ muốn diệt Kiếm tông!

- Kiếm tông không cho các hạ làm Tông chủ, thật sự là quá ngu.

- Ban đầu, mục tiêu của bọn hắn chẳng qua chỉ là món chí bảo kia! Thế nhưng, Kiếm tông ta lại ngu xuẩn mà đi liều chết với Võ viện, không chỉ liều chết, còn ném ra từng lá từng lá át chủ bài! Thế là, mục tiêu của nàng không còn đơn thuần là món chí bảo kia! Là chúng ta cho nàng cơ hội này! Hiện tại, nàng đã muốn nuốt chửng Kiếm tông ta, còn muốn món chí bảo kia. Mà giữa Kiếm tông ta và Diệp Huyền, nàng lựa chọn diệt trừ chúng ta trước, bởi vì Kiếm tông mạnh hơn Diệp Huyền. Thu thập Kiếm tông xong xuôi, Diệp Huyền cũng chỉ còn lại một mình, làm sao cũng dễ thu dọn!

Mà tất cả cường giả Kiếm tông cũng đều dồn dập nhìn về phía Mục Phong Trần!

- Ngươi sai!

- Kiếm tông ta nguyện ý hợp tác với Đường tộc, là hợp tác!

- Ngươi... Mục tiêu của các ngươi, không chỉ là món chí bảo kia, mà còn là Kiếm tông ta.

Mục Phong Trần đang muốn nói chuyện, cách đó không xa, Việt Vô Trần đột nhiên nói:

- Hợp tác như thế nào?

Đại tiểu thư Đường gia giống như cười mà không phải cười:

Một bên, Việt Vô Trần nói khẽ:

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng mình nghe lầm!

Muốn đầu hàng?

Mục Phong Trần nhìn Đại tiểu thư Đường gia:

Đường Đại tiểu thư cười nói:

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người giữa sân dồn dập nhìn về phía Mục Phong Trần, ngay cả Việt Vô Trần cũng nhìn về phía Mục Phong Trần, trong mắt hắn, tràn đầy vẻ khó có thể tin.

- Kiếm tông ta nguyện ý hợp tác với Đường tộc!

Nói xong, nàng nâng lên tay phải, đang muốn hạ xuống, mà lúc này, Mục Phong Trần đột nhiên nói:

- Sư huynh, ngươi có biết ngươi đang nói gì không?

Vẻ mặt Mục Phong Trần băng lãnh:

- Sư đệ, ngươi thật sự hi vọng Kiếm tông ta cứ như vậy biến mất khỏi cõi đời này?

Việt Vô Trần nhìn Mục Phong Trần, không nói gì.

Mục Phong Trần lại nói:

- Cơ nghiệp vạn năm của Kiếm tông, không thể hủy trong tay chúng ta.

Việt Vô Trần lắc đầu:

- Ngươi có biết, vừa quỳ xuống, danh dự vạn năm của Kiếm tông sẽ bị hủy hết trong tay chúng ta! Không chỉ chúng ta không ngẩng đầu lên được, mà cả bao đời tiền bối đã mang về cho Kiếm tông ta vô số vinh dự sẽ càng chết không nhắm mắt! Hơn nữa, cái quỳ này, kiếm tu Kiếm tông ta, sẽ trở thành kiếm trong tay người khác, một thanh kiếm không có tự do và tôn nghiêm, vậy còn sắc bén sao? Sẽ còn thà bị gãy chứ không chịu cong sao?

Mục Phong Trần gằn giọng nói:

Thế nhưng hiện tại, cử động của Mục Phong Trần lần này đã ngang với phản bội Kiếm tông không thể nghi ngờ!

Trước đó hắn có thể nhịn Mục Phong Trần, là bởi vì mặc dù Mục Phong Trần có tư tâm, nhưng cuối cùng vẫn là vì Kiếm tông, lòng có Kiếm tông!

Mà sở dĩ Việt Vô Trần ra tay giết Mục Phong Trần, là bởi vì Mục Phong Trần muốn dẫn theo Kiếm tông quỳ xuống.

Ngày xưa không có, hiện tại càng không thể có!

Kiếm tông truyền thừa bao đời, có bao giờ cúi đầu trước kẻ thù không?

Như hắn nói: Tôn nghiêm, cốt khí, nếu còn muốn thêm một lý do, đó chính là ngạo khí!

- Ngươi nói không sai, người sống, hết thảy đều có khả năng! Nhưng mà, nếu phải quỳ để sống, Kiếm tông ta đây thà rằng không cần! Kiếm tu Kiếm tông ta, thua được, chết được, thế nhưng, tuyệt không quỳ cầu sống!

Nói xong, hắn nhìn xuống phía dưới:

- Hết thảy đệ tử Kiếm tông nghe lệnh, cho dù Kiếm tông ta chết, cũng phải chết có cốt khí, cũng phải chết oanh oanh liệt liệt. Giết!

Giết!

Bên trong Kiếm tông, vô số kiếm tu gầm hét như lôi minh, vang tận mây xanh.

Kiếm tông trực tiếp động thủ trước!

Hàng?

Việt Vô Trần nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến chuyện này!

Vì sao không thể hàng?

Tất cả mọi người giữa sân nhìn về phía Việt Vô Trần ở trên không, Việt Vô Trần nói khẽ:

Mục Phong Trần trợn trắng hai mắt, trong đôi mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin, hắn không thể nghĩ tới vị sư đệ này của hắn vậy mà lại đột nhiên động thủ!

Một sợi kiếm quang trong nháy mắt đã xuyên thủng đầu Mục Phong Trần!

Xuy!

Việt Vô Trần đột nhiên biến mất.

- Nhưng chẳng lẽ phải khiến Kiếm tông cứ như vậy biến mất khỏi thế gian? Miễn là người còn sống, hết thảy đều có khả năng! Ngược lại, ta không muốn tiện nghi Diệp Huyền kia!

Nếu Kiếm tông thật sự hàng, vô số tiền bối Kiếm tông ngày xưa thật đúng là chết không nhắm mắt.

Giết!

Việt Vô Trần vọt tới phía những cường giả Đường tộc đầu tiên.

Mà bên trong Kiếm tông, những kiếm tu còn lại kia cũng dồn dập phóng tới phía những cường giả Đường tộc.

Cùng lúc đó, giờ khắc này, Kiếm tông đã tế ra hết thảy kiếm trận!

Giờ khắc này, Kiếm tông đã không dám giữ lại chút nào!

Tất cả át chủ bài dồn dập đánh ra hết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận