Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 837: Diệt Kiếm Tông!

Lúc lão giả cầm thương xuất thủ, Mục Phong Trần đột nhiên rút kiếm.

Ông!

Một tiếng kiếm ngân reo vang chấn động chân trời!

Ầm ầm!

Rất nhanh, vùng trời phía trên Kiếm tông phát ra từng tiếng nổi kinh thiên động địa!

Trong Kiếm tông cũng diễn ra đại chiến.

Lý Huyền Phong đang giao thủ với Dạ Lan, mặc dù thân thể Lý Huyền Phong bị hủy diệt một nửa, nhưng thực lực vẫn còn rất mạnh!

Cường giả Đạo cảnh Kiếm tông cũng ngăn chặn đám người Dạ Lan.

Lý Huyền Phong nói:

- Ngươi thật sự xem ta thành kẻ ngu ngốc hay sao?

Dạ Lan cười lạnh:

Gương mặt Dạ Lan biến thành hung tàn:

Lý Huyền Phong dừng lại, hắn căm tức nhìn Dạ Lan:

Xùy!

Ầm ầm!

Lý Huyền Phong còn muốn nói điều gì, lúc này, Dạ Lan đột nhiên biến mất.

- Dạ Lan, chí bảo cũng không nằm trên người của ta.

Lúc này, trên không xuất hiện một tiếng nổ lớn, Dạ Lan cùng Lý Huyền Phong liên tục lùi lại.

- Thật sự ở trên người hắn!

Oanh!

- Không ở trên người của ngươi, chẳng lẽ còn nằm trên người Diệp Huyền hay sao?

Hai người va chạm với nhau lần nữa, Lý Huyền Phong vừa dừng lại một lúc, hắn đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, đồng tử của hắn bỗng nhiên co rụt dữ dội, hắn xoay người đâm ra một kiếm…

Lý Huyền Phong biến sắc, vội vàng đâm ra một kiếm.

Kiếm quang nhanh chóng, không gian phân liệt!

Nhìn thấy Diệp Huyền, gương mặt Lý Huyền Phong biến thành dữ tợn:

Nhưng mà, thanh kiếm này cũng không có đâm vào thân thể Lý Huyền Phong, bởi vì chuôi kiếm này bị một tiểu thuẫn màu vàng ngăn cản!

Lý Huyền Phong nổi giận, hắn đang muốn nói chuyện, lúc này, Dạ Lan sau lưng hắn đột nhiên lao đến!

Một bóng người bị đánh bay!

Gần hai mươi tên cường giả Đạo cảnh giao chiến tại Kiếm tông, lực lượng hai mươi người khủng bố cỡ nào?

Ầm!

- Dạ Lan ngu xuẩn, món chí bảo kia không nằm trong tay ta, ngươi bị Diệp Huyền lừa!

Trên không, Lý Huyền Phong xuất kiếm bức lui Dạ Lan, hắn gào thét:

Vào lúc này, toàn bộ không gian trên vùng trời Kiếm tông bị đánh rách nát tả tơi, vô số núi lớn chung quanh Kiếm tông không ngừng sụp đổ, Kiếm tông lúc này đã biến thành một vùng phế tích. . .

Giữa mi tâm Lý Huyền Phong xuất hiện một thanh kiếm!

Lý Huyền Phong không dám khinh thường, hắn vội vàng xoay người đâm ra một kiếm, một kiếm này bắn ra kiếm quang như hạt mưa.

Cùng lúc đó, Diệp Huyền đã biến mất không thấy đâu nữa!

Rầm rầm rầm!

Cách đó không xa, Diệp Huyền vẻ mặt âm trầm, hắn không nghĩ tới, Lý Huyền Phong lại còn mang theo chí bảo phòng ngự trên người, tiểu thuẫn màu vàng kia cấp bậc ít nhất cũng đạt tới Tạo Hóa cảnh!

- Lý lão cẩu, trả bảo vật cho ta!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên tức giận quát Lý Huyền Phong:

- Diệp Huyền, là ngươi! Ngươi. . .

Cách đó không xa, Dạ Lan xiết chặt phải tay, ánh mắt lạnh giá:

- Lý Huyền Phong, ngươi đang diễn hề hay sao, có thể diễn cao minh hơn được không?

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua bốn phía:

- Diệp Huyền, ngươi đi giết những người khác, lão phu thay ngươi ngăn cản hắn!

- Đa tạ!

Trong bóng tối, Diệp Huyền đáp lại!

Lý Huyền Phong: . . .

Diệp Huyền không tiếp tục nhằm vào Lý Huyền Phong, bởi vì Lý Huyền Phong có bảo vật phòng ngự cấp bậc Tạo Hóa cảnh, hắn mong muốn giết đối phương, sẽ lãng phí quá nhiều tinh lực!

Dạ Lan cũng thấy được điểm này, cho nên mới bảo hắn từ bỏ Lý Huyền Phong.

Vào lúc này, trong lòng Dạ Lan không chỉ sinh ra kiêng kị nồng đậm, càng nhiều là đề phòng! Đề phòng Diệp Huyền!

Kiêng kị! Đề phòng!

Hắn hiện tại cảm thấy vui mừng, vui mừng khi hợp tác với Diệp Huyền, bằng không, Diệp Huyền đùa nghịch ám chiêu với bọn họ như đang làm với Kiếm tông, nếu không có bảo vật phòng ngự cấp bậc Tạo Hóa cảnh, cho dù là hắn cũng không nắm chắc có thể ngăn cản kiếm của Diệp Huyền!

Nhưng nếu Diệp Huyền đánh lén trong bóng tối như thế. . . Việc này rất khủng bố!

Nếu đơn đấu chính diện với Diệp Huyền, hắn không sợ thế nào, dù cho Diệp Huyền vận dụng những át chủ bài kia, hắn cũng không sợ, chỉ cần không coi thường Diệp Huyền, toàn lực ứng phó, Diệp Huyền nghĩ muốn giết hắn, gần như là chuyện không thể nào!

Cách đó không xa, sắc mặt Dạ Lan dần biến thành ngưng trọng.

Diệp Huyền xuất một kiếm chính là Nhất Kiếm Định Hồn, bởi vậy, thời khắc linh hồn tên kiếm tu kia rời khỏi thân thể, hắn đã không có biện pháp chạy trốn!

Lý Huyền Phong còn muốn nói thêm cái gì đó, đúng lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên xuất hiện sau lưng một tên kiếm tu, sau một khắc, đầu của tên kiếm tu Đạo cảnh bay lên cao.

Máu tươi tuôn ra như suối!

- Không!

Lý Huyền Phong toàn bộ vẻ mặt trong nháy mắt dữ tợn!

Kiếm tu Đạo cảnh!

Bồi dưỡng được một vị kiếm tu Đạo cảnh, việc này không đơn giản cần có tài nguyên khổng lồ, càng cần thời gian!

Dưới tình huống bình thường, ít nhất năm trăm năm, mới có thể bồi dưỡng ra một kiếm tu cấp bậc Đạo cảnh!

Bởi vậy, hi sinh một tên kiếm tu Đạo cảnh, đối với Kiếm tông mà nói, là tổn thất không nhỏ!

Nhất Kiếm Định Hồn!

Nhưng mà, tên kiếm tu Đạo cảnh không thể động đậy, hắn cứ như vậy nhìn về phương xa, trong mắt mang theo thần sắc khó tin.

- Linh hồn mau trốn!

Nhìn thấy cảnh này, mí mắt Lý Huyền Phong muốn rách ra:

Lý Huyền Phong đột nhiên quay đầu nhìn về phía bên phải, nơi đó, một đạo kiếm quang đột nhiên xuyên thủng đầu một tên cường giả Đạo cảnh của Kiếm tông.

Sau khi Diệp Huyền biến mất nất giây.

Đối diện với Dạ Lan, Lý Huyền Phong lấy lại tinh thần, sau đó tức giận nói:

- Tất cả mọi người tương trợ lẫn nhau!

Nghe Lý Huyền Phong ra lệnh, mấy tên cường giả Đạo cảnh còn lại của Kiếm tông bắt đầu dựa sát vào nhau. Bọn họ cũng phát hiện ra tên kiếm tu Đạo cảnh bị chém giết, nhìn thấy tình hình chiến đấu, bọn họ cũng sinh ra sợ hãi!

Diệp Huyền là kiếm tu hay sát thủ?

Lý Huyền Phong quay người nhìn về phía Dạ Lan, gương mặt biến thành hung tợn, đã không còn thần sắc bình tĩnh thong dong như lúc trước:

- Dạ lão cẩu, ta nói, món chí bảo kia không nằm trong tay ta! Nếu ngươi không rút đi, cũng đừng trách ta không khách khí!

Dạ Lan cười lạnh:

- Không nằm trong tay ngươi, chẳng lẽ nằm trong tay ta hay sao? Lý Huyền Phong, lão phu cũng không muốn nói nhảm với ngươi, giao ra món bảo vật kia, chúng ta lập tức rời đi, ân oán giữa ngươi và Diệp Huyền, chúng ta tuyệt đối không nhúng tay vào! Nhưng nếu không giao, hôm nay, đó là ngày tận thế của Kiếm tông!

Lý Huyền Phong hung tàn nói:

- Chỉ bằng ngươi?

Nói xong, hắn quay đầu nhìn xuống dưới:

- Kiếm trận!

Khi hắn ra lệnh, mặt đất Kiếm tông nứt ra, một thanh cự kiếm phóng lên tận trời!

Cự kiếm tiến vào không gian, một cỗ kiếm thế vô hình trực tiếp bao phủ đám người Dạ Lan, trừ việc này ra, mười chuôi kiếm đột nhiên xuất hiện trên vùng trời Kiếm tông, mười kiếm không ngừng xoay quanh, từng đạo kiếm quang bao phủ toàn bộ Kiếm tông vào trong!

Nhìn thấy biến hóa diễn ra, gương mặt Dạ Lan dần trở nên ngưng trọng.

Lúc này, Lý Huyền Phong đột nhiên xuất hiện trong trận tâm của kiếm trận, ngay sau đó, hai tay của hắn đột nhiên hợp lại:

- Vạn kiếm diệt!

Dứt lời, những thanh kiếm trên cao hóa thành từng đạo kiếm quang bay thẳng vào đám người Dạ Lan!

Dạ Lan biến sắc:

- Tập trung!

Dứt lời, mười tên cường giả Đạo cảnh phóng lên tận trời!

Rầm rập!

Rất nhanh, không gian trên vùng trời Kiếm tông bắt đầu rung động dữ dội, vô số kiếm quang bắn tung toé.

Trong bóng tối, Diệp Huyền không dám ra tay, những cường giả Đạo cảnh kia tụ tập với nhau, hắn không có cơ hội ra tay.

Nhưng mà, hắn không hề từ bỏ, hắn đang tìm kiếm cơ hội!

Đúng lúc này, Lý Huyền Phong đột nhiên nhìn về phía kiếm tu Đạo cảnh Kiếm tông:

- Ra tay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận