Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1139: Một đám ngu dốt

Diệp Huyền cũng không phí lời với nam tử trung niên, hắn đang định ra tay thì đúng lúc này, trong tinh không đó, một tiếng kiếm minh đột nhiên vang lên, ngay sau đó, một thanh kiếm màu đen từ trời giáng xuống, rơi vững vàng xuống trước mặt nam tử trung niên.

Hắc kiếm!

Diệp Huyền sững sờ.

Lúc này, nữ tử trên tinh không chợt bảo: “Dùng kiếm này đấu với hắn!”

Nam tử trung niên gật nhẹ đầu, hắn ta đang định cầm thanh kiếm đen này thì đúng lúc này, đột nhiên thanh kiếm đen đó hóa thành một đường kiếm quang bay đến trước mặt Diệp Huyền.

Nam tử trung niên sững sờ.

Lúc này, Diệp Huyền cũng ngây ra.

Tự bay qua đây luôn?

Cũng đúng lúc này, Diệp Huyền ở cách đó không xa đột nhiên nắm lấy thanh kiếm màu đen kia, kiếm hơi rung lên, một tiếng kiếm minh vang vọng khắp tinh không.

Bốn thanh kiếm đã đủ rồi!

Sao lại chạy đến chỗ Diệp Huyền thế kia?

Kiếm của nữ tử váy trắng, kiếm của Tiểu Thất, Thiên Tru kiếm, còn có thanh kiếm màu đen trước mặt này!

Không chỉ hắn sửng sốt mà nam tử trung niên ở cách đó không xa cũng đã ngẩn người.

Bốn thanh kiếm trong tay Diệp Huyền thật sự là thanh này mạnh hơn thanh kia!

Nhìn thấy thanh kiếm màu đen đó, Diệp Huyền thật sự sững sờ!

Bản thân Diệp Huyền cũng không ngờ bốn thanh kiếm này lại tề tụ như vậy!

Kiếm này không phải để cho mình hay sao?

Bản thân thanh kiếm này tự bay qua đây?

Diệp Huyền dường như nghĩ đến gì đó, hắn mở lòng bàn tay ra, ba thanh kiếm khác cũng xuất hiện trước mặt hắn.

Nam tử trung niên đã muốn rút lui rồi!

Nam tử trung niên ngẩng đầu nhìn lên tinh không, xác định không đưa nhầm?

Cảnh giới của hắn ta cao hơn Diệp Huyền nhưng Diệp Huyền trước mắt này hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để xét, nếu đo đếm thực lực của hắn bằng cảnh giới vậy tuyệt sẽ chết rất thảm!

Ở phía xa, vẻ mặt của nam tử trung niên kia trở nên cực kỳ nặng nề.

Thế này còn đánh kiểu gì?

Lúc bấy giờ, trên nhục thân vô địch đó của hắn phủ đầy vết sẹo kiếm, dày đặc chi chít khiến người kinh sợ vô cùng!

Ầm!

Đúng lúc này, trong cơ thể Diệp Huyền đột nhiên phát ra một tiếng gào thét, đó chính là tiếng của kim long!

Bốn kiếm hợp nhất, có chuyện thần bí sẽ xảy ra!

Bây giờ xem ra muốn bốn kiếm hợp nhất cũng không đơn giản đến vậy!

Cách phía xa, Diệp Huyền nhìn bốn thanh kiếm trước mặt, lúc này, hắn đã muốn bốn kiếm hợp nhất!

Thế này cũng hơi khó xử rồi đây!

Lúc bình thường còn có thể bình an vô sự, nhưng vừa hợp nhất, ba thanh kiếm đó đã không bằng lòng!

Vì hắn phát hiện ra, địch ý của ba thanh kiếm Thiên Tru kiếm đối với kiếm của nữ tử váy trắng vô cùng lớn!

Diệp Huyền nhếch miệng cười, Kiếm ý của hắn trực tiếp bao phủ lấy bốn thanh kiếm, rất nhanh, dưới sự thúc giục của Kiếm ý, bốn thanh kiếm từ từ hợp lại, mà trong nháy mắt Thiên Tru kiếm và Kiếm Thủ vừa mới chạm vào nhau đó…

Rõ ràng, mảnh kim quang vừa rồi đã khiến nó bị thương nặng.

Cảm giác được tâm trạng của kim long, Diệp Huyền cười lấy lòng: “Xin lỗi… không ngờ sẽ như vậy!”

Hắn thật sự không ngờ bốn thanh kiếm này hợp nhất sẽ xuất hiện loại vấn đề này!

Một luồng kiếm quang lớn mạnh đột nhiên bùng phát ra từ trước mặt hắn, trong nháy mắt, Diệp Huyền trực tiếp bị đánh bay đi mấy nghìn trượng, mà sau khi hắn dừng lại, chính hắn cũng ngẩn người!

Chơi tự sát sao?

Mà cường giả Bắc Cảnh và cường giả Thần Điện có mặt ở đó cũng ngây người, Diệp Huyền này đang chơi gì vậy?

Đầu óc Diệp Huyền hoàn toàn trống rỗng, sao có thể như vậy được?

Ngay lúc này, trên tinh không đột nhiên bùng phát ra một đạo lôi quang lớn mạnh, lôi quang chấn động tinh không, không gian xung quanh tinh không lại bắt đầu rạn nứt từng tầng một.

Một khắc này, tất cả những người có mặt ở đó đều dừng lại!

Mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không!

Bọn họ đều biết nơi đó mới là mấu chốt quyết định thắng bại sau cùng của hai bên.

Diệp Huyền chậm rãi siết tay phải lại, Giản Tự Tại có đánh lại được bạch phát nữ tử đó không?

Bây giờ hắn có hơi lo lắng rồi!

Sao có cảm giác bạch phát nữ tử càng đánh càng mạnh thế này?

Ngay đúng lúc này, đột nhiên trên tinh không sục sôi, rất nhanh, toàn bộ tinh không đã bắt đầu bùng cháy!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của những người ở đó đều thay đổi, đồng loạt rút lui, Diệp Huyền cũng vội vàng lùi lại, vì hai luồng sức mạnh đó đã lan đến bên bọn họ!

Mọi người đều lùi xa gần vạn trượng!

Mà lúc này, sâu trong tinh không dần dần trở nên yên tĩnh, hai nữ tử xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.

Bạch phát nữ tử và Giản Tự Tại!

Bấy giờ, quanh người bạch phát nữ tử, lôi quang bắn tung tóe giống như lôi thần giáng thế!

Mà Giản Tự Tại thì chắp tay phải sau lưng, mái tóc đen của nàng không gió tự bay, khóe miệng mang ý cười nhạt, trông rất thong thả.

Bạch phát nữ tử nhìn Giản Tự Tại: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Giờ này khắc này, đột nhiên nàng ta phát hiện ra nữ nhân trước mặt này mạnh hơn tưởng tượng của nàng ta rất nhiều!

Giản Tự Tại mỉm cười: “Giản Tự Tại!”

Bạch phát nữ tử hơi híp hai mắt lại: “Chưa từng nghe qua!”

Giản Tự Tại cười bảo: “Bây giờ không phải đã nghe rồi sao?”

Bạch phát nữ tử nhìn nàng chằm chằm, sau đó nàng ta nhìn xuống bên dưới, lúc này, Thần Điện chỉ còn lại mười sáu cường giả Đăng Phong cảnh!

Gần như đã bị giết một nửa!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của bạch phát nữ tử lập tức trở nên dữ tợn, nàng ta nhìn mấy cường giả Thần Điện ở bên dưới kia: “Một đám ngu dốt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận