Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 924: Mứt Quả

Nghe vậy, Đế Khuyển nhăn mày lại, mà cách đó không xa, Diệp Huyền đứng lên, tay cầm kiếm của hắn đang run rẩy!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía đạo lôi điện kia, sau một khắc, hắn đột nhiên giẫm chân phải một cái.

Ông!

Một tiếng kiếm reo vang tận mây xanh, ngay sau đó, một đạo kiếm quang màu đỏ như máu trực tiếp trảm lên phía trên đạo lôi điện kia.

Oanh!

Đạo lôi điện màu đỏ như máu kia bị một kiếm này chém trúng, vỡ vụn trong nháy mắt!

Thế nhưng, Diệp Huyền một lần nữa rơi xuống đất, lần này, hắn trực tiếp nện ra trên mặt đất một hố sâu to lớn!

Trong hố sâu, trong miệng Diệp Huyền không ngừng tuôn ra máu tươi, không chỉ như thế, khắp toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều đã nứt ra, ngũ tạng trong cơ thể cũng đã nứt ra.

Thanh âm vừa dứt, hắn nhẹ nhàng giẫm chân phải một cái, cả người hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời.

Ngay cả Thần Lôi kia, cũng không áp chế được chuôi kiếm này!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía trên không trung, hắn lau máu tươi trên khóe miệng, nhếch miệng cười một tiếng:

Bên trong hư không, Tinh Chủ lạnh lùng nhìn Diệp Huyền ở phía dưới, chuẩn xác mà nói là nhìn chuôi kiếm trong tay Diệp Huyền, sở dĩ Diệp Huyền vốn đã là nỏ mạnh hết đà có thể liên tục chống đỡ mấy đạo Thần Lôi, kỳ thật đều là dựa vào chuôi kiếm này!

Tiếp tục như thế, Diệp Huyền hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Mà trong tầng mây màu đen, từng đạo lôi điện màu đỏ như máu đột nhiên giáng xuống.

Nhưng mà trên không trung, những lôi điện màu đỏ như máu kia vẫn ở đó, hơn nữa, uy áp càng ngày càng mạnh!

Đây là kiếm gì?

Lúc này, Diệp Huyền lại đứng lên lần nữa, mà giờ khắc này, hắn đã có chút đứng không vững.

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Đế Khuyển lập tức trầm xuống.

Phía chân trời, lại một tia chớp trực tiếp bị một kiếm này của Diệp Huyền chém vỡ, thế nhưng, bản thân hắn cũng một lần nữa rơi xuống đất.

Toàn bộ chân trời lập tức vang lên từng âm thanh nổ vang, vô số lôi điện phá toái!

- Tiếp tục!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, thanh kiếm kia chém rụng hết thảy Thần Lôi màu đỏ như máu, cuối cùng chui vào trong tầng mây màu đen kia!

Đúng lúc này, ở phía dưới, thanh kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên thoát khỏi tay Diệp Huyền, nó chém thẳng về phía chân trời, những nơi kiếm qua, không gian trực tiếp bị xé nứt ra!

Rầm rập!

Nhìn thấy gương mặt do mây mù tạo thành này, vẻ mặt của Tinh Chủ và Đường Diêm trong âm thầm cũng lập tức biến đổi.

Oanh!

Tam Sắc Thần Lôi, ẩn chứa ba loại đạo tắc, ba loại đạo tắc của vũ trụ Bốn Chiều!

Toàn bộ tầng mây màu đen phá toái trong nháy mắt!

- Không thể chống đỡ!

Ầm ầm!

Diệp Huyền chậm rãi đóng hai mắt lại:

Diệp Huyền nhìn đạo Tam Sắc Thần Lôi kia rơi xuống, giờ khắc này, hắn biết, bản thân sắp xong đời rồi!

Tam Sắc Thần Lôi giáng xuống, thiên địa run rẩy!

Nhìn thấy một màn này, Tinh Chủ nhăn mày lại, nhưng vào lúc này, chân trời đột nhiên xuất hiện một gương mặt do mây mù tạo thành, sau một khắc ——

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Tinh Chủ và Đường Diêm lập tức đại biến, loại Thần Lôi này… Ngay cả bọn hắn, cũng chưa chắc có thể tiếp được! Phải biết, trước đây khi bọn hắn đột phá, Thiên Đạo cũng chỉ giáng xuống Nhị Sắc Thần Lôi mà thôi! Nhưng bây giờ, là Tam Sắc!

Rõ ràng, Thiên Đạo này đã bị thanh kiếm kia chọc giận!

Phía dưới, A Việt đột nhiên trầm giọng nói:

Thanh kiếm kia trực tiếp rơi xuống từ trên không!

Trên không, gương mặt kia nhìn xuống phía dưới, sau một khắc, một đạo Tam Sắc Thần Lôi đột nhiên giáng xuống từ trên không trung.

Ngay cả bọn hắn cũng phải duy trì kính sợ đối với Thiên Đạo!

Hai người lặng lẽ khẽ thi lễ với gương mặt này.

- Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi, ca ca đã tận lực...

Đúng lúc này, Tiểu Linh Nhi nằm dưới đất cách đó không xa đột nhiên ngồi dậy, nàng có chút yếu ớt nói:

- Hộp, ta, hộp của ta...

Hộp?

Đế Khuyển ngây ngẩn cả người, mà lúc này, Giới Ngục Tháp đột nhiên ném ra một chiếc hộp màu đen!

Tiểu Linh Nhi vội vàng ôm lấy chiếc hộp kia, nàng cuống quít chạy đến bên cạnh Diệp Huyền, sau đó lập tức mở hộp ra.

Từ trong hộp, một tia sáng trắng phóng lên tận trời, tất cả mọi người nhìn về phía đạo ánh sáng trắng kia, giữa bạch quang, đột nhiên ngưng tụ ra một tiểu gia hỏa lông xù, toàn thân tiểu gia hỏa trắng như tuyết, trong móng vuốt còn đang cầm một cây mứt quả...

Tiểu gia hỏa màu trắng?

Bên trong hư không, Tinh Chủ nhìn tiểu gia hỏa màu trắng kia, lông mày cau lại:

Mọi người: "..."

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, đạo Tam Sắc Thần Lôi kia trực tiếp biến mất vô tung vô ảnh, tựa như chưa bao giờ xuất hiện!

Oanh!

Sau một khắc ——

Một cây mứt quả do linh khí đặc thù ngưng tụ ra chợt lóe lên từ giữa sân.

Tiểu gia hỏa săm soi móng vuốt của bản thân, tiếp theo, trong ánh mắt của tất cả mọi người, mứt quả trong tay nàng đột nhiên đập tới phía Tam Sắc Thần Lôi đã đánh đến đỉnh đầu kia.

Thần Lôi mạnh mẽ, khiến cho toàn bộ chân trời cũng trở nên hư ảo!

Nhìn đạo Tam Sắc Thần Lôi kia, tiểu gia hỏa trừng mắt nhìn, sau một khắc, toàn thân nàng giật mình một cái, xoay người chạy!

Chạy?

Tất cả mọi người hóa đá!

Thế mà chạy?

Vẻ mặt Đế Khuyển và A Việt cứng đờ.

Bên trong hư không, Tinh Chủ và Đường Diêm kia cũng có chút mộng bức, thế mà chạy?

Nơi xa, tiểu gia hỏa màu trắng đang chạy trốn kia đột nhiên dừng lại, nàng trừng mắt nhìn, tại sao nàng lại phải chạy?

Tại sao phải chạy chứ?

trong ánh mắt của tất cả mọi người, tiểu gia hỏa màu trắng kia xoa xoa hai mắt của bản thân, giống như vừa tỉnh ngủ, đột nhiên, nó ngẩng đầu nhìn về phía không trung, trên không, đạo Tam Sắc Thần Lôi kia đã đánh tới đỉnh đầu nàng.

Thân thể của tiểu gia hỏa là hư ảo, rõ ràng, đó cũng không phải bản thể!

Phía dưới, Đế Khuyển và A Việt cũng đang nhìn tiểu gia hỏa màu trắng kia.

Đây là vật gì?

Trong mắt Đường Diêm cũng mang theo một tia nghi hoặc.

- Đây là thứ đồ chơi gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận