Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1125: Ngươi và ta là bạn

Diệp Huyền ngẩng đầu, ở chân trời phía xa kia có một luồng uy áp lớn mạnh đang càn quét về phía này.

Thần Điện!

Diệp Huyền không hề ra tay mà nhìn về phía đại trưởng lão cách đó không xa. Đại trưởng lão lạnh lùng liếc mắt nhìn chân trời, ngay sau đó một bóng đen đột nhiên lao vút lên trời.

Ầm!

Cùng với bóng đen đó xông lên, luồng uy áp phía chân trời kia lập tức biến mất dạng!

Lúc này, lại một giọng nói vang lên từ trên tầng mây kia: “To gan!”

Vừa dứt lời, một bóng người từ trên tầng mây bay xuống.

Mà bên dưới, bóng đen kia cũng trực tiếp lao về phía bóng người này.

Ầm!

Đại trưởng lão cũng không ra tay, vì ở bên dưới, nam tử có dáng người khôi ngô đã xông lên nghênh đón hắc y trường thương nam tử kia rồi!

Vẻ mặt của Diệp Huyền hơi khó hiểu, Đạo Môn này không định phục sinh Nhân Vương này đấy chứ?

Luồng uy áp này trực tiếp khóa chặt vào đại trưởng lão!

Cùng với giọng nói đó vừa dứt lời, trong tầng mây lại phát ra vài tiếng nổ nữa.

Mà bên dưới, sau khi Nhân Vương kia được kim quang bao phủ, trên người hắn ta xuất hiện một vài phù văn màu đỏ quỷ dị, mà những phù văn mày đỏ này đang bắt đầu mờ dần đi.

Ầm!

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền không khỏi liếc mắt nhìn đại trưởng lão, hóa ra Đạo Môn này đã sớm có sự chuẩn bị!

Bên dưới, Diệp Huyền nhìn về phía đại trưởng lão, người kia cũng mặc kệ cường giả của Thần Điện, ánh mắt của hắn ta vẫn luôn ở trên người Nhân Vương kia, lúc này, cơ thể của Nhân Vương kia hơi run lên.

Trong tầng mây, một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, cùng lúc đó, một tiếng rống giận chợt vang vọng: “Đạo Môn các ngươi gan thật!”

Trong nháy mắt, một luồng uy áp ngút trời trút xuống từ giữa không trung!

Ngay lúc này, trên tầng mây kia, một bóng người đột nhiên vọt thẳng xuống dưới, tốc độ của bóng người này cực nhanh, nhanh đến mức Diệp Huyền không có cách nào nhìn rõ đối phương!

Đúng lúc này, trên tầng mây kia, một hắc y nam tử cầm trường thương trong tay đột nhiên lao xuống.

Mạnh quá!

Giữa không trung, bốn người đang đại chiến!

Một khắc này, trong mắt đại trưởng lão đã ánh lên vẻ nặng nề.

Là một nam tử trung niên đeo trường kiếm sau lưng, nam tử trung niên liếc mắt nhìn bố y lão giả, cười bảo: “Đạo Môn lão Khổ, không ngờ ngươi cũng sẽ xuất hiện!”

Ầm!

Trương Việt cười ha ha: “Tới, tiếp hai chiêu!”

Bóng người kia còn chưa lại gần đại trưởng lão thì đột nhiên trước mặt hắn ta đã xuất hiện một lão giả. Lão giả mặc một bộ vải bố đơn giản, dáng người của hắn ta thoạt nhìn có hơi gầy, từ bề ngoài mà xét thì quả thật rất ốm yếu!

Ầm ầm!

Vẻ mặt của hắn cũng trở nên nặng nề hơn, rõ ràng Thần Điện này đã phái cường giả chân chính ra rồi!

Mà ngay lúc này, đột nhiên lão giả lại tung ra một quyền!

Chẳng qua, sức mạnh cường đại hàm chứa trong kiếm đó cũng đẩy lão giả liên tiếp phải lùi lại.

Kiếm quang vỡ vụn, mà lúc này, một thanh kiếm trực tiếp đâm lên mi gian của hắn ta, nhưng cơ thể của hắn ta lại cứng rắn chặn một kiếm này!

Lão giả lạnh lùng liếc mắt nhìn bóng người lao xuống trước mặt kia, hắn ta giơ tay tung một quyền.

Vừa dứt lời, kiếm sau lưng hắn ta đột nhiên rời khỏi vỏ.

Vút!

Một đường kiếm quang chém thẳng về phía lão Khổ, lão Khổ giẫm lên một bước, cùng lúc đó một quyền được tung ra.

Bóng người kia bị ép phải dừng lại ngay tại chỗ!

Lão Khổ nhẹ giọng đáp: “Thất vọng cái gì? Đừng quá coi mình thành vấn đề to tát!”

Trương Việt cười hỏi: “Có hơi thất vọng nhỉ?”

Lão Khổ liếc mắt nhìn nam tử trung niên: “Trương Việt, không ngờ ngươi vẫn còn sống!”

Ầm ầm!

Trương Việt trước mặt lão giả lập tức bị đánh bay ngược ra sau, cùng lúc đó, một luồng khí tức mạnh mẽ càn quét ra từ trong sân.

Ầm…

Không gian trước mặt lão giả bắt đầu sụp đổ từng lớp, trông vô cùng kinh người!

Diệp Huyền nhìn về phía đại trưởng lão cách đó không xa, mà lúc này, phù văn quanh người Nhân Vương kia đã càng ngày càng nhạt.

Sắp sống lại rồi?

Ngược lại hắn có hơi mong đợi!

Hắn chắc chắn hy vọng Nhân Vương này phục sinh, vì Đạo Môn này và Thần Điện này rõ ràng là đối địch, Nhân Vương phục sinh chắc chắn sẽ tìm Thần Điện gây sự!

Bây giờ hắn chỉ mong sao có người tới thu hút hỏa lực của Thần Điện mà thôi!

Lúc này, Tiểu Thất đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nàng liếc mắt nhìn phía chân tròi, sau đó nói: “Lát nữa cẩn thận một chút.”

Diệp Huyền nhẹ giọng hỏi: “Thần Điện sẽ có hành động lớn sao?”

Tiểu Thất gật đầu: “Chắc là có!”

Diệp Huyền hơi gật đầu: “Ngươi cũng phải cẩn thận một chút!”

Tiểu Thất nhìn về phía Diệp Huyền: “Xin lỗi, chuyện của Thần Quốc vẫn luôn làm phiền ngươi…”

Vừa dứt lời, đột nhiên hắn ta biến mất.

Bạn!

Trong lòng Diệp Huyền hắn vẫn luôn coi Tiểu Thất là bạn bè!

Tiểu Thất gật nhẹ đầu, đang định nói thì ngay lúc này, nàng ngẩng phắt đầu lên, phía cuối chân trời xa xăm kia, thiên môn đó lại xuất hiện.

Nhìn thấy một màn này, Tiểu Thất hơi nhíu mày lại.

Một khắc này, vẻ mặt của đại trưởng lão đứng cách đó không xa cũng trở nên cực kỳ nặng nề, hắn ta bắt đầu điên cuồng tăng nhanh tốc độ!

Trên tầng mây, một bạch phát lão giả đột nhiên xuất hiện trước thiên môn kia!

Bạch phát lão giả nhìn xuống dưới, hắn ta trông thấy Diệp Huyền, sau đó lại nhìn về phía đại trưởng lão trước mặt Diệp Huyền: “Muốn chết!”

Vừa dứt lời, đột nhiên sau lưng hắn ta xuất hiện ba người mặc khôi giáp, ngay sau đó, ba người mặc giáp đã xuất hiện trên đỉnh đầu đại trưởng lão, mà gần như cùng một khắc, cũng có ba tàn ảnh lao về phía ba người mặc giáp này!

Nhìn thấy một màn này, bạch phát lão giả trên không trung hơi nhíu mày lại: “Có sự chuẩn bị mà tới?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ngươi và ta là bạn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận