Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1522: Ta muốn đi vào

Kháng nghị!

Tiểu tháp đang kháng nghị, nhưng mà cũng không có tác dụng gì!

Trước mặt Diệp Huyền, Võ Thắng Nam nhìn hắn.

Diệp Huyền mặt không đổi sắc: "Võ cô nương, ta không nói dối, sở dĩ Phệ Linh tộc nôn nóng muốn mở thư ốc thật ra thì mục đích thật sự của bọn họ chính là muốn giải phong ấn vị tiên tổ năm đó của bọn họ! Mà một khi vị cường giả đó được thả ra, sự cân bằng mà Võ quốc muốn sẽ bị phá vỡ trong nháy mắt, lúc đó nếu như Phệ Linh tộc muốn Võ quốc ngươi quỳ xuống xưng thần, Võ quốc ngươi đồng ý? Hay là không đồng ý?"

Võ Thắng Nam trầm mặc.

Giống như Diệp Huyền nói, Võ quốc muốn lợi ích nhưng không muốn liều mạng với bất kỳ thế lực nào.

Mà bây giờ Võ quốc cũng chỉ có thể như vậy, bởi vì Phệ Linh tộc và Vạn Duy thư viện đều không muốn đắc tội bọn họ, nhưng nếu Vạn Duy thư viện bị diệt, Phệ Linh tộc thả vị tiên tổ đó ra thật, khi đó cục diện sẽ khác hơn bây giờ nhiều!

Lúc này, Diệp Huyền lại nói: "Võ cô nương, cho đến bây giờ thì thực lực của Phệ Linh tộc vẫn là một điều bí ẩn, tại sao? Bởi vì bọn họ không dám bại lộ quá nhiều, sợ bại lộ quá nhiều sẽ khiến cho các ngươi kiêng kị! Thứ cho ta nói thẳng, nếu như bọn họ mở thư ốc ra và đánh thức vị tiên tổ đó, khi đó, toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ đều phải thần phục dưới chân Phệ Linh tộc bọn họ. Đến lúc đó, Võ quốc sẽ phát hiện bọn họ còn đáng sợ hơn Tu La quốc và Vạn Duy thư viện nhiều! Dù sao thì Linh Nhi cũng không có lòng xưng bá, mà Vạn Duy thư viện đã nửa chết nửa sống, chỉ cầu tự vệ, không có dã tâm lớn. Nhưng Phệ Linh tộc thì không giống như vậy, bọn họ có dã tâm vô cùng lớn, nếu không thì cũng sẽ không nghĩ tới chuyện giết một trong số lục đại cường giả!"

Một lát sau, Võ Thắng Nam đột nhiên nói: "Chúng ta đã điều tra qua ngươi!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó nói: "Võ cô nương có thể nói một vài ưu điểm của ta!"

Mà sở dĩ hắn nói nhiều như vậy là bởi vì hắn biết Võ Thắng Nam này có địa vị không thấp ở Võ quốc, nếu có thể thuyết phục nàng vậy thì sẽ có cơ hội rất lớn thuyết phục được Võ quốc.

Võ Thắng Nam nói: "Ngươi, da mặt cực dày, rất biết lừa người khác, mà lại thích sử dụng âm mưu quỷ kế!"

Võ Thắng Nam không nói gì thêm, nàng chậm rãi đi đến nơi xa.

Võ Thắng Nam lắc đầu: “Không có!"

Võ Thắng Nam nói khẽ: "Ngươi, một nửa là thật, một nửa là giả!"

Võ Thắng Nam nói: "Trọng tình trọng nghĩa, làm người có nguyên tắc, sẽ không bán đứng người bên cạnh, có thể hi sinh chính mình vì bằng hữu thân nhân."

Diệp Huyền đi theo, hắn không quấy rầy Võ Thắng Nam, hắn biết, nữ nhân trước mắt này đang suy nghĩ.

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền cười nói: "Võ cô nương muốn nói gì, xin cứ nói thẳng!"

Võ Thắng Nam trầm mặc.

Cứ như vậy, hai người chậm rãi đi đến nơi xa.

Diệp Huyền nhìn Võ Thắng Nam, không nói gì mà chờ câu trả lời.

Diệp Huyền hỏi: "Ta không bán đứng đồng minh đúng không?"

Diệp Huyền ngăn trước mặt Võ Thắng Nam: “Võ cô nương, ngươi là một người thẳng thắn, ta cũng là một người thẳng thắn, cho nên chúng ta thẳng thắn một chút! Các ngươi liên minh với Phệ Linh tộc hay là liên minh với ta? Hoặc là các ngươi muốn tiếp tục nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi?"

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: "Võ cô nương, Diệp Huyền ta không nói láo, những gì ta nói đều là thật!"

Diệp Huyền im lặng.

Diệp Huyền hỏi: “Tin cái nào?"

Mà ngay lúc này, cho dù là Vạn Duy thư viện hay là Phệ Linh tộc, đều không dám gây hấn với Võ quốc.

Một lát sau, Võ Thắng Nam đột nhiên nói: "Muốn thuyết phục Võ quốc, nhất định phải khiến bọn họ tin phục những gì ngươi vừa mới nói."

Hắn nhìn Võ Thắng Nam: “Võ cô nương, phải làm thế nào mới có thể khiến những nguyên lão Võ quốc tin tưởng những gì ta nói đều là thật?"

Đối với Diệp Huyền, Võ quốc chỉ cần không giúp Phệ Linh tộc cũng đã là kết cục tốt đẹp rồi!

Nói một cách đơn giản, Võ quốc chỉ cần không động thủ thì có thể được lợi ích tối đa.

Võ Thắng Nam nói: "Chính là ngươi lừa phỉnh ta, nói bên trong Vạn Duy thư ốc có tiên tổ của Phệ Linh tộc!"

Võ Thắng Nam nói khẽ: "So với Phệ Linh tộc, ta muốn liên minh với các ngươi hơn, nhưng nếu ta tính không sai, cho dù Võ quốc liên minh với các ngươi thì cũng sẽ không cho cường giả ra giúp các ngươi."

Diệp Huyền trầm mặc.

Hắn biết ý của Võ Thắng Nam, cho dù Võ quốc có liên minh với Vạn Duy thư viện chắc chắn cũng sẽ không khăng khăng một mực đi theo Vạn Duy thư viện liều mạng với Phệ Linh tộc, nhất định Võ quốc sẽ không giúp ai cả, không giúp Vạn Duy thư viện, cũng không giúp Phệ Linh tộc!

Võ Thắng Nam nhìn hắn, lắc đầu: “Ngươi da mặt này, vô địch thiên hạ!"

Võ Thắng Nam nhìn thoáng qua hắn: “Trực giác!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Võ cô nương, tại sao ngươi kết luận ta đang nói láo?"

Võ Thắng Nam nói: "Muốn thuyết phục Võ quốc nhất định phải khiến bọn họ tin tưởng trong thư ốc đó giam giữ lão tổ Phệ Linh tộc, chỉ có như vậy thì những nguyên lão Võ quốc mới ngăn cản Phệ Linh tộc mở thư ốc, ít nhất sẽ không liên thủ với bọn họ."

Võ Thắng Nam xòe lòng bàn tay ra: “Đưa tháp đó cho ta xem một chút!"

Diệp Huyền không cự tuyệt, hắn búng tay một cái, tiểu tháp rơi vào trong lòng bàn tay Võ Thắng Nam.

Nhìn Giới Ngục tháp trong tay, Võ Thắng Nam nói khẽ: "Ta muốn đi vào!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó gật đầu, tiếp đó, hắn dẫn Võ Thắng Nam tiến vào trong tiểu tháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận