Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1258: Nhục thân cường hãn

Sắc mặt Kiều Thiên Nhi nặng nề chưa từng có!

Mà Diệp Huyền cũng không biết thực lực chân chính của Tri Tĩnh!

Mệnh cảnh?

Hay là Phá Mệnh?

Theo hắn suy đoán đối phương thấp nhất là Phá Mệnh!

Thậm chí còn có thể là cường giả cao hơn nữa!

Đánh thắng được sao?

Hắn chắc chắn đánh không lại nhưng phải đánh!

Ầm!

Đạo hắc khí đó trực tiếp bị đánh bay ngược tới trước mặt Tri Tĩnh!

Ầm!

Ầm ầm!

Tri Tĩnh nhíu mày: "Dị năng lực..."

Vừa nói dứt câu, hắn ta đột nhiên cách không nhấn một cái, một đạo hắc khí đột nhiên bay ra từ trên bả vai hắn ta.

Diệp Huyền nhìn về phía An Lan Tú và Mạc Tà, hắn đang định nói chuyện thì Mạc Tà khẽ cười nói: "Diệp huynh, Bắc Cảnh là gia đình chung của tất cả mọi người, không thể chỉ dựa vào một mình ngươi chống đỡ! Để ta lên đánh trận đầu đi!"

Giữa sân, tất cả mọi người nhìn về phía Mạc Tà, giờ phút này, sau lưng Mạc Tà có hư ảnh một lão giả to lớn, lão giả vẻ mặt hờ hững, trên người tỏa ra uy áp ngập trời!

Vừa dứt lời, bên cạnh hắn ta đột nhiên có một sợi hắc khí bay ra.

Vừa nói dứt câu, hắn ta chậm rãi nhắm hai mắt lại, một luồng sức mạnh to lớn bắt đầu tụ tập quanh người hắn ta, sau một khắc, hắn ta bỗng mở hai mắt ra, trong mắt bắn ra hai luồng sáng màu vàng sậm, những nơi mà hai luồng sáng này đi qua không gian bắt đầu bị chôn vùi từng tấc!

Một luồng khí tức lớn mạnh bỗng từ trong cơ thể hắn ta quét ra.

Ầm!

Hai luồng sáng màu vàng sậm đó vỡ vụn trong nháy mắt, cùng lúc đó, đạo hắc khí đó đã đi tới trước mặt Mạc Tà, Mạc Tà đột nhiên gầm lên giận dữ: "Tiên tổ giáng lâm!"

Một luồng sức mạnh vô hình bùng phát ra, trong chốc lát, không gian trước mặt hắn ta trực tiếp sụp đổ, mà lúc này đạo hắc khí đó đã đến.

Tri Tĩnh lạnh lùng nhìn thoáng qua hư ảnh lão giả này: "Tiên tổ giáng lâm... bí thuật cổ xưa, thú vị!"

Nơi xa, hai tay Mạc Tà bỗng nhiên chắp lại, sau đó hắn ta đẩy mạnh hai tay lên!

Trong nháy mắt, đạo hắc khí đó đã bị đạo kiếm quang này chém cho ngừng tại chỗ!

Nhưng mà hắc khí đó vẫn còn tồn tại, đạo hắc khí đó giống như một tia điện đánh thẳng tới Mạc Tà, nhưng mà đúng lúc này lại có một đạo kiếm quang đột nhiên chém lên trên đạo hắc khí đó!

Diệp Huyền gật đầu: "Người này, không một ai trong số chúng ta có thể đánh thắng được hắn ta."

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên trên không trung Bắc Cảnh!

Tri Tĩnh khẽ gật đầu: "Ta thành toàn cho ngươi!"

Ầm ầm!

Bên cạnh Diệp Huyền, Mạc Tà trầm giọng nói: "Cẩn thận!"

Cảnh giới bằng Diệp Huyền!

Vừa dứt lời, khí tức của hắn ta đột nhiên hạ xuống, rất nhanh, hắn ta trực tiếp hạ cảnh giới xuống Vị Tri cảnh!

Trên bầu trời, Mạc Tà liên tục lùi nhanh lại, xa khoảng mấy ngàn trượng, mà phía sau hắn ta, hư ảnh lão giả càng hư ảo hơn!

Nói xong, hắn nhìn về phía Tri Tĩnh: "Diệp Huyền ta không phải người thích bắt nạt người khác, ngươi có hai lựa chọn, thứ nhất, ngươi tự hạ cảnh giới xuống bằng ta, chúng ta đánh tay đôi, thứ hai, ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ, chúng ta đánh hội đồng ngươi!"

Tri Tĩnh nhìn Diệp Huyền: "Ngươi muốn đấu tay đôi?"

Diệp Huyền gật đầu.

Ầm!

Mạc Tà lau máu tươi nơi khóe miệng, cười nói: "Vẫn có thể đánh một trận!"

Trước mặt Mạc Tà, Diệp Huyền nói: "Cảm giác như thế nào?"

Diệp Huyền xuất thủ!

Mặc dù đối phương tự hạ cảnh giới nhưng ai cũng biết rõ ý thức chiến đấu và khả năng vận dụng võ kỹ của đối phương hoàn toàn không rớt xuống một chút nào.

Đối phương vẫn có ưu thế rất lớn!

Diệp Huyền đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, hắn nhìn về phía Tri Tĩnh, đang định nói chuyện thì Tri Tĩnh đột nhiên nói: "Biết tại sao ta tự hạ cảnh giới..."

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Nhìn thấy Diệp Huyền đột nhiên xuất thủ, Tri Tĩnh nhắm hai mắt lại, hai tay hắn ta đột nhiên chắp lại khiến hai đạo hắc khí chợt hợp lại, trực tiếp kẹp lấy đạo kiếm quang này của Diệp Huyền, nhưng mà hai ngón tay của hắn ta lại trực tiếp nứt ra!

Lúc này, Diệp Huyền cầm Thiên Tru kiếm trong tay bỗng xoay tròn.

Sắc mặt Tri Tĩnh thay đổi, tay phải hắn ta trực tiếp nắm chặt Thiên Tru kiếm, tay trái đánh một quyền về phía mặt đối phương!

Trong nháy mắt khi Tại Tri Tĩnh ra quyền, tay trái Diệp Huyền trực tiếp tung một quyền!

Ầm!

Hai người vừa va chạm đã tách ra, nhưng ngay trong nháy mắt khi tách ra, mấy đạo kiếm quang đánh thẳng tới Tri Tĩnh.

Nơi xa, một đạo quyền ảnh bất chợt xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Vừa nói dứt câu, hắn ta đột nhiên bước lên một bước, lần này, toàn bộ thân thể hắn ta trực tiếp mờ đi!

Hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền: "Là ta xem thường ngươi."

Nhục thân của Tri Tĩnh cũng cực kỳ cường hãn!

Nhưng gần như cùng một thời điểm, kiếm của Diệp Huyền đột nhiên vung ngang, chém thẳng vào yết hầu của Tri Tĩnh!

Một quyền này của Tri Tĩnh có thể đánh trúng Diệp Huyền, nhưng cái giá lớn phải trả chính là miễn cưỡng ăn một kiếm này của Diệp Huyền!

Mà hai người đều không hề né tránh!

Ầm!

Vù!

Trong chớp mắt, hai người đồng thời lùi nhanh lại!

Sau khi Tri Tĩnh lùi lại trăm trượng mới dừng lại, mà gần như cùng một lúc, Diệp Huyền cũng dừng lại, giờ phút này sắc mặt của hắn khó coi, có hơi sưng đỏ, mà Tri Tĩnh cũng đã phải trả một cái giá lớn, yết hầu hắn ta có một vết kiếm!

Chảy máu!

Nhưng không chí mạng!

Tri Tĩnh khẽ chau mày, trình độ kiếm đạo của Diệp Huyền có chút nằm ngoài dự đoán của hắn ta! Không hề nghĩ nhiều, đầu hắn ta đột nhiên nghiêng đi, chỉ trong gang tấc đã tránh thoát một kiếm này của Diệp Huyền, cùng lúc đó, tay phải hắn ta siết chặt thành quyền, sau đó bỗng nhiên đấm móc một cái vào Diệp Huyền!

Kiếm của Diệp Huyền không những nhanh mà còn nắm chắc thời cơ rất tốt!

Nhanh!

Tri Tĩnh vung tay phải lên, trực tiếp ngăn chặn những kiếm quang đó lại, nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta, sau một khắc, một thanh kiếm đã tới vị trí giữa lông mày hắn ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận