Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2961: Ngươi trốn đi đâu

Chương 2961: Ngươi trốn đi đâu

Ma Y vội vàng đi theo, Kiếm Thất do dự một chút rồi cũng vội đi theo.

Xa xa, Ma Y đột nhiên nói: "Nữ nhân đó có thể giết chết Sinh Mệnh pháp tắc chỉ bằng một nhát kiếm! Một nhát kiếm! Thậm chí Sinh Mệnh pháp tắc còn không có cơ hội ra tay! Thật đáng sợ!"

Mục Tiểu Đao khẽ nói: "Phía sau tiện nhân kia còn có hai nhân vật cực kỳ lợi hại giống như đại lão kia!"

Ma Y trầm giọng nói: "Hai ngươi?"

Mục Tiểu Đao gật đầu.

Ma Y bất lực thở dài, một nữ tử váy trắng đã đáng sợ như vậy rồi, lại còn có hai người như vậy nữa, thế thì còn đánh đấm kiểu gì nữa!

Mục Tiểu Đao nhìn Kiếm Thất ở bên cạnh: "Kiếm Thất, ngươi cũng là kiếm tu, sau khi nhìn thấy đại lão thì ngươi có cảm thấy tự ti hay không?"

Mục Tiểu Đao khẽ nói: "Ngươi nhìn ta trông giống như đang đùa giỡn không?"

Ma Y nhìn nàng, không tiếp tục khuyên nữa!

Thật đáng sợ!

Mục Tiểu Đao cười nói: "Dù sao thì có nàng ta mới có ta, ta không thể tạo phản như vậy được!"

Kiếm của nử tử váy trắng... mạnh đến mức làm cho người ta tuyệt vọng, không có một chút dục vọng đuổi theo nào!

Diệp Huyền nhìn bóng lưng Mục Tiểu Đao rời đi, trong lòng thở dài, thật sự hắn rất muốn giữ Tiểu Đao lại, nhưng hắn biết mình không thể giữ được!

Tự ti sao?

Nàng biết tính khí của Mục Tiểu Đao, chỉ cần là chuyện mà đối phương đã quyết định thì không ai có thể thay đổi ý định của nàng!

Vũ trụ pháp tắc, giống như thần thánh ở trong lòng bọn họ, thậm chí không thể tiếp được một kiếm của nữ tử trước mặt này...

Kiếm Thất quả thực là cảm thấy có chút tự ti!

Ma Y do dự một chút, sau đó nói: "Sau khi ngươi trở về, có thể sẽ không thể quay trở lại được nữa!"

Hắn cũng rất ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của nữ tử váy trắng!

Lúc này, Ma Y đột nhiên nhìn Mục Tiểu Đao: "Tiểu Đao, ngươi chắc chắn muốn trở về sao?"

Nữ tử váy trắng nói: "Cảm nhận được bản tôn của các nàng sẽ xuất hiện cho nên mới tới đây!"

Chẳng mấy chốc, ba người đã biến mất ở cuối tinh không phía xa xa.

Diệp Huyền lắc đầu, thu hồi suy nghĩ rồi nhìn về phía nữ tử váy trắng: "Thanh Nhi, sao ngươi lại ở đây?"

Tiểu Mộ lắc đầu: "Không... biết..."

Nữ tử váy trắng gật đầu.

Vẻ mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm trọng sau khi nghe được lời này.

Nữ tử váy trắng lắc đầu.

Đúng lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên quay đầu nhìn về phía nữ tử Dương tộc ở cách đó không xa, hai nữ tử nhìn nhau, mùi thuốc súng nồng nặc!

Diệp Huyền hỏi: "Có thể cảm nhận được vũ trụ pháp tắc, khác không?"

Nữ tử váy trắng gật đầu: "Ta sẽ không giết nàng ta!"

Hắn vội vàng chắn trước mặt hai nữ tử, nhìn nữ tử váy trắng, khẽ nói: "Vừa nãy nhờ có sự giúp đỡ của tiên tổ mà ta mới có thể sống sót đến tận bây giờ!"

Diệp Huyền có chút bối rối khi nhìn thấy cảnh này, lẽ nào hai người này có thù oán gì sao?

Nghe vậy, lông mày Diệp Huyền nhíu lại: "Ngay cả ngươi cũng không thể?"

Có thể thoát khỏi kiếm của Thanh Nhi không phải là dạng bình thường đâu!

Nữ tử váy trắng nói: "Nàng ta còn muốn nói gì đó với ngươi nhưng có người không muốn ngươi biết."

Diệp Huyền gật đầu, giây phút cuối cùng khi Sinh Mệnh pháp tắc biến mất đã bảo hắn phải cẩn thận, phải cẩn thận cái gì... ?

Sau khi im lặng một lát, Diệp Huyền nhìn về phía Tiểu Mộ: "Tiểu Mộ, ngươi có biết những vũ trụ pháp tắc, khác ở đâu không?"

Nữ tử váy trắng gật đầu: "Đối phương chạy rất nhanh."

Diệp Huyền có chút đau đầu, giống như đang nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn nữ tử váy trắng: "Thanh Nhi, vừa nãy Sinh Mệnh pháp tắc đột nhiên biến mất, có phải có người tấn công nàng ta không?"

Ngay cả Tiểu Mộ cũng không biết!

Diệp Huyền : "..."

Nữ tử Dương tộc nhìn nữ tử váy trắng, cũng không nói gì, càng không nói những lời tàn nhẫn! Bởi vì nàng biết bây giờ mình không có khả năng trả thù nữ tử váy trắng kia!

Thật là ngu ngốc khi kẻ yếu nói những lời gay gắt với kẻ mạnh!

Diệp Huyền nói: "Thanh Nhi, kế hoạch tiếp theo của ngươi là gì?"

Nữ tử váy trắng nói: "Đi tìm người vừa nãy!"

Diệp Huyền hỏi: "Người vừa nãy ra tay sao?"

Nữ tử váy trắng gật đầu: "Ngoài người này ra, còn có một vài vũ trụ pháp tắc, nữa."

Vừa nói, nàng vừa nhìn về phía tinh không ở trong sân: "Các nàng dựa vào toàn bộ vũ trụ, chỉ cần toàn bộ vũ trụ bị hủy diệt thì các nàng tất nhiên sẽ hiện thân!"

Nghe vậy, sắc mặt của tất cả mọi người trong sân đều biến sắc!

Diệp Huyền cung kính hành lễ: "Đa tạ dì An!"

An Lan Tịnh nói: "Dì An!"

Diệp Huyền nhìn nàng: "Xưng hô thế nào vậy?"

Lúc này, An Lan Tịnh đột nhiên nói: "Tiểu gia hỏa, ta phải đi rồi!"

Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu: "Được!"

Nàng biết Diệp Huyền muốn giúp mình!

Trốn?

Ta sẽ hủy trụ vũ trụ cho ngươi! Ngươi trốn đi đâu?

Trong vũ trụ bao la này, ngoài Diệp Huyền ra thì nữ tử váy trắng không để ý đến ai hết.

Lý do tại sao vũ trụ này vẫn tồn tại chẳng qua chỉ là vì nàng yêu ai yêu cả đường đi mà thôi!

Diệp Huyền dường như đang nghĩ đến điều gì đó, vội vàng nói: "Thanh Nhi, ngươi có thể giúp ta một chuyện được không?"

Nữ tử váy trắng gật đầu: "Nói!"

Diệp Huyền nhìn Võ Kha ở bên cạnh: "Cầu hôn!"

Cầu hôn!

Võ Kha sững sờ, sau đó một tia ấm áp chảy trong lòng!

Nhưng mọi người cũng biết rằng nữ tử váy trắng này không nói dối, nếu không có sự hiện diện của Diệp Huyền thì muốn giết những vũ trụ pháp tắc kia không phải là chuyện khó gì đối với nữ tử váy trắng!

Tất cả mọi người trong sân đều không nói nên lời.

Diệp Huyền : "..."

Lúc này, nữ tử váy trắng nhìn hắn: "Ngươi còn ở đây thì vũ trụ này cũng sẽ vẫn còn!"

Hắn biết Thanh Nhi chắc chắn có khả năng hủy diệt vũ trụ! Nếu vừa rồi nàng không dừng lại thì vũ trụ này thật sự sẽ biến mất!

Diệp Huyền cũng hơi toát mồ hôi: "Thanh Nhi, ý tưởng của ngươi rất nguy hiểm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận