Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1801: Ra ngoài đánh

Độc cước nữ tử nhìn dòng sông trước mặt: “Ngươi đang mưu tính chuyện gì? Theo như ta biết, ngươi hẳn là không thiếu gì cả!”

Tiểu Đạo cười mà không nói.

Độc cước nữ tử lắc đầu: “Cút!”

Tiểu Đạo cười ha ha, xoay người rời đi.

Trong tiệm cầm đồ, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, giờ phút này, phù văn màu đỏ quỷ dị trên người lại xuất hiện.

Toàn thân hắn có một luồng khí lưu đang chuyển động.

A Mục bên cạnh tò mò đánh giá bốn phía!

Cứ như vậy, hai ngày sau, Diệp Huyền đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hắn cũng có phù văn màu đỏ lưu động!

A Mục vội vàng lắc đầu: “Ngươi là Vu thị của ta, ta phải đi theo ngươi!”

Vừa ra khỏi Vô Biên Địa Hạ thành, Thiên Long lão giả nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền cười ha ha: “Các ngươi đuổi theo ta đi!”

A Mục chớp mắt: “Hình như đúng là vậy! Ba ngày đã trôi qua, chúng ta có thực sự phải đi không?”

Nói xong, hắn cõng A Mục rời đi.

A Mục gật đầu: “Rất tốt! Bây giờ nhục thân của ngươi không kém gì tứ văn Thiên Long, ngươi một đánh một với hắn ta mà nói, phần thắng rất lớn.”

Nhìn Diệp Huyền kiêu ngạo như thế, Thiên Long lão giả choáng váng.

A Mục nhìn Diệp Huyền: “Thế nào?”

Nói xong, hắn xoay người bỏ chạy.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hắn ta sẽ không một đánh một với ta đâu!”

Diệp Huyền đứng dậy, hít sâu một hơi: “Cảm giác toàn thân tràn ngập sức mạnh!”

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói: “Đi, ta dẫn ngươi đi một chỗ!”

Không suy nghĩ nhiều, hắn ta dẫn theo mấy Thiên Long đuổi theo.

Diệp Huyền nói: “Ta đi, ngươi ở lại đây à?”

Trên đường đi, A Mục trên lưng Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Ngươi đi đâu vậy?”

Thiên Long lão giả: “...”

Tên này có ý gì?

Khoảng nửa canh giờ sau, Diệp Huyền đi tới một nơi mà hắn từng tới.

Nói xong, tốc độ của hắn tăng nhanh!

Diệp Huyền vừa tiến vào chiến trường cổ thì một nữ tử xuất hiện trước mặt hắn.

A Mục chớp mắt: “Tìm ai?”

Ác Ma Nhạn đang muốn nói chuyện thì đúng lúc này nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, xa xa phía chân trời có mấy khí tức cường đại bao trùm mà đến.

Diệp Huyền nói: “Tìm người giúp đỡ!”

Thấy cảnh này, Diệp Huyền chạy đến bên cạnh Ác Ma Nhạn, ôm lấy cánh tay nàng: “Tỷ, nhiều ngày không gặp, ta nhớ tỷ quá đi!”

Diệp Huyền còn chưa nói gì thì Thiên Long lão giả cầm đầu đã xuất hiện cách đó không xa.

Ác Ma Nhạn nhíu mày, nhìn Diệp Huyền: “Ngươi đã làm gì vậy?”

Diệp Huyền cười hắc hắc: “Ngươi sẽ biết ngay.”

Ác Ma Nhạn đã lâu không gặp!

Ánh mắt Ác Ma Nhạn rơi vào trên người A Mục trước, nàng nhìn A Mục, hai mắt híp lại.

A Mục chớp mắt: “Xin chào!”

Mà ở phía sau hắn có mấy Thiên Long đang điên cuồng đuổi theo.

Mà chỗ này hiện tại bị phong bế, có điều hắn vẫn lợi dụng Không Gian Đạo Tắc mạnh mẽ xông vào, dù sao hắn cũng quen Ác Ma Nhạn và Thần Linh!

Nơi này có hai siêu cường giả, Ác Ma Nhạn và Thần Linh!

Chiến trường cổ.

Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Tỷ?”

Diệp Huyền vội vàng nói: “Tỷ ơi, ta có quà tặng tỷ nè!”

Nói xong, hắn lấy một cặp sừng ra. Thấy cặp sừng này, sắc mặt Thiên Long lão giả trong nháy mắt trở nên dữ tợn!

Vì đây là sừng rồng!

Diệp Huyền không nói hai lời mà nhét sừng rồng vào tay Ác Ma Nhạn: “Tỷ, cái này tặng cho tỷ!”

Ác Ma Nhạn nhìn thoáng qua sừng rồng, mắt hiện lên chút kinh ngạc: “Đây là sừng rồng sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”

Ác Ma Nhạn đánh giá sừng rồng một cái, sau đó nói: “Tuy rằng phẩm giai bình thường, có điều cũng coi như không tệ!”

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi đưa cái này cho ta là muốn mấy con rồng phía sau ngươi thù địch ta, sau đó để ta giúp ngươi ra tay đánh bọn họ có đúng không?”

Bị nói trúng tim đen, mặt Diệp Huyền đỏ lên, có điều rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, hắn chỉ vào Thiên Long lão giả xa xa: “Tỷ, bọn họ bắt nạt người!”

Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Chuyện đó, hình như chúng ta cũng không phải quen thuộc lắm? Ngươi đến hại ta như vậy, có hơi không đúng thì phải?”

Diệp Huyền nói: “Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân...”

“Hửm?”

Ác Ma Nhạn đột nhiên cắt ngang lời Diệp Huyền, nàng nhìn hắn, cười như không cười: “Một ngày vợ chồng trăm ngày ân? Từ này ngươi dùng hình như không thích hợp lắm thì phải?”

Thiên Long lão giả nhíu mày, hắn ta nhìn Ác Ma Nhạn: “Đi ra ngoài đánh?”

Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyền: “Ngươi hầm một con Thiên Long?”

Diệp Huyền gật đầu.

Ác Ma Nhạn giơ ngón tay cái lên với hắn: “Lợi hại!”

Diệp Huyền hỏi: “Tiền bối biết Thiên Long?”

Ác Ma Nhạn cười nói: “Biết một chút, Thiên tộc mà!”

Vẻ mặt Diệp Huyền trở nên hơi cổ quái, nữ nhân này quá không đơn giản! Lại biết chuyện của Hư Vô Duy Độ!

Đúng lúc này, Thiên Long lão giả ở đằng xa đột nhiên nhe răng nói: “Các hạ, đây là chuyện của chúng ta với hắn, mong các hạ chớ nhúng tay vào!”

Ác Ma Nhạn nhìn đối phương: “Ta biết là chuyện của các ngươi và hắn!”

Thiên Long lão giả khẽ gật đầu, muốn ra tay, mà lúc này Ác Ma Nhạn đột nhiên nói: “Các ngươi đi ra ngoài đánh đi!”

Diệp Huyền nhoẻn miệng cười, sau đó nói: “Tỷ, tỷ phân xử cho ta, con rồng của Thiên Long tộc muốn giết ta trước, sau đó thực lực của đối phương không đủ đã bị ta giết! Tiếp đó, ta hầm hắn ta! Ngươi nói đó có phải là lỗi của ta không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận