Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3324: Không liên quan gì đến ta

Không lâu sau, ba người đã lên đến đỉnh núi. Trên đỉnh núi có một tòa cung điện to lớn. Mà phía sau tòa cung điện này còn có vô số những đại điện khác ẩn giữa dãy núi.

Nhìn quy mô thì Kiếm Khư Tông này cũng bất phàm đấy.

Mà bên trong Kiếm Khư Tông này, Diệp Huyền có thể cảm nhận được rất nhiều kiếm đạo ý chí và huyền khí!

Có điều nó không mạnh bằng Linh Tịch!

Hắn đưa Linh Tịch đi tới tòa đại điện. Mà lúc này, Linh Tịch đột nhiên dừng lại, nàng run rẩy nói: "Khí tức... của chủ nhân..."

Khí tức của chủ nhân!

Diệp Huyền nhìn tòa đại điện phía không xa: "Ở trong đó hả?"

Linh Tịch gật đầu: "Đúng, đúng vậy..."

Lúc này, Tiêu Lâm Lang ở bên cạnh đột nhiên trầm giọng nói: "Cẩn thận!"

Nói đoạn, hắn bèn đưa ba nữ tử tới trước đại điện.

Hơi bất thường!

Hắn liếc nhìn tòa đại điện phía xa, trầm mặc một hồi rồi nói: "Đến cũng đến rồi! Vào xem thôi!"

Linh Tịch run rẩy nói: "Ta, ta sợ..."

Tóc của nữ tử màu trắng!

Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Chúng ta qua đó xem sao!"

Trước đại điện có một bức tượng đổ nát. Nửa thân trên bức tượng đã rơi xuống đất, vết nứt có vẻ trơn láng, rõ ràng là bị kiếm chém!

Diệp Huyền nhíu mày.

Nói đoạn, hắn bèn kéo Linh Tịch vào trong đại điện!

Diệp Huyền gật đầu, lúc này hắn cũng cảm giác bầu không khí có gì đó sai sai!

Trông thấy nữ tử, Linh Tịch run rẩy nói: "Chủ... chủ nhân..."

Theo lí mà nói, kiếm đạo ý chí này là kiểu cường giả thần bí, nàng phải không sợ đối phương mới phải chứ!

Nữ tử không đáp lời!

Bên trong đại điện, một nữ tử ngồi trên mặt đất, tóc nàng dài xõa vai. Nàng cứ ngồi ở đó, không động đậy gì cả.

Trước mặt nàng có một nam tử đang nằm, nam tử này không còn khí tức.

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Muội muội của ta!"

Thanh Huyền Kiếm trong cơ thể Diệp Huyền lập tức bay đến tay nàng.

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Ta tới đây để tìm sư phụ!"

Đúng lúc ấy, nữ tử đột nhiền xòe tay ra.

Lúc này, Tiêu Lâm Lang ở bên cạnh đột nhiên nói: "Ngươi có muốn lấy kẹo hồ lô ra thử không?"

Diệp Huyền khẽ nói: "Tiền bối!"

Hắn không muốn bị đánh chết đâu!

Lấy kẹo hồ lô ra thử ư?

Mặt Diệp Huyền đen như đít nồi!

Uỳnh!

Nữ tử nói: "Không dạy!"

Nói đoạn, nàng buông tay, Thanh Huyền Kiếm quay về tay Diệp Huyền. Mà sau đó, nữ tử lại quay người ngồi xuống bồ đoàn, không nói thêm gì nữa.

Diệp Huyền cạn lời.

Nữ tử nhìn Thanh Huyền Kiếm hồi lâu: "Ai tạo ra thanh kiếm này?"

Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền, một lát sau nàng nói: "Có chuyện gì sao?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng vậy!"

Nữ tử đứng dậy, quay người đi đến trước mặt hắn: "Muội muội ngươi?"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Vậy thì xin cáo từ!"

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi!

Nếu người khác đã không muốn dạy thì chắc chắn hắn sẽ không mặt dày cầu xin.

Chủ yếu là trông nữ nhân này không dễ nói chuyện cho lắm!

Nếu như nàng là một nữ nhân độc thân thì hắn còn xử lí được. Nhưng nam nhân nằm trước mặt nữ nhân kia rõ ràng là có quan hệ với nàng!

Đúng lúc ấy, nam tử trước mặt nữ tử kia đột nhiên lên tiếng: "Tiểu hữu... cứu mạng..."

Cứu mạng!

Hắn ta vừa dứt lời thì Diệp Huyền bèn sững sờ!

Hắn quay người nhìn nam tử đang nằm kia. Nam tử nhắm nghiền hai mắt, không hề có động tĩnh gì!

Đùa à, hắn không muốn quản nhiều chuyện đâu!

Diệp Huyền lại càng bước nhanh hơn!

Đúng lúc ba người rời đi, giọng nói của nam tử kia lại vang lên: "Tiểu hữu xin dừng bước!"

Đối phương có lẽ đã đạt tới Cổ Thần cảnh!

Tới giờ nàng vẫn chưa cảm nhận được khí tức của bạch phát nữ tử!

Đường kiếm đạo ý chí của bạch phát nữ tử này đã kinh khủng như vậy thì đối phương chắc chắn phải nghịch thiên!

Diệp Huyền quay đầu nhìn nam tử kia. Hắn quan sát thật kĩ nam tử. Rất nhanh sau đó, hắn phát hiện trong cơ thể kia có một linh hồn thật!

Bạch phát nữ tử ở một bên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nàng không lên tiếng.

Diệp Huyền thấy hơi lúng túng!

Rõ ràng là do nữ nhân trước mắt này làm!

Tại sao nàng lại làm như vậy?

Hắn không dám hỏi nhiều!

Diệp Huyền thu hồi tâm tư: "Chúng ta đi thôi!"

Chuyện của người khác thì hắn vẫn nên ít tham gia vào thì hơn!

Tiêu Lâm Lang cũng vội gật đầu, nàng muốn đi lắm rồi!

Diệp Huyền nhìn nàng, Tiêu Lâm Lang nhìn chằm chằm nam tử kia: "Linh hồn của hắn ta đang bị phong ấn trong cơ thể!"

Linh hồn!

Lúc này, Tiêu Lâm Lang đột nhiên nói: "Linh hồn!"

Diệp Huyền liếc nhìn nam tử. Hắn chắc chắn rằng nam tử này không còn chút khí tức nào!

Lúc này, bên trong cơ thể nam tử lại có một giọng nói vang lên: "Tiểu hữu... cứu mạng..."

Không còn khí tức luôn ấy!

Đúng lúc ấy, cỗ cơ thể kia đột nhiên run bần bật, giọng nói của nam tử lại vang lên: "Tiểu hữu, mong hãy cứu mạng! Cầu xin ngươi đấy! Nếu như tiểu hữu giúp đỡ, ta bằng lòng giao tất cả kiếm kĩ tâm pháp của Kiếm Khư Tông cho tiểu hữu!"

Diệp Huyền giả bộ như không nghe thấy.

Lúc này, bạch phát nữ tử kia đột nhiên nói: "Đợi đã!"

Diệp Huyền dừng bước, hắn quay người nhìn bạch phát nữ tử, cười nói: "Tiền bối, chuyện của các ngươi không liên quan gì đến ta!"

Bạch phát nữ tử nhìn hắn: "Cứ đợi đã!"

Diệp Huyền: "..."

Bạch phát nữ tử nhìn nam tử trước mặt, nàng khẽ búng ngón tay lên trán nam tử.

Uỳnh!

Một linh hồn bay ra từ trong cơ thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận