Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1535: Lại muốn giở mánh khoé

Cứ như vậy, kéo dài chừng một canh giờ sau, linh khí xung quanh đã bị Trấn Hồn kiếm hấp thụ sạch sẽ, mà lúc này, Trấn Hồn kiếm bắt đầu rung dữ dội, từng luồng khí tức linh hồn mạnh mẽ từ trong Trấn Hồn Kiếm lan ra.

Linh hồn!

Diệp Huyền nhìn nó, lẳng lặng chờ.

Cứ như vậy, ước chừng một canh giờ sau, Trấn Hồn kiếm đột nhiên phát ra một tiếng kiếm minh, một luồng sức mạnh linh hồn mạnh mẽ phóng lên tận trời, bay vào trong mây xanh.

Giờ khắc này, toàn bộ Phù Văn tông đều kinh hãi!

Bởi vì vô số linh hồn của cường giả trong Phù Văn tông đột nhiên xuất hiện cộng hưởng!

Cho dù là Diệp Huyền, giờ phút này hắn cũng cảm nhận được linh hồn của mình có chút khó chịu.

Trấn Hồn kiếm đã có thể ảnh hưởng đến linh hồn của người khác!

Diệp Huyền không suy nghĩ nữa, cười hỏi: "Bây giờ ngươi là cảnh giới gì?"

Liên Thiển trầm mặc một lát, sau đó nói: "Hẳn là tương đương với Tu La thích trong tay Diệp Linh, cũng chính là Thiên Đạo giai. Trừ tiểu tháp ra, cho dù là Trượng Thiên Xích hay là Thiên Đao, hoặc là Tu La thích đều là Thiên Đạo giai, mà Trấn Hồn kiếm và Thiên Tru kiếm của ngươi cũng coi như Thiên Đạo giai!"

Kiếm có sinh mệnh!

Diệp Huyền nhìn Liên Thiển đang đứng bên cạnh: “Liên Thiển cô nương, bây giờ Tiểu Hồn là cấp bậc gì?"

Trấn Hồn kiếm và Thiên Tru kiếm đi theo hắn rất lâu, hắn cũng có tình cảm sâu đậm với hai thanh kiếm này!

Diệp Huyền hơi nghi hoặc: “Dưới Phàm giai? Ý gì?"

Lúc này, Trấn Hồn kiếm đột nhiên phóng lên tận trời, bay vào mây xanh, trên mây, nó hóa thành một đạo hắc sắc kiếm quang không ngừng tung hoành trong đó.

Diệp Huyền có chút hiếu kỳ, hỏi: “Trên Thiên Đạo giai thì sao?"

Trước kia, hắn cảm thấy kiếm chính là dùng để giết người, đương nhiên, bây giờ hắn cũng cảm thấy như vậy, nhưng mà bây giờ hắn cảm thấy kiếm không chỉ là một công cụ, bọn chúng còn là bằng hữu của Diệp Huyền hắn.

Phía dưới, Diệp Huyền mỉm cười, hắn có thể cảm nhận được Trấn Hồn kiếm đang vui sướng!

Tiểu Hồn nói: "Không biết!"

Nói đến đây, nàng ngừng một chút rồi nói tiếp: “Chính là ba thanh kiếm trên đỉnh tháp của ngươi, ba thanh kiếm đó là Phàm giai chân chính, là cấp bậc cao nhất bây giờ. Nếu như xét theo cấp bậc thì tiểu tháp gần với ba thanh kiếm đó!"

Đúng lúc này, dường như cảm nhận được tâm tình của Diệp Huyền, Trấn Hồn kiếm đột nhiên bay đến trước mặt hắn, nó hưng phấn nói: "Tiểu chủ, ta thăng cấp rồi!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Liên Thiển cô nương, ta có một nghi vấn, đó là kiếm của nữ tử váy trắng, ta cảm thấy không dể dùng!"

Liên Thiển nói: "Dưới Phàm giai!"

Liên Thiển nói khẽ: "Có nghĩa là vượt xa Thiên Đạo giai, chỉ dưới Phàm giai!"

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyền: “Nói một cách nghiêm túc, Phàm kiếm là một loại cảnh giới mà không phải phẩm giai."

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu."

Diệp Huyền nói: "Vạn Duy thư viện truyền tin tức đến, Văn Tú cô nương sắp đột phá!"

Liên Thiển nhìn thoáng qua Diệp Huyền, lạnh nhạt nói: "Phàm kiếm vì sao mà mạnh? Là bởi nó vì người mà mạnh! Đương nhiên, cũng không phải chúng không có chủ nhân của chúng thì sẽ không mạnh! Chỉ là đặc thù lớn nhất của kiếm này chính là người! Mà sở dĩ ngươi không thể phát huy ra uy lực của thanh kiếm đó là vì trình độ kiếm đạo của ngươi không đủ, ngươi không có thực lực như nữ tử váy trắng, bởi vậy, thanh kiếm này còn không bằng Thiên Tru kiếm và Trấn Hồn kiếm của ngươi."

Bây giờ đã có một Diệp Linh, bọn họ tuyệt đối sẽ không để xuất hiện thêm một Trương Văn Tú có thể sánh với lục đại cường giả.

Hắn từng cầm kiếm của nữ tử váy trắng nhưng cảm thấy không ổn, loại cảm giác này hắn cũng không biết nên nói như thế nào, chính là rất khó chịu. Còn uy lực, hắn hoàn toàn không phát huy ra được uy lực của thanh kiếm này!

Diệp Huyền cười mà không nói.

Bên cạnh, Liên Thiển hỏi: "Sao thế?"

Diệp Huyền quay người định đến Vạn Duy thư viện, nhưng mà đúng lúc này, hắn như nghĩ đến gì đó, đột nhiên ngừng lại.

Nói đến đây, nàng dừng một chút, lại nói: "Thích hợp! Ngươi hiểu ý của ta không?"

Nói đến đây, hắn như nghĩ đến gì đó mà sắc mặt trở nên nặng nề: “Bây giờ thực lực của Văn Tú cô nương đã gần với lục đại cường giả, nếu đột phá lần nữa, nói cách khác... Phệ Linh tộc tuyệt đối sẽ không để cho nàng ta đột phá! Nàng ta đang gặp nguy hiểm!"

Trương Văn Tú gặp nguy hiểm!

Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Diệp Huyền, bởi vì hắn biết, nếu để cho Phệ Linh tộc biết Trương Văn Tú sắp đột phá, bọn họ tuyệt đối sẽ không để nàng bình yên đột phá!

Liên Thiển lại nói: "Nếu một ngày nào đó ngươi đạt đến cảnh giới của nữ tử váy trắng, Thiên Tru kiếm và Trấn Hồn kiếm của ngươi cũng sẽ biến thành Phàm kiếm, mà khi đó ta tin tưởng dù cho ngươi cầm một thanh kiếm gỗ thì thanh kiếm gỗ này cũng vô địch thiên hạ."

Liên Thiển hỏi: “Sap vậy?"

Liên Thiển đang định nói chuyện thì đúng lúc này, không gian trước mặt Diệp Huyền đột nhiên rung động, một lát sau, trong mắt hắn lóe lên một tia kinh ngạc.

Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta đã hiểu!"

Liên Thiển lắc đầu, chắc chắn tên này lại muốn giở mánh khóe.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận