Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3300: Hắn bị điên sao?

Đây là một lời khiêu chiến rất trần trụi!

Lúc này, Hư Yếm kia đột nhiên nói: "Ta đồng ý với lời khiêu chiến của ngươi!"

Câu này vừa thốt ra, mọi người lại nhìn về phía hắn ta.

Thật ra, bọn họ cũng không ngạc nhiên gì cả!

Hư Yếm này chính là đệ tử nội môn, hơn nữa còn là cường giả đỉnh cấp trên Địa Bảng!

Diệp Huyền khiêu chiến hắn ta, nếu hắn ta không chấp nhận vậy sau này làm sao còn lăn lộn ở nội môn được nữa chứ?

Phải biết rằng, Diệp Huyền chẳng qua chỉ là một tên đệ tử ngoại môn, đã thế còn là Đăng Thiên cảnh!

Lời khiêu chiến này, Hư Yếm nhất định phải chấp nhận!

Xung quanh là mấy đệ tử nội môn kia và một vài thiên tài cùng yêu nghiệt được mời đến Lâm Lang Các!

A Mạt cô nương kia cũng có ở đó luôn!

Mà bên trong Lâm Lang Các, đám người cũng biến mất ngay sau đó!

Mà chuyện hai người định khiêu chiến cũng đã nhanh chóng lan truyền đi, vì thế, càng ngày càng có nhiều đệ tử nội môn và thiên tài yêu nghiệt chạy tới tinh không này!

Hư Yếm nói: "Đến tinh không khiêu chiến!"

Nam tử trẻ tuổi nhìn Diệp Huyền ở đằng xa, cười nói: "Đó chính là Diệp Huyền đã đi cửa sau vào Đại Linh Thần Cung đấy sao?"

Diệp Huyền nhìn về phía Hư Yếm, Hư Yếm cười bảo: "Lâm Lang Các này không thích hợp để chiến đấu, chúng ta đổi chỗ khác, thế nào?"

Sau lưng nàng còn có một nam tử trẻ tuổi, trước ngực trái của nam tử trẻ tuổi khắc một chữ "Chiến" rất nhỏ.

Nói rồi, dưới chân hắn ta và Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện một tinh không Truyền Tống Trận, ngay sau đó, hai người lập tức biến mất dạng!

Diệp Huyền gật đầu: "Được!"

Trong đó còn có cả Chiến Các!

"Hửm?"

Trong một tinh không tĩnh mịch, Diệp Huyền và Hư Yếm đứng đôi diện nhau.

Cố Tức lập tức nổi lên hứng thú: "Người này là Đăng Thiên cảnh lại dám khiêu chiến với Thời Không cảnh chắc chắn là không tầm thường rồi, nhưng không biết hắn không tầm thường đến mức nào thôi!"

Chiến Các!

A Mạt lắc nhẹ đầu: "Cố Tức huynh nói câu này là sai rồi, với thực lực của người này, chớ nói là đệ tử ngoại môn, cho dù là làm đệ tử nội môn cũng có tư cách ấy chứ!"

Hư Yếm gật đầu.

Hư Yếm nhìn hắn: "Được."

Cách đằng xa, sắc mặt của Hư Yếm lập tức thay đổi, hắn ta chập mạnh hai tay lại, trong nháy mắt, một đạo kim quang đã tập trung lại trước mặt hắn ta!

Cách đằng xa, Hư Yếm kia nói: "Phân sinh tử đúng không?"

Mà đối diện với một nhát kiếm này của Diệp Huyền, Hư Yếm lựa chọn phòng thủ!

A Mạt cười đáp: "Chúng ta sẽ biết nhanh thôi!"

Một nhát kiếm của hắn đâm thẳng vào đạo kim quang kia, trong ánh mắt của tất cả mọi người, đạo kim quang kia rung lên dữ dội, ngay sau đó trực tiếp vỡ tan tành!

Phập!

Lúc này, kiếm của Diệp Huyền đã tới!

Diệp Huyền cười đáp: "Đương nhiên rồi!"

Trong đạo kim quang đó là một dải Thời Gian Trường Hà, là Thời Gian Trường Hà đã thực chất hóa!

Thời Không cảnh!

Thời Không cảnh hàng thật giá thật!

Khóe môi Diệp Huyền hơi nhếch lên: "Có thể bắt đầu được chưa?"

Đám người có mặt ở đó chỉ thấy kiếm quang lóe lên!

Vút!

Hắn ta vừa mới ngẩng đầu lên thì Diệp Huyền đột nhiên biến mất ngay tại chỗ!

Cùng lúc đó, Hư Yếm kia cũng lùi nhanh về sau!

Mà lúc này, kiếm của Diệp Huyền lại bay tới!

Cách đằng xa, con ngươi của Hư Yếm chợt co rút, làm thế nào hắn ta mới có thể ngăn được một nhát kiếm này đây?

Đúng lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta rồi vung tay áo một cái.

Ầm!

Thanh kiếm kia của Diệp Huyền trực tiếp bị ngăn lại!

Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, thanh kiếm bay về bàn tay hắn, hắn nhìn về phía lão giả ở đằng xa kia.

Khi mấy đệ tử nội môn có mặt ở đó nhìn thấy lão giả này, sắc mặt đều hơi thay đổi sau đó bọn họ đồng loạt hành lễ: "Tham kiến Khưu trưởng lão!"

Khưu trưởng lão!

Trưởng lão nội môn!

Khưu trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Huyền: "Chẳng qua chỉ là luận bàn thôi mà ngươi lại ra tay tàn độc như thế, thật là độc ác!"

Diệp Huyền cười đáp: "Đã nói rõ là phân sinh tử rồi cơ mà!"

Hắn bị điên rồi sao?

Mà nàng không ngờ tên Diệp Huyền này hoàn toàn không hề nể mặt trưởng lão nội môn một chút nào cả!

Phải biết rằng, bây giờ đối với Diệp Huyền mà nói thì lập tức xin lỗi vị trưởng lão nội môn này, nói không chừng đối phương còn chừa lại chút đường lui cho hắn, rồi chuyện này có thể chấm dứt ở đây!

Một nhát kiếm vừa rồi kia đã suýt chút nữa thì lấy mạng của hắn ta!

Khưu trưởng lão ở trước mặt Hư Yếm lại hơi híp mắt lại, ánh mắt của hắn ta rất lạnh lùng: "Ngươi là đệ tử ngoại môn!"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng rồi!"

Khưu trưởng lão đang định nói tiếp thì Diệp Huyền lại lên tiếng trước: "Vị trưởng lão này, trận quyết đấu giữa ta và hắn ta vẫn chưa kết thúc đâu! Ngươi có thể tránh qua một bên trước được không?"

Câu này vừa thốt ra đã khiến đám người có mặt ở đó đều kinh hãi!

Đây là không chừa lại tí mặt mũi nào cho trưởng lão nội môn luôn!

Quá trâu chó rồi!

A Mạt kia cũng nhìn Diệp Huyền, trong lòng thấy hơi ngạc nhiên!

Vậy mà người này vẫn chưa chịu thu tay?

Lúc này, hắn ta mới phát hiện ra mình đã đánh giá người trước mặt này quá thấp rồi.

Nghe vậy, sắc mặt Hư Yếm hơi khó coi.

Nói rồi, hắn nhìn về phía Hư Yếm kia: "Sao thế, ngươi còn gọi cả người tới nữa à!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận