Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3460. Thần đạo văn minh! (2)



Chương 3460. Thần đạo văn minh! (2)




Trong khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Huyền bắt đầu nghe Ngạn Tri giảng giải!
Không thể không nói, Ngạn Tri quả thực có cả một đống kiến thức. Vốn nàng ta đã là một vị đạo sư, khi giảng giải vừa chi tiết vừa dễ hiểu!
Mà những gì nàng ta nói cũng giúp Diệp Huyền mở ra một cánh cửa mới!
Thời không!
So với Thần Nhân tộc, đúng thật là nhân loại yếu hơn nhiều.
Thần Nhân tộc chỉ cho thời không một cấm chế là nhân loại đã không thể thoát ra khỏi vòng tròn nữa.
Thời không cấm chế!
Thực ra hắn thấy hơi lo lắng cho Thanh Nhi và cha.
Sau khi nói chuyện với Ngạn Tri, hắn ít nhiều cũng hiểu được về vũ trụ vô tận!
Trong vũ trụ vô tận này, Thanh Nhi đứng ở cấp bậc nào?
Nếu như dùng văn minh để đo lường nàng thì nàng thuộc văn minh cấp mấy?
Hắn không biết!

Thần Môn.
Lúc này bên trong Thần Môn, Ách Ngôn đang đưa một đám học giả của Thần Nhân tộc xây dựng lại trận pháp.
Mặc dù Diệp Huyền đã hủy trận pháp, song hắn không hề biết, chỉ cần nơi này không bị hủy thì vẫn có thể dựng lại trận pháp!
Thực ra Thần Nhân tộc cũng có thể trực tiếp phái người đi hủy diệt vũ trụ hiện có, có điều làm như vậy hơi tốn thời gian, mà nếu dùng trận pháp thì bọn họ vẫn có thể nhắm thẳng vào cả vũ trụ!
Lúc này, một lão giả của Thần Nhân tộc đột nhiên bước đến trước mặt Ách Ngôn. Hắn ta khẽ hành lễ: “Ách Ngôn trưởng lão, nhiều nhất nửa tháng nữa trận pháp sẽ được hoàn thành!”
Nửa tháng sao?
Ách Ngôn mỉm cười: “Được! Các ngươi nhanh lên, ta không muốn cho nhân loại quá nhiều thời gian!”
Lão giả gật đầu: “Đã rõ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn lui xuống.
Ách Ngạn ngẩng đầu nhìn mãi về phía tinh không xa xôi, nàng ta khẽ nói: “Không biết đã tìm được thanh sam nam tử và nữ tử váy trắng hay chưa!”

Vô Hạn Giới.
Vô Hạn Giới không còn thuộc Thần Vực nữa mà là một thế giới nằm bên ngoài Thần Vực.
Thế giới này rộng lớn vô cùng, trong đó có rất nhiều những thế lực linh tinh.
Mà những thế lực này đến cả Thần Nhân tộc cũng phải kiêng dè!
Vũ trụ rộng lớn như vậy, đương nhiên Thần Nhân tộc không phải vô địch.
Trong Vô Hạn Giới có một tòa thành nhỏ!
Hoang thành.
Tòa thành này không lớn, nhưng lịch sử lâu đời, tồn tại cả trăm vạn năm nay.
Tòa thành này có một nơi đặc biệt, đó chính là nơi an toàn nhất tại Vô Hạn Giới!
Trong cả Vô Hạn Giới vô cùng loạn lạc, kể cả Thần Nhân tộc cũng sẽ không vào thế giới này một cách bừa bãi!
Thế nhưng bên trong Hoang thành này lại rất an toàn!
Bởi lẽ không một ai dám động thủ tại đây!
Sở dĩ không một ai dám động thủ tại đây là bởi thành chủ của nơi này là một vị cường giả Cửu đoạn trong truyền thuyết!
Trong một quán trà đơn giản, Vũ Trần của Thần Nhân tộc ngồi trong yên lặng.
Hắn ta đã tới đây được mười mấy ngày rồi!
Thế nhưng vẫn chưa tìm được nữ tử váy trắng!
Có điều cũng không phải không có tin tức gì!
Lúc này, một thụ nhân bước vào.
Thụ nhân này đi đến trước mặt Vũ Trần, hắn ta nhìn Vũ Trần: “Đồ!”
Vũ Trần xòe tay ra, một cái nạp giới bèn xuất hiện trong tay hắn ta.
Thụ nhân kia cũng xòe tay ra, nhưng Vũ Trần lại chưa muốn đưa cho hắn ta.
Thụ nhân nhìn Vũ Trần: “Ngươi chơi ta?”
Vũ Trần mỉm cười: “Ta sợ ngươi chơi ta!”
Thụ nhân trầm mặc một hồi rồi nói: “Mười mấy ngày trước, ta từng gặp nữ tử đó đi về phía đông!”
Vũ Trần nhíu mày: “Phía đông?”
Thụ nhân gật đầu.
Vũ Trần trầm mặc một hồi, hắn ta buông nạp giới xuống, đứng dậy rời đi!
Thụ nhân nhận lấy nạp giới rồi cũng quay người rời đi.
Sau khi rời khỏi quán trà, Vũ Trần lập tức đưa người đi về phía đông.
Khoảnh hai canh giờ sau, Vũ Trần đã đưa ba thần tướng đến một hắc động tinh vực. Vừa mới bước vào hắc động tinh vực này, bọn họ đã cảm nhận được một sức mạnh to lớn đang bao trùm lấy mình, như thể sắp xé rách bọn họ đến nơi vậy!
Vũ Trần nhíu mày, hắn ta ấn tay phải xuống, sức mạnh kinh khủng xung quanh bèn biến mất.
Đúng lúc đó, một hắc ảnh đột nhiên xuất hiện phía trước mặt cách mấy người Vũ Trần không xa.
Trông thấy hắc ảnh ấy, vẻ mặt Vũ Trần lập tức thay đổi: “Ngươi… ngươi là Quân Đế!”
Quân Đế, cường giả Cửu đoạn!
Sao đối phương lại ở đây?
Quân Đế nhìn Vũ Trần, hắn ta không lên tiếng.
Vũ Trần liếc nhìn Quân Đế, hắn ta nhận ra Quân Đế đã mất đi một cánh tay.
Bị thương sao?
Quân Đế nói: “Thần Nhân tộc à?”
Vũ Trần vội gật đầu: “Đúng vậy!”
Hắn ta biết, Quân Đế và Thần Nhân tộc từng có giao tình, thế nên hắn ta cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
Quân Đế khẽ gật đầu: “Ta và thái thượng trưởng lão của các ngươi có chút giao tình, hiện giờ hắn ta còn khỏe không?”
Vũ Trần mỉm cười: “Thái thượng trưởng lão đang bế quan.”
Quân Đế trầm tư một lát rồi nói: “Ngươi tới đây có chuyện gì?”
Vũ Trần vội hành lễ: “Quân Đế các hạ, chúng ta tới đây là để tìm một nữ tử mặc váy trắng!”
Nữ tử váy trắng!
Mí mắt Quân Đế giật giật, cơ thể hắn ta bỗng run lên.
Vũ Trần lại nói: “Quân Đế, nữ tử này có thù không đội trời chung với Thần Nhân tộc chúng ta, nếu như Quân Đế có thấy nàng ta thì mong hãy cho chúng ta biết, Thần Nhân tộc chúng ta cảm kích vô cùng!”
Thù không đội trời chung!
Quân Đế sững sờ, sau đó hắn ta vội vàng quay người, sợ hãi nói: “Tiền bối, ta và Thần Nhân tộc không có bất cứ quan hệ gì! Ta… ta và bọn họ cũng có thù không đội trời chung!”
Nghe vậy, Vũ Trần bèn sững sờ.
Ở phía không xa, một nữ tử mặc váy trắng đang đứng.
Trông thấy nữ tử váy trắng, Vũ Trần lập tức híp mắt lại. Hắn ta chầm chậm siết tay phải, một luồng sức mạnh to lớn bắt đầu ngưng tụ trong cơ thể hắn ta.
Nữ tử váy trắng nhìn Vũ Trần: “Các ngươi…”
Nữ tử váy trắng còn chưa dứt lời thì Vũ Trần đã đột nhiên biến mất.
Trực tiếp động thủ!
Hắn ta không thích nhiều lời!
Hắn ta chỉ biết một đạo lí, ra tay trước để chiếm ưu thế, ra tay sau ắt gặp tai ương!
Kẻ thích nhiều lời đều có kết cục vô cùng thê thảm!
Ra tay trước mới có thể chiếm tiên cơ!
Hết chương 3460.



Bạn cần đăng nhập để bình luận