Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1775: Tới để báo thù

Sau khi bạch y nam tử dừng lại, hắn ta nhẹ nhàng sờ vào cổ họng mình, sau đó nhìn về phía A La ở xa xa, A La nhìn về phía Diệp Huyền: "Đi đây!"

Nói xong, nàng xoay người biến mất không thấy bóng.

Một trăm cường giả mặc áo bào trắng mang đao cũng rời đi ngay theo sau đó.

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía bạch y nam tử, bạch y nam tử cười nói: "Không sao cả, nàng đã hạ thủ lưu tình rồi!"

Nghe vậy, trong lòng Diệp Huyền buông lỏng, đồng thời có chút khiếp sợ.

Không thể nghi ngờ gì nữa, thực lực của A La ở trên bạch y nam tử.

A La rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Trong lòng Diệp Huyền không rõ.

Vừa dứt lời, ba người hóa thành ba đạo kiếm quang phóng lên trời, trong chớp mắt đã biến mất ở cuối chân trời.

Kiếm Tông!

Bạch y nam tử cười nói: "Một nơi rất xa, sau này chúng ta còn gặp lại!"

Diệp Huyền trầm mặc.

Bạch y nam tử gật đầu: "Ba sư huynh đệ chúng ta còn có trách nhiệm quan trọng trên người, không nên ở lại đây lâu dài."

Đúng lúc này, Trương Văn Tú đột nhiên đi tới bên cạnh Diệp Huyền: "Bây giờ chúng ta nên làm gì?"

Lúc này, bạch y nam tử đột nhiên cười nói: "Tiểu sư đệ, chúng ta cũng nên rời đi rồi!"

Vốn dĩ hắn cho rằng Kiếm Tông có thể đã sa sút, nhưng bây giờ xem ra Kiếm Tông này không chỉ không sa sút mà còn phát triển cực mạnh!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó hỏi: "Sư huynh, các ngươi đang ở đâu?"

Diệp Huyền nhìn về phía bạch y nam tử: "Cái này, sư huynh, ngươi muốn đi sao?"

Đi rồi!

Trương Văn Tú muốn nói lại thôi.

Nói xong, hắn ta quay đầu nhìn về phía Cổ lão: "Cổ sư đệ, chăm sóc tiểu sư đệ cho thật tốt."

Diệp Huyền nhìn về phía nàng: "Văn Tú, chúng ta không thể có bất kỳ sự nhân từ nào.”

Bốc đại một vài người đi ra đều có thể đánh Chủ Tể cảnh...

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: "Diệt cỏ tận gốc!"

Nói xong, nàng nhẹ nhàng vung bàn tay ngọc lên, một Truyền Tống Trận xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền cười nói: "Tiểu Đạo cô nương, không phải là ngươi muốn ngăn cản ta đấy chứ?"

Diệp Huyền im lặng.

Hắn muốn đến Thiên Đạo tinh vực, nhất định phải mượn Truyền Tống Trận của Tiểu Đạo, nếu không thì dựa vào thực lực của hắn, sợ là ít nhất cũng phải mười năm mới có thể tới nơi.

Trương Văn Tú nói: "Ngươi sẽ trở về sao?"

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Đạo ở xa xa: "Tiểu Đạo cô nương, ta cần mượn Truyền Tống Trận của ngươi.”

Lúc này, phu tử xuất hiện bên cạnh Trương Văn Tú, nàng nhìn vào nơi Diệp Huyền và Cổ lão biến mất, nói khẽ: "Hắn sẽ không chịu để yên đâu."

Nói xong, hắn và Cổ lão lập tức tiến vào trong Truyền Tống Trận, rất nhanh sau đó cả hai người đã biến mất không thấy bóng.

Diệp Huyền cười nói: "Nhất định!"

Tiểu Đạo im lặng.

Tiểu Đạo lại nói: "Có thời gian thì đến tiệm cầm đồ chơi!"

Nói xong, nàng đã biến mất.

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Trương Văn Tú: "Ở đây chờ ta trở về!"

Tiểu Đạo lắc đầu: "Ta không ngăn cản bọn họ tới tìm ngươi, tất nhiên sẽ không ngăn cản ngươi đi tìm bọn họ."

Tiểu Đạo khẽ gật đầu: "Sự tình không đơn giản như ngươi nghĩ đâu."

Diệp Huyền cười nói: "Tiểu cô nương, ngươi cảm thấy thế nào?"

Tiểu Đạo nhìn hắn: "Ngươi muốn làm thế nào?"

Trương Văn Tú gật đầu, trong mắt nàng có một tia lo lắng.



Vô Biên Địa Hạ thành, trong tiệm cầm đồ.

Tiểu Đạo ngồi ở phía sau quầy, nàng lật xem một quyển cổ tịch, nhìn một lát lại khẽ lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Sự tình càng ngày càng nghiêm trọng."

Nói xong, nàng khép cổ tịch lại.

Lúc này, có một nữ tử xuất hiện trong tiệm cầm đồ.

Độc cước nữ tử!

Tiểu Đạo nhìn về phía nàng: "Sao ngươi lại tới đây nữa rồi?"

Độc cước nữ tử nói: "Kiếm Tông?"

Nhưng giờ phút này, cường giả của Thiên Đạo thành đã lác đác không có mấy.

Giờ phút này, Thiên Đạo thành đã cảm nhận được uy hiếp, rất nhiều cường giả ở đây đều tập trung lại.

Diệp Huyền và Cổ lão đi tới Thiên Đạo tinh vực, trên bầu trời Thiên Đạo thành, Diệp Huyền nhìn xuống phía dưới, mặt không chút thay đổi.

Thiên Đạo tinh vực.



Một lát hòa, nàng đứng dậy rời đi.

Độc cước nữ tử lạnh nhạt nói: "Không phải ngươi cũng vậy sao?"

Tiểu Đạo cười nói: "Có chút nhàm chán!"

Độc cước nữ tử đột nhiên xoay người rời đi, khi đi tới cửa, nàng đột nhiên quay lại nhìn về phía Tiểu Đạo: "Kiếm Tông là thế lực cường đại số một kia sao?"

Tiểu Đạo gật đầu: “Phải!"

Độc cước nữ tử trầm mặc một lát, sau đó hỏi: “Mạnh cỡ nào?”

Tiểu Đạo cười bảo: "Ngươi đoán xem!"

Độc cước nữ tử nhìn thoáng qua Tiểu Đạo: "Nhàm chán!"

Nói xong, nàng xoay người biến mất không thấy bóng.

Bên trong tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo xoay người đi đến sau quầy, nàng nhìn thoáng qua cổ tịch trên quầy, sắc mặt âm u, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Tiểu Đạo đột nhiên hỏi: "Nói đi, ngươi ở đây lâu như vậy rồi mà không chán sao?"

Độc cước nữ tử trầm mặc.

Tiểu Đạo cầm lấy cổ tịch, sau đó nói: "Bất ngờ sao?"

Tiểu Đạo cười, sau đó đưa cổ tịch trong tay cho đối phương, sau khi độc cước nữ tử nhìn một lúc, lông mày liền nhíu thật sâu.

Độc cước nữ tử im lặng.

Tiểu Đạo cười nói: "Ngươi muốn biết Kiếm tông này?"

Trong đám người ở phía dưới, Diệp Huyền đã nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc, chính là Thiên Hàm và Thiên Nhạn.

Giờ phút này, hai nữ tử cũng đang nhìn hắn.

Các nàng tất nhiên đã biết chuyện giữa Diệp Huyền và Thiên Đạo thành, Thiên Ma tộc. Không còn nghi ngờ gì nữa, hắn tới là để báo thù. Hai nàng đều không ngờ tới, sự tình lại phát triển đến mức như bây giờ.

Phía chân trời, Diệp Huyền thu hồi lại ánh mắt, nói: "Giết!"

Cổ lão gật đầu, lập tức hóa thành một đạo kiếm quang bay vụt xuống.

Nhìn thấy Cổ lão bay vụt xuống, một lão giả ở phía dưới đột nhiên rống giận: "Chống địch!"

Lời vừa dứt, rất nhiều cường giả của Thiên Đạo thành đã phóng lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận