Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1619: Ngươi có bằng lòng mạo hiểm không?

Đế Quân nhíu mày, Diệp Huyền lại xuất hiện sau lưng hắn ta. Đế Quân xoay người, dùng móng vuốt chộp lấy bụng Diệp Huyền. Tốc độ của hắn ta còn nhanh hơn so với kiếm của Diệp Huyền. Kiếm của Diệp Huyền còn chưa chém vào đầu hắn ta thì đã bị hắn ta cào vào bụng.

Vù!

Trong nháy mắt, Diệp Huyền bay ra ngoài, nhưng khi hắn bay đi, kiếm của hắn đã chém xuống trán Đế Quân, chỗ lông mày của Đế Quân bị Thiên Tru kiếm của hắn chém ra một vết.

Đế Quân khẽ sờ trán, một giọt máu nhỏ xuống đầu ngón tay.

Hắn ta híp mắt lại nhìn Diệp Huyền xa xa: “Nhân loại, ngươi đã thành công chọc giận ta!”

Nói xong hắn ta đột nhiên rống giận.

Ầm ầm!

Không gian trong phạm vi mấy vạn dặm nứt ra, núi non vỡ vụn!

Mà nàng thật không ngờ tà linh này lại liên thủ với Đế Quân!

Đế Quân ở bên chậm rãi đi về phía Diệp Huyền. Hắn ta nhìn chằm chằm vào đối phương: “Ngươi muốn chết như thế nào?”

Tà linh!

Trong mắt Tiểu Phạn không chút dao động gì, đột nhiên kiếm của nàng xuất ra.

Vừa dứt lời, một cái bóng màu đỏ đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiểu Phạn. Trong nháy mắt có vô số sợi tơ đỏ nhỏ như lông vọt tới chỗ Tiểu Phạn!

Nếu như hắn không kích phát huyết mạch chi lực, trên căn bản hắn không làm gì được Đế Quân.

Tiểu Phạn đang muốn ra tay lần nữa mà Đế Quân đột nhiên quay đầu rống giận: “Thay ta ngăn cản Thiên Mạch giả!”

Xa xa, Diệp Huyền đã hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng, tầng thứ chín đột nhiên nói: “Tiểu tử, ngươi đừng kích động! Liều mạng với loại người này không đáng đâu!”

Thấy cảnh này sắc mặt Huyền Ngoa bên cạnh nhất thời thay đổi!

Vừa dứt lời, một tiếng cười quái dị đột nhiên vang lên từ trong sân: “Ha ha, đã sớm muốn giao thủ với Thiên Mạch giả rồi. Hôm nay phải thử xem!"

Tiểu Phạn không thay đổi sắc mặt mà chém một kiếm, tơ đỏ bị chém nát. Tà linh đột nhiên trở nên hư ảo, ngay sau đó, không gian xung quanh Tiểu Phạn bắt đầu bị xé rách.

Có điều hắn muốn Đế Quân chết!

Ở Vĩnh Sinh chi địa này, tà linh cũng là sự tồn tại không thể trêu chọc nha!

Đúng lúc này, Đế Quân đột nhiên nhìn bụng Diệp Huyền: “Ngươi là cái thứ rác rưởi gì vậy?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Đương nhiên, trong thời gian ngắn Đế Quân cũng không làm gì được hắn.

“Kiến hôi?”

Diệp Huyền: “...”

Thấy cảnh này, Diệp Huyền biến sắc, đang muốn ra tay mà tầng thứ chín lại đột nhiên nói: “Ôi, tạp chủng còn tức giận nữa cơ à! Tên nửa người nửa yêu nhà ngươi chắc chắn là do nữ nhân nhân loại và yêu tộc sinh ra. Nhân loại và dị thú kết hợp sinh ra loại như ngươi chẳng lẽ không phải là tạp chủng sao? Đương nhiên, xin tuyên bố một chút, ta không phản đối tình yêu vượt qua chủng tộc. Cha mẹ ngươi cũng không sai, người sai chính là đồ tạp chủng như ngươi. Không chỉ cướp bảo vật của người ta mà còn ỷ lớn hiếp nhỏ, lão tử khinh thường ngươi! Ngươi có giỏi thì vào đây đánh với ta! Ngươi bắt nạt một thiếu niên hai mươi tuổi thì coi là gì? Ngươi có dám vào chiến đấu với ta không? Ba chiêu không giết được ngươi thì lão tử trồng chuối ỉa chảy!”

Diệp Huyền sửng sốt.

Tầng thứ chín cười nói: “Thế nào, không dám vào hả?”

Nghe vậy, tầng thứ chín giận tím mặt: “Còn ngươi thì là cái thá gì? Đồ rác rưởi!”

Đương nhiên hắn ta có thể ra ngoài nhưng nếu cưỡng ép đi ra ngoài có thể sẽ giết chết Diệp Huyền!

Tầng thứ chín im lặng.

Đế Quân nói: “Nếu ngươi có năng lực sao lại không ra đánh một trận với ta? Ngươi ra ngoài đi!”

Lúc này, tầng thứ chín nói: “Không đúng, ngươi không phải cái thá gì mà ngươi là cái thứ tạp giao. Đúng vậy, ngươi là tạp chủng!”

Trồng chuối ỉa chảy!

Miệng Diệp Huyền khẽ co giật, tầng thứ chín này quá thô tục rồi!

Lúc này, Đế Quân đột nhiên châm chọc nói: “Thì ra là bị phong ấn ở trong tháp, thật đúng là nực cười. Một người bị phong ấn lại dám khiêu chiến với ta, đúng là nực cười!”

Nghe vậy dường như chạm đến chỗ đau của Đế Quân, sắc mặt Đế Quân lập tức dữ tợn: “Đồ kiến hôi, ngươi dám sỉ nhục ta!”

Đúng lúc này, một luồng khí tức cường đại đột nhiên bùng phát ra từ cơ thể Đế Quân. Trong phút chốc, không gian trong phạm vi mấy vạn dặm sôi trào!

Ầm ầm!

Tầng thứ chín cười ha ha một tiếng: “Ngươi là tạp chủng nửa người nửa yêu mà còn nói lão tử là kiến hôi. Đồ tạp chủng nhà ngươi có dám vào đây đánh với lão tử một trận không?”

Nếu giết chết Diệp Huyền, nữ tử váy trắng chắc chắn sẽ tới tìm hắn ta. Mẹ nó, vừa nghĩ đến đây là da đầu hắn ta liền tê dại!

Nữ nhân đó giết hắn ta, xuất nhiều nhất cũng chỉ ba kiếm thôi!

Lúc này, Đế Quân lại châm chọc nói: “Thế nào, không ra được à? Bị một tiểu tháp vây khốn, nếu ta là ngươi, thà chết luôn cho rồi!”

Tầng thứ chín im lặng.

Đế Quân đột nhiên nói: “Cũng đúng, sao ta lại nói nhảm với một thứ rác rưởi bị phong ấn thế nhỉ? Thật là mất mặt!”

Đây là cảm giác ưu việt vượt trội!

Lúc này, đột nhiên tầng thứ chín nói: “Tiểu tử, ngươi có bằng lòng mạo hiểm không?”

Diệp Huyền do dự một chút rồi nói: “Tiền bối, bình tĩnh!”

Tầng thứ chín tức giận nói: “Lão tử bình tĩnh cái rắm, hôm nay lão tử không bình tĩnh được! Cho ta mượn nhục thân của ngươi!”

Diệp Huyền trầm mặc một lát rồi nói: “Ngươi có thể giết chết hắn ta không?”

Tầng thứ chín tức giận nói: “Lão tử không giết được hắn ta thì sau này sẽ nhận ngươi làm đại ca! Được chưa?”

Diệp Huyền nói: “Nói chuyện phải giữ lời đấy! Ngươi tới đi!”

Hắn vừa dứt lời, thân thể đã chợt run lên. Ngay sau đó, hai mắt Diệp Huyền biến thành màu tím đậm.

Lúc này, thân thể của hắn vẫn là thân thể của hắn, nhưng linh hồn đã biến thành tầng thứ chín!

Trong nháy mắt, khi tầng thứ chín xuất hiện, toàn bộ thế giới bên trong Dị Thú Kinh đột nhiên kịch liệt rung động.

Mà ngay lúc này, trong một mảng tinh không vô tận ở Tứ Duy vũ trụ xa xôi, nữ tử váy trắng đột nhiên dừng bước, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Ngũ Duy vũ trụ, trong mắt tràn ngập sát ý.

Ngũ Duy vũ trụ, Đế Đô sơn, tầng thứ chín dường như có cảm giác, lập tức sắc mặt hắn ta thay đổi, vội vàng kinh hãi nói: “Đại tỷ, ta đây đang giúp hắn đánh nhau đấy! Ta giúp hắn đánh nhau, không phải ta đoạt xá hắn đâu! Thật đấy đại tỷ, ta thề! Tiểu tử, con mẹ nó, ngươi mau nói chuyện đi, nói lão tử đang giúp ngươi đánh nhau, bằng không ta sẽ chết đấy.”

Diệp Huyền: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận