Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 621: Giết?

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ. Độc Cô Du đã là linh hồn thể biển sắc, hắn lui về phía sau liên tục.

Tốc độ của Diệp Huyền còn nhanh hơn, hắn lại tới trước mặt Độc Cô Du. Nhưng, một bóng đen lóe lên, hắn trực tiếp lui lại chỗ cũ.

Trước mặt Độc Cô Du là một lão già!

Vô Thượng chi cảnh!

Lão già nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền:

- Đại Kiếm Tiên, nhưng chiến lực vượt xa Đại Kiếm Tiên...

Cách đó không xa, Độc Cô Du gầm lên:

- Giết hắn đi! Giết hắn đi!

Quá trẻ!

Ầm!

Hắn không sợ Diệp Huyền hiện tại!

Ở phía xa, Diệp Huyền không lùi mà tiến, hắn lao về phía trước, rút kiếm ra chém xuống.

Diệp Huyền yêu nghiệt quá mức, loại yêu nghiệt này cho dù là Độc Cô gia cũng không dám để hắn trưởng thành tiếp!

Lúc này trong đầu Diệp Huyền vang lên âm thanh của đại thần tầng hai!

Giờ phút này, hắn đã từ coi trọng Diệp Huyền biến thành kiêng kị Diệp Huyền.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Diệp Huyền liên tục lui lại, còn sợi xích màu đen kia trói chặt lấy kiếm của Diệp Huyền! Cùng lúc đó, một luồng lực lượng màu đen không ngừng ăn mòn về phía hắn.

Trước mặt Diệp Huyền, ánh mắt lão già kia cũng dần dần lạnh xuống. Rõ ràng thiên phú và chiến lực mà Diệp Huyền thể hiện đã khiến cả hắn cũng phải e ngại.

Cực kỳ kiêng kị!

Lão già giơ tay phải, trong tay hắn, một sợi xích màu đen lặng lẽ ngưng tụ. Một khắc sau, sợi xích màu đen này trực tiếp xuyên qua không gian bắn về phía Diệp Huyền.

Diệp Huyền vội vàng phát động Hỗn Độn chi khí. Sau khi Hỗn Độn chi khí xuất hiện, luồng tử khí màu đen lập tức biến mất không còn tăm hơi.

Thế nhưng Diệp Huyền còn rất trẻ!

Diệp Huyền dừng lại. Lão già ở đằng xa nhìn chằm chằm chằm vào hắn:

- Cẩn thận, là tử khí!’

Tử khí!

Nói xong, hắn giẫm nhẹ chân phải xuống.

Chứng kiến cảnh tượng này, vẻ mặt lão già ở phía xa lạnh đi:

Phát hiện lực lượng không gian xung quanh, trong lòng Diệp Huyền thầm giật mình, không dám coi thường. HẮn vội vàng lấy Không Gian Đạo Tắc ra, châm phải giẫm xuống:

Diệp Huyền không trả lời, hắn tung người nhảy tới, lại lao về phía lão già.

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ. Ngay sau đó, một luồng kiếm quang chém thẳng từ trên đỉnh đầu lão già xuống.

- Không ngờ ngươi ngăn được tử khí của ta!

Ầm!

Lão già trước mặt Diệp Huyền cười lạnh, vung ống tay áo.

Chiêu kiếm này vô cùng mau lẹ!

Đánh với Vô Thượng chi cảnh!

- Phá!

Âm thanh vừa vang lên, Không Gian Đạo tắc ở mi tâm của hắn rung chuyển, sau đó lực lượng không gian xung quanh lập tức biến mất không còn tăm hơi. Cùng lúc đó, toàn bộ khoảng trời khôi phục bình thường.

Chứng kiến cảnh tượng này, con ngươi lão già trước mặt Diệp Huyền co chặt, khó lòng tin nổi:ốiao lại như vậy... ngươi...

- Lão phu muốn xem xem, ngươi yêu nghiệt đến mức nào!

Còn mọi người ở bốn phia xung quanh đã không thấy vị trí của Diệp Huyền, bởi vì không gian xung quanh Diệp Huyền đã bị bóp méo, thay đổi vị trí!

Toàn bộ không gian rung chuyển kịch liệt, vô số lực lượng không gian ép về phía Diệp Huyền như thủy triều.

Ầm!

Tiếp đó một tiếng nổ vang lên, Diệp Huyền trực tiếp bị chấn văng tới ngoài trăm trượng.

Lão già không tiếp tục ra tay, hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền:

- Rốt cuộc ngươi làm thế nào?

Trong lòng hắn vô cùng chấn động về việc Diệp Huyền dễ dàng phá hoại lực lượng không gian của hắn.

Phải biết, tuy cường giả Phá Không cảnh có thể khống chế lực lượng không gian, nhưng khống chế này không cùng cấp bậc với việc thi triển lực lượng không gian như hắn lúc vừa rồi.

Nhưng Diệp Huyền lại dễ dàng phá hủy lực lượng không gian của hắn.

Rất không bình thường.

Ở phía xa, Diệp Huyền im lặng.

Với thực lực hiện tại của hắn, dưới tình huống bình thường, hắn tuyệt đối không thể đánh nổi một vị Vô Thượng chi cảnh. Thực lực của người trước mắt không kém vị chủ thượng của Hộ Giới Minh bao nhiêu.

Trong ánh mắt của vô số người, Diệp Huyền xuất kiếm đâm thủng linh hồn Độc Cô Du. Tiếp đó, linh hồn Độc Cô Du từ từ mờ đi.

Viu!

Còn bên dưới, Diệp Huyền đã xuất hiện trước mặt Độc Cô Du. Độc Cô Du chỉ còn linh hồn thể đối đầu với Diệp Huyền, có thể nói là không còn sức hoàn thủ.

Chứng kiến cảnh tượng này, tất cả mọi người kinh ngạc tới ngây ngốc.

Lão già kia bắn thẳng ra ngoài, bay xa vài trăm trượng!

Ầm!

- Được! Nhưng ta chỉ ra tay lần này thôi. Nguyên khí của ta còn chưa khôi phục triệt để, không thể ra tay quá nhiều được.

Nghe vậy, Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Đa tạ!

Nói xong hắn ngẩng đầu lên nhìn về phái Độc Cô Du ở bên dưới. Một khắc sau, hắn trực tiếp hóa thành một luồng kiếm quang lao về phía Độc Cô Du. Độc Cô Du cách đó không xa, sắc mặt đại biến, liên tục lùi về phía sau, còn lão già kia định xuất thủ ngăn cản.

Nhưng ngay lúc này, một luồng hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt lão già!

Đại thần tầng hai!

Chứng kiến đại thần tầng hai, lão già ngây ngẩn, sau đó nói:

- Ngươi là người phương nào?

Lúc này trảo phải của đại thần tầng hai vung lên.

Yên lặng trong chớp mắt, đại nhân tầng hai nói:

Hiện giờ hắn không muốn lãng phí thời gian ở đây nữa, vì muội muội đã rơi vào tay người khác, hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết người ở đây.

- Đại thần tầng hai, có thể giúp ta một tay không? Xin nhờ ngài đấy!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Thế nhưng, không đánh nổi vẫn phải đánh!

Trong tình huống bình thường, hắn không đánh nổi.

Độc Cô Du nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, gào thét như dã thú:

- Diệp Huyền, chẳng bao lâu nữa ngươi sẽ đi theo lão phu thôi! Ngươi...

Diệp Huyền cười gằn:

- Đi theo ngươi? Ngươi yên tâm đi, ngươi không cô độc, lão tử sẽ khiến tất cả mọi người của Độc Cô Du xuống theo ngươi!

Nói xong, hắn chém nghiêng!

Viu!

Linh hồn của Độc Cô Du lập tức biến mất không còn tăm hơi.

Sau khi xuất kiếm giết chết Độc Cô Du, Diệp Huyền quay lại nhìn hơn hai mươi người cách đó không xa. Sau đó, hắn lao thẳng về phía hai mươi người này.

- Giết!

Hơn hai mươi người cũng lao thẳng về phía Diệp Huyền.

Trên tường thành, một lão già bên cạnh Mục Thanh Minh trầm giọng nói:

- Nhất định phải ngăn hắn lại. Nếu hắn giết chết những người này, chắc chắn Độc Cô gia sẽ giận chó đánh mèo lên đầu Đạo Nhất học viện ta!

Mục Thanh Minh nhìn lướt qua Diệp Huyền ở phía xa, hắn do dự một hồi rồi nói:

- Dừng tay!

. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận