Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1447: Mạng đổi mạng

Diệp Huyền cầm kiếm đứng đó, không hề ra tay.

Lấy tĩnh chế động!

Nơi xa, Liễu Sĩ Địch cũng không động thủ.

Bởi vì nguyên nhân lúc trước, giờ phút này hắn ta đã không dám coi thương Diệp Huyền một chút nào, người thiếu niên trước mắt này đúng là có năng lực giết hắn ta!

Cứ như vậy, hai người giằng co!

Nơi xa, trong lòng Diệp Huyền đột nhiên nói: "Liên Thiển cô nương, người trước mắt này giống Trần Nhất Mộng lúc trước, đều là lục đại giáo tôn, nhưng ta cảm thấy người này không mạnh như Trần Nhất Mộng!"

Hắn vẫn còn nhớ rõ Trần Nhất Mộng, thực lực của đối phương có thể nói là hoàn toàn nghiền áp hắn!

Liên Thiển nói khẽ: "Thứ nhất, người trước mắt này cũng không yếu. Trước đó là hắn ta chủ quan, không đề phòng ngươi, bị ngươi đánh cho không kịp trở tay, nếu như hắn ta có đề phòng thì vừa rồi ngươi hoàn toàn không thể nào đả thương hắn ta được! Thứ hai, trong lục đại giáo tôn cũng có mạnh có yếu, thực lực của Trần Nhất Mộng gần với Văn Tú trong lục đại giáo tôn. Còn nữa, người trước mắt ngươi cũng không yếu, theo ta thì phần thắng của ngươi không được hai mươi phần trăm! Nhưng mà ngươi là người rất âm hiểm cho nên ta quyết định cho ngươi thêm phần thắng, ít nhất có bốn mươi phần trăm tỷ lệ thắng!"

Thế!

Diệp Huyền vẫn không xuất thủ!

Nhìn thấy một màn này, mọi người nhao nhao nhìn về phía hắn ta, Liễu Sĩ Địch đi rất chậm tựa như là tản bộ, hắn ta cứ chậm rãi đi tới chỗ Diệp Huyền như vậy, trên mặt nở một nụ cười ung dung.

Tiểu Thất nhìn về phía Diệp Huyền, đương nhiên hắn cũng biết mục đích của Liễu Sĩ Địch nhưng không có động thủ, Liễu Sĩ Địch cách hắn càng ngày càng gần, đây là đang buộc hắn ra tay!

Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyền nhìn về phía Liễu Sĩ Địch đối diện, trận chiến sắp tới là một trận đánh ác liệt!

Vừa nói dứt câu, hắn ta địh xuất thủ, mà đúng lúc này, ở trước mặt hắn ta, Diệp Huyền đột nhiên xông lên phía trước, chém thẳng một kiếm tới chỗ hắn ta!

Rất âm hiểm!

Mà khi Liễu Sĩ Địch cách Diệp Huyền còn hai trượng, đột nhiên Diệp Huyền đi tới chỗ Liễu Sĩ Địch, hắn nắm kiếm trong tay, cũng rất thong dong.

Đúng lúc này, Liễu Sĩ Địch đột nhiên đi đến chỗ Diệp Huyền!

Diệp Huyền im lặng, hóa ra trong lòng Liên Thiển mình là loại người như vậy!

Liễu Sĩ Địch đang dùng uy thế vô hình dọa Diệp Huyền, hắn ta muốn ép Diệp Huyền xuất thủ trước, hoặc là trực tiếp dùng khí thế nghiền ép Diệp Huyền.

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Liễu Sĩ Địch đột nhiên cầm ống sáo đẩy về phía trước, hắn ta rất tự tin về sức mạnh của mình, mà đúng lúc này, khinh kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên đổi thành một thanh trọng kiếm!

Cách đó không xa, Tiểu Thất hơi nhíu mày.

Ầm!

Cứ như vậy, hai người càng ngày càng gần, khi cách xa nhau nửa trượng, Liễu Sĩ Địch đột nhiên cười nói: "Ngươi rất bình thản, vậy thì để ta tới trước đi!"

Không thể không nói, một kiếm này chém vô cùng tốt, hơn nữa nắm bắt thời cơ cực kỳ chuẩn, đáng tiếc, hắn ta thấy một kiếm này vẫn chưa tạo được uy hiếp cho hắn ta!

Mặc dù không vận dụng huyền khí nhưng một kiếm này vẫn nặng tựa vạn cân!

Phi kiếm bị đỡ được!

Không nghĩ nhiều nữa, Liễu Sĩ Địch đột nhiên xuất thủ!

Liễu Sĩ Địch nhắm hai mắt lại, hắn ta dùng sáo chặn lại.

Liễu Sĩ Địch nhìn Diệp Huyền, hắn ta không thèm nói nhảm, đột nhiên xòe lòng bàn tay ra sau đó nhẹ nhàng ấn một cái.

Liễu Sĩ Địch vừa kịp phản ứng, cả người đã lùi lại vài chục trượng, mà hắn ta còn chưa dừng lại thì một thanh phi kiếm đột nhiên chém thẳng tới chỗ hắn ta, đó cũng không phải lấy khí ngự kiếm mà là dùng sức mạnh nhục thân để khống chế phi kiếm!

Nhanh hơn phi kiếm của hắn!

Ống sáo trong tay hắn ta đột nhiên hóa thành một đạo lục quang bay ra, tuy nói không sử dụng huyền khí nhưng ống sáo này lại có tốc độ nhanh như điện chớp!

Vù!

Ầm!

Ầm!

Diệp Huyền trực tiếp về tới chỗ cũ, hắn dừng lại, sau đó hai tay vung một cái, trọng kiếm và khinh kiếm trở lại trong tay.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía Liễu Sĩ Địch, vừa rồi trong nháy mắt đó Liễu Sĩ Địch xuất thủ nhanh hơn hắn!

Mà lúc này, Diệp Huyền đã xuất hiện trước mặt Liễu Sĩ Địch, hai tay của hắn cầm kiếm bỗng nhiên bổ xuống.

Bởi vì nhục thân của hắn đủ mạnh mẽ!

Giờ phút này Liễu Sĩ Địch hiểu được tại sao Diệp Huyền muốn phong ấn huyền khí chiến đấu với hắn ta!

Sức mạnh nhục thân!

Nơi xa, Diệp Huyền giơ kiếm chặn lại.

Ầm!

Hai tay hắn run lên kịch liệt, cả người liên tiếp lui về sau, mà trong quá trình hắn lui lại, chẳng biết từ lúc nào Liễu Sĩ Địch đã xuất hiện trước mặt hắn, ngay sau đó, Liễu Sĩ Địch đánh thẳng một quyền vào đầu hắn!

Quyền ra như tiếng sấm!

Diệp Huyền không tránh một quyền này mà xoay cổ tay trái một cái, cầm kiếm đâm thẳng về phía trước một cái, một nhát này, đâm thẳng vào ngực Liễu Sĩ Địch!

Lấy mạng đổi mạng!

Liễu Sĩ Địch nhíu mày, đây là chuyện mà hắn ta không ngờ được, hắn ta không chọn lấy mạng đổi mạng với Diệp Huyền, bởi vì hắn ta thấy, thực lực của mình vốn mạnh hơn đối phương, lấy mạng đổi mạng với Diệp Huyền là một chuyện cực kỳ ngu xuẩn!

Liễu Sĩ Địch thu tay lại đè xuống.

Ầm!

Kiếm của Diệp Huyền bị hắn ta đè xuống đất, mà lúc này Diệp Huyền đã vọt thẳng tới chỗ của hắn ta.

Liễu Sĩ Địch đưa tay trái ra phía trước chặn lại.

Ầm!

Cùng một tiếng nổ vang lên, Liễu Sĩ Địch lùi mấy bước, mà lúc này, trên đỉnh đầu hắn ta, một thanh trọng kiếm hung ác bổ xuống.

Kiếm rơi xuống, có tiếng không khí bị xé rách vang lên!

Lúc này, Liễu Sĩ Địch cũng chỉ nhẹ nhàng nhấn một cái, một đạo lục quang đột nhiên đánh vào trước ngực Diệp Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận