Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3317: Chẳng hiền lành gì

Diệp Huyền quyết định nghiên cứu phi kiếm!

Có thời không chi kiếm này rồi, nếu hắn tu luyện phi kiếm thì phi kiếm sẽ trở nên cực kì kinh khủng. Đừng nói Tiểu Thánh Nhân, đến cả Đại Thánh Nhân cũng chưa chắc đã ngăn chặn được!

Bạt Kiếm Định Sinh Tử bùng phát!

Còn phi kiếm thì quan trọng về tốc độ, quan trọng sự bất ngờ, một chiêu là chết!

Hình như Diệp Huyền nhớ đến điều gì đó, hắn lấy Vô Danh Kiếm Quyết mà Tiêu Lâm Lang đưa hắn ra!

Vô Danh Kiếm Quyết này là một môn kiếm kĩ!

Hơn nữa có vẻ nó cũng không hề tầm thường!

Diệp Huyền bắt đầu nghiên cứu Vô Danh Kiếm Quyết!

Có điều, Bạt Kiếm bên trong Vô Danh Kiếm Quyết này chỉ là bạt kiếm đơn thuần, không có xếp chồng!

Chỉ tay xuất kiếm!

Nó tương tự với Bạt Kiếm Thuật của cha hắn, rút kiếm quan trọng sự bùng phát!

Trừ bạt kiếm ra còn có một cách xuất kiếm khác: Chỉ kiếm!

Trong Vô Danh Kiếm Quyết tổng cộng có chín cách xuất kiếm!

Một đường kiếm quang lóe lên!

Sau một hồi nghiên cứu, hắn thấy hơi bất ngờ, bởi lẽ hắn phát hiện Vô Danh Kiếm Quyết có một vài kiếm kĩ cực kì đáng để học!

Diệp Huyền xòe tay ra, vỏ kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Tay phải hắn cầm thời không chi kiếm bỏ vào vỏ. Trầm mặc một hồi, hắn bỗng búng ngón tay cái.

Trong đó cũng có Bạt Kiếm!

Thí dụ như xuất kiếm!

Không có xếp chồng thì bạt kiếm có lợi hại đến đâu, uy lực vẫn có hạn!

Diệp Huyền thấy hơi kinh ngạc!

Sự bùng phát ngay lúc rút kiếm!

Bởi lẽ hắn phát hiện, sau khi hắn dùng chỉ kiếm, tốc độ thực sự nhanh hơn!

Vụt!

Đường kiếm quang ấy nhanh đến mức mắt thường khó mà thấy được!

Hắn phát hiện, thế gian này trừ ba người Thanh Nhi và cha hắn ra, còn có một vài kiếm tu rất mạnh khác nữa. Mà những kiếm tu này đều đáng để học hỏi!

Không cần dùng đến tay phải, tay trái cầm kiếm là có thể xuất kiếm, hơn nữa còn rất nhanh và bất ngờ!

Đi con đường của Thanh Nhi!

Chú trọng một điều thôi: Nhanh!

Tốt nhất là một chiêu giết địch luôn!

Chỉ kiếm!

Ba ngày sau!

Dù là tu luyện Bạt Kiếm Định Sinh Tử hay là nghiên cứu Phi Kiếm Thuật, Diệp Huyền chỉ có một mục đích, đó chính là giết người nhanh hơn!

Những thứ linh tinh khác thì không cần quan tâm, càng đơn giản càng tốt!

Xuất kiếm với tốc độ nhanh nhất!

Còn về kiếm kĩ!

Hắn chỉ có một suy nghĩ!

Giết người!

Diệp Huyền bắt đầu tiếp tục nghiên cứu Vô Danh Kiếm Quyết!

Còn Diệp Huyền đang chuyên tâm tu luyện cũng hiểu hiện giờ hắn phải đi con đường gì!

Đạo Nhất có đến hai lần, có điều thấy hắn tu luyện nên cũng không làm phiền hắn!

Trong khoảng thời gian Diệp Huyền tu luyện cũng không ai đến làm phiền hắn!

Hắn đã nghiền ngẫm kĩ danh kiếm quyết tàn khuyết kia. Đây thực ra là một kiếm kĩ rất mạnh. Có điều, nếu xét về uy lực thì kém hơn Bạt Kiếm Định Sinh Tử rất nhiều!

Dù nó có tàn khuyết hay hoàn chỉnh thì cũng không thể bằng Bạt Kiếm Định Sinh Tử của hắn được!

Phải nói là không thể so sánh được!

Có điều Vô Danh Kiếm Quyết cũng có rất nhiều điều đáng để học!

Cha hắn và Thanh Nhi có tư cách để xem thường kiếm tu trong thiên hạ, thế nhưng Diệp Huyền hắn thì không có tư cách ấy!

Diệp Huyền hắn có thể học được rất nhiều điều từ rất nhiều kiếm tu!

Trong khoảng thời gian tiếp theo, hắn chủ yếu nghiên cứu phi kiếm. Hắn không đi kiếm tìm những Phi Kiếm Thuật lớn mạnh mà chuẩn bị sáng tạo một phi Kiếm Thuật lớn mạnh của riêng mình!

Quá trình này không dễ đến vậy, nhưng hắn rất hưởng thụ quá trình này.

Trong lúc Diệp Huyền tu luyện, một trưởng lão của Tiểu Động Thiên đã tới Đại Linh Thần Cung.

Người của Tiểu Động Thiên mà cũng giết!

Cái tên này đúng là chẳng hiền lành gì mà!

Hắn ta không ngờ Diệp Huyền lại có ân oán với Tiểu Động Thiên!

Lâm Giang trầm mặc.

Tiêu trưởng lão khẽ gật đầu: "Đúng vậy! Không chỉ hắn mà còn một nữ tử váy trắng nữa. Nữ tử váy trắng này đã trốn rồi, chúng ta không thể tìm thấy! Còn Diệp Huyền thì mong Lâm cung chủ giao cho ta, để ta đưa hắn về!"

Lâm Giang trầm giọng nói: "Hắn giết người của Tiểu Động Thiên các ngươi?"

Tiêu trưởng lão gật đầu: "Lâm cung chủ, thực không dám giấu, lần này ta tới là có chuyện. Lâm cung chủ, dạo này quý cung có thu nạp một người trẻ tuổi tên Diệp Huyền phải không?"

Diệp Huyền!

Lâm Giang híp mắt lại: "Ngươi đến vì hắn!"

Tiêu trưởng lão gật đầu: "Đúng vậy!"

Lâm Giang nhìn Tiêu trưởng lão: "Đúng là hắn ở Đại Linh Thần Cung chúng ta!"

Tiêu trưởng lão trầm giọng nói: "Lâm cung chủ, thực không dám giấu, người này đang bị Tiểu Động Thiên truy nã!"

Lâm Giang khẽ nhíu mày: "Truy nã?"

Tiêu trưởng lão gật đầu: "Người này đã giết người của Tiểu Động Thiên chúng ta, Tiểu Động Thiên đã tìm hắn rất lâu rồi!"

Nói đoạn, hắn ta bèn đứng dậy, khẽ hành lễ: "Lâm cung chủ, mong hãy giao người này cho chúng ta, để ta đưa hắn về!"

Lâm Giang gật đầu: "Hắn ta bảo ngươi đến đây chắc là có chuyện gì rồi, ngươi cứ nói thẳng đi!"

Tiêu trưởng lão mỉm cười: "Động chủ rất khỏe, ngày não lão nhân gia cũng câu cá, nghỉ ngơi, cuộc sống rất thư thái!"

Lâm Giang khẽ gật đầu: "Năm xưa chia tay nhau, tới giờ cũng ngàn năm rồi chưa gặp lại Khâu động chủ, hắn ta còn khỏe chứ?"

Tiêu trưởng lão khẽ mỉm cười: "Lâm cung chủ, động chủ bảo ta tới chuyển lời hỏi thăm của hắn ta đến Lâm cung chủ!"

Bên trong điện, Lâm Giang liếc nhìn vị trưởng lão của Tiểu Động Thiên kia: "Tiêu trưởng lão xa xôi vạn dặm đến Đại Linh Thần Cung chúng ta có chuyện gì vậy?"

Linh Thần Điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận