Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3484. Vô địch (2)



Chương 3484. Vô địch (2)




Mà ở giữa một tinh không chưa biết, một vị kiếm tu đi đến một tinh động màu trắng đột nhiên dừng lại.
Kiếm tu mặc một bộ trường bào màu trắng như mây, tay cầm một thanh kiếm!
Hắn ta quay đầu lại cau mày: "Người nào đang nói vô địch đó?"
Hắn ta có chút không vui.
Lần trước hắn ta gặp phải một người tự xưng mình là vô địch, nhưng rồi sao? Thật ra đối phương yếu xìu như một con kiến, làm hắn ta mất công chạy đến một chuyến!
Bây giờ lại có người tự xưng là vô địch, hơn nữa còn làm ra động tĩnh lớn như vậy!
Kiếm tu im lặng một lát, sau đó hắn ta nhìn về phía tinh động màu trắng: "Chờ một chút!"
Nói xong, hắn ta xoay người biến mất.
Không phải ai cũng có thể hét lên vô địch được!
Không nghe thấy thì thôi!
Nhưng khi nghe thấy rồi phải đi xem một chút!
Ở một tinh không khác, Ma Vô Tiên nhìn về phía thành chủ Hoang thành đã không còn nhục thân: "Ta đã từng cho ngươi một cơ hội, nhưng đáng tiếc là ngươi không trân trọng! Bây giờ, ta lại hỏi ngươi, ngươi có hối hận không?"
"Hối hận?"
Thành chủ Hoang thành cười nói: "Có gì mà phải hối hận? Không phải chỉ là một mạng sống thôi sao? Cứ đến đây mà lấy đi!"
Ma Vô Tiên khẽ gật đầu: "Vẫn còn một chút khí phách đấy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Vừa dứt lời, tay phải của hắn ta từ từ ấn xuống.
Đúng lúc này, Diệp Huyền ở cách đó không xa đột nhiên xuất hiện ở trên đầu thành chủ Hoang thành, hắn nhìn thẳng vào Ma Vô Tiên, không nói một lời vô nghĩa nào mà đột nhiên lao thẳng lên trời.
Khuôn mặt của Ma Vô Tiên không có biểu cảm gì: "Nhãi nhép!"
Vừa dứt lời, tay phải của hắn ta ấn mạnh xuống.
Đùng!
Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Huyền rơi thẳng xuống từ trên không trung, hắn lại rơi vào vực thẳm thời không một lần nữa giống như thành chủ Hoang thành.
Nếu không phải có Thanh Huyền Kiếm thì vực thẳm thời không kia đã lập tức nuốt chửng linh hồn của hắn rồi!
Trong vực thẳm thời không, linh hồn của Diệp Huyền lập tức trở nên hư ảo.
Không phải đối thủ!
Đừng nói bây giờ hắn vẫn chưa là một cường giả Cửu đoạn thật sự, cho dù có đạt tới Cửu đoạn thì cũng không phải là đối thủ của Ma Vô Tiên!
Khoảng cách quá lớn!
Ma Vô Tiên nhìn xuống Diệp Huyền: "Ta chưa từng nghĩ tới nhân loại lại có thể đạt tới trình độ của ngươi, điều này làm cho ta có chút bất ngờ!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta, cười nói: "Điều mà ngươi không ngờ vẫn còn rất nhiều!"
Ma Vô Tiên nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Vừa rồi tộc nhân của ta nói với ta rằng sau lưng ngươi còn có hai nhân loại cường đại, vậy tại sao ngươi không kêu bọn họ ra ngoài gặp mặt?"
Diệp Huyền suy nghĩ một lát, sau đó nói: "Ta không liên lạc được với bọn họ! Nhưng..."
Nói đến đây, hắn nhìn Ma Vô Tiên: "Thực lực của ngươi mạnh như vậy, sao ngươi không tự mình liên lạc đi?"
Ma Vô Tiên cười nhẹ: "Ta tự liên lạc?"
Diệp Huyền gật đầu: "Thực lực của ngươi mạnh như vậy, nhất định có thể liên lạc với bọn họ!"
Nói xong, hắn xòe lòng bàn tay ra, Thanh Huyền Kiếm bay đến trước mặt Ma Vô Tiên: "Đây là bội kiếm của Thanh Nhi, ta nghĩ dựa vào tài năng của ngươi có thể liên lạc được với nàng ấy qua thanh kiếm này!"
Ma Vô Tiên đang định lên tiếng thì Yếm Chu đại trưởng lão ở bên cạnh đột nhiên nói: "Tiên tổ, sợ là có bẫy ở đây!"
Ma Vô Tiên nhìn hắn ta: "Hãy nhớ rằng, khi thực lực đạt đến một trình độ nhất định thì sẽ không thèm quan tâm đến bất cứ âm mưu quỷ kế nào!"
Yếm Chu im lặng.
Nói như vậy không có gì là sai!
Khi thực lực đạt đến một trình độ nhất định, còn cần phải sợ âm mưu quỷ kế gì sao?
Ma Vô Tiên nhìn Thanh Huyền Kiếm trước mặt, khi nhìn thấy Thanh Huyền Kiếm, lông mày của hắn ta đột nhiên nhíu lại, sau đó hắn ta lập tức xòe tay phải ra, Thanh Huyền Kiếm rơi vào trong tay hắn ta.
Nhìn một lúc, lông mày của hắn ta nhíu lại: "Ai làm ra thanh kiếm này?"
Diệp Huyền nhìn Ma Vô Tiên: "Ngươi có thể dùng thanh kiếm này để tìm người đã chế tạo ra nó!"
Ma Vô Tiên nhìn Diệp Huyền, cười nói: "Nhân loại vô tri, thanh kiếm này quả thật có chút không tầm thường, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Ngươi lại ngu xuẩn cho rằng người tạo ra thanh kiếm này có thể cứu ngươi, không chỉ nực cười mà còn rất đáng thương!"
Nói xong, tay phải cầm Thanh Huyền Kiếm của hắn ta khẽ run rẩy!
Ầm ầm!
Thanh Huyền Kiếm run rẩy dữ dội, một tiếng kiếm bay lên trời, đồng thời, một luồng bạch quang nhanh chóng chìm vào nơi sâu thẳm trong tinh không.
Hắn ta lập tức dùng Thanh Huyền Kiếm để mở ra thông đạo thời không!
Tìm kiếm nữ tử váy trắng!
Hắn ta đã vượt qua rất nhiều thời không!
Tất cả mọi người trong sân đều nhìn về phía Ma Vô Tiên.
Cường giả Thập đoạn!
Đây là cường giả Thập đoạn, nữ tử váy trắng có thể so sánh với hắn ta sao?
Phía chân trời, Ma Vô Tiên đột nhiên nhìn Diệp Huyền bên dưới, hắn ta khẽ mỉm cười: "Nhân loại, ta sẽ cho ngươi thấy cái gì gọi là sức mạnh, ngươi không biết gì về sức mạnh cả! Một lúc nữa nếu những người phía sau ngươi xuất hiện, bọn họ sẽ tuyệt vọng! Bởi vì trong vũ trụ vô tận này, ta là tồn tại vô địch, vô địch thực sự!"
"Vô địch?"
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ phía đường chân trời ở phía xa xôi.
Mọi người quay đầu nhìn, trong tinh không cách đó không xa, một kiếm tu mặc trường bào màu trắng như mây chầm chậm bước tới.
Diệp Huyền sững sờ khi nhìn thấy người tới là ai!
Mẹ kiếp!
Tại sao đại ca lại ở đây?
Ma Vô Tiên nhìn về phía kiếm tu, khi nhìn thấy kiếm tu, lông mày của hắn ta đột nhiên nhíu lại!
Không thể nhìn thấu!
Ngay cả hắn ta còn không thể nhìn thấu con người trước mặt!
Kiếm tu nhìn Diệp Huyền bên dưới, cười nhẹ: "Không ngờ lại gặp mặt rồi!"
Diệp Huyền vội vàng nói: "Đại ca, sao ngươi lại đến đây?"
Kiếm tu cười nói: "Nghe có người nói vô địch, cho nên ta tới đây!"
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì tiểu tháp đột nhiên nói: "Thiên Mệnh tỷ tỷ cũng thường xuyên nói vô địch, tại sao ngươi không đến tìm nàng ta?"
Kiếm tu hơi sững sờ, sau đó nhìn Diệp Huyền: "Ngươi còn cần tiểu tháp này không? Nếu không thì ta sẽ phá hủy nó cho ngươi! Một kiếm là đủ rồi!"
Diệp Huyền: "......"
Tiểu tháp: “...”
Hết chương 3484.



Bạn cần đăng nhập để bình luận